41 Có điều nhìn thấy Thanh Dao bất cẩn như thế, hắn vẫn là cảm thấy có chút lo lắng, nói: "Nhặt cái gì, ta nhặt giúp ngươi. "
Thanh Dao một tay chỉ chỉ trống bỏi lăn ở dưới bàn gỗ, một tay đẩy đẩy lồng ngực trước mắt, lại không có nửa phần thúc đẩy.
42 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phó Vọng Niên dạo này thường sẽ đi Tri Vị Lâu nhìn một cái, hôm nay sau khi ăn bữa sáng, như thường lệ đội gió rét chạy đến Tri Vị Lâu, lại đột nhiên nghĩ đến dạo này nguyên liệu mua về trong lâu tựa hồ đều không có biến đổi gì.
43
Sau khi Tri Vị Lâu khai trương một tháng, liền ngày càng áp sát Kim Ngọc Đường như thiên hựu (được trời phù hộ) kia.
Đôi mày thô rậm của Kim Tiến nhăn chặt, rối rắm nhìn sổ sách trong tay, đôi tay nắm chặt sổ sách nổi gân xanh không bình thường.
44 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi có quyết định, Phó Vọng Niên liền bắt đầu ở trong bếp chuẩn bị thử làm mấy món, sau đó lại để mấy người trong nhà nếm thử, cũng dễ cho hắn chút ý kiến.
45 Chờ lúc trời tối, Phó Vọng Niên sau khi đổ nước thùng tắm ra ngoài, ở ngoài phòng im lặng nhìn trời đêm một lát, tuy không có sao, nhưng hắn lại cảm thấy cuộc sống nơi này thú vị hơn trước kia nhiều.
46 Thanh Dao và Phượng Điệp là lúc ăn sáng mới biết chuyện buổi sáng, họ đều có chút quái lạ mình ngủ quá say, trong nhà xảy ra chuyện lớn như thế đều không cảm giác.
47 Hôm nay, Phó Vọng Niên là chân chính nhìn thấy một lần hôn lễ hoàn chỉnh, nghĩ đến hắn và Thanh Dao cũng trải qua hôn sự như vậy, mà người kia lại không phải hắn, trong lòng rất khó chịu.
48 Cúc Nguyệt Các là trà lâu có tiếng Vinh Đô, không chỉ là bởi vì trà nghệ nổi danh của trà lâu này, càng bởi vì đến bên trong uống trà phần lớn đều là những văn nhân cư sĩ, uống trà ngâm thơ nghe nhạc chính là chuyện thường của Cúc Nguyệt Các.
49
Mùa xuân tháng ba, chính là mùa tốt cỏ mọc chim bay.
Phó Vọng Niên sau khi ăn sáng xong, liền bồi Thanh Dao đi một hồi trong sân, cúi đầu nhìn cái bụng đã trở nên rất lớn kia, nói không lo lắng là không thể, nhưng hắn cũng chỉ có thể tim đập dồn dập chờ hài tử sinh ra sớm chút, như vậy hắn cũng tương đối an tâm.
50 Thời gian này qua cũng nhanh, trong nháy mắt, Phó Vọng Niên đã ở thế giới này trải qua một năm, hắn hiện giờ sớm đã quen tất cả của nơi này, cũng rất ít nhớ đến chuyện trước kia nữa.
51
Làm chồng làm cha, đó sẽ khiến người bận không thể dứt, nhưng Phó Vọng Niên cũng là làm hăng say.
Vừa giúp Noãn Noãn thay tã, sau khi dỗ Noãn Noãn ngủ, liền bưng một chén canh gà nóng hổi đi đến bên giường.
52 Thanh Dao đặt bảo bảo đang ngủ vào trong nôi bên cạnh, sau đó lại đắp chăn nhỏ cho bé, lúc này mới nhẹ nhàng đi, vừa đi đến bên giường, liền bị Phó Vọng Niên ôm lấy.
53 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc Phó Vọng Niên tỉnh dậy, Thanh Dao còn đang ngủ say, hắn nhẹ nhàng hôn một cái trên trán Thanh Dao, sau đó nhẹ tay nhẹ chân đứng lên mặc quần áo.
54 Trong lòng Phó Vọng Niên luôn có một nguyện vọng, đó chính là cùng Thanh Dao trải qua ngày 14 tháng 2, năm trước vừa vặn gặp phải Thanh Dao ưỡn bụng lớn, ngày đó hắn cũng vừa vặn quên chuyện này, nên hắn luôn chờ đợi sang năm lại cùng Thanh Dao trải qua lễ này.
55 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Pu: Noãn Thu, Tiêu Trình đều đã lớn mình nên đổi xưng hô
Lúc Noãn Thu còn rất nhỏ, y đã biết y thích Tiêu Trình, sau đó liền luôn kỳ vọng nhanh lớn lên chút, nhưng đến lúc y ngày càng lớn, Tiêu Trình ngược lại bắt đầu trốn tránh y.