241 Trong Kim Phong Tế Vũ lâu, Lục Khiêm Vĩnh lo lắng: "Đi mau!" Đoạn lao ra. Lúc đó không ai quan tâm đến cá cược nữa, Tôn Lập chủ trì đại trận diệt được tám mươi hai Huyết ma đỉnh ma kỵ đã là chiến tích huy hoàng rồi, dù chân nhân lão tổ, toàn lực xuất thủ, cũng không ai dám chắc hạ được ngần ấy ma kỵ.
242 Lạc Vân Bằng không ngờ Tôn Lập há mồm cá ngão ngay. Y đoán là Tôn Lập còn trẻ sẽ nóng này, lúc trước chịu nhiều ấm ức như thế, giờ được nở mặt thì sẽ mắng chửi một hồi rồi phất tay áo mà đi, như thế mới là bình thường.
243 Cũng như “Phàm gian nhất thế thiên”, “Cửu tinh ngự bản đạo” là công quyết thích hợp tu luyện vào đêm sao. Ban đêm hiệu quả hơi tệ, ban ngày hiệu quả còn tệ hơn.
244 Tòa lầu của Chiêm Hưng Hiền tuy là chỗ linh khí tụ lại nhưng ở Kim Phong Tế Vũ lâu không thiêu nơi như thế, mười lăm viên Tam hoàn đơn giá trị hơn nhiều.
245 Tôn Lập rửa ráy xong thì đánh răng bằng muối rồi đi cùng Giang Sĩ Ngọc. Ngoài cửa, bọn Tô Tiểu Mai, Sùng Dần Sùng Bá đã đợi sẵ, cùng một đệ tử Kim Phong Tế Vũ lâu.
246 Tôn Lập cười thầm, tâm cảnh của gã hiện thời thấy Đặng Văn Ngạn không khác gì khỉ làm trò. Giang Sĩ Ngọc ghé lại: "Ta không hiểu nổi Đặng Văn Ngạn lấy đâu ra tự tin như thế? Tự cao nữa sao? Ngươi xem Lục Bạt Đỉnh, rõ ràng tu vi cảnh giới hơn hẳn mà lại khiêm nhường như quân tử, tiểu tử này thế nào ấy nhỉ?"Tôn Lập giải thích: "Mỗi người có cách giữ đạo tâm riêng.
247 Ác Vân động không chia tầng, mà là một sơn động sâu, có nhiều nhánh rẽ, không ai biết có nối với minh ngục không. Ở đây không có giới hạn năng lượng ngăn cản tà linh.
248 "Chát!"Quỷ trảo nhắm chuẩn sơ hở của Đặng Văn Ngạn. Lam lôi song xà thích bị hai bát cấp tà linh khác cầm chân, không thể cứu viện, Đặng Văn Ngạn cố tránh nhưng vẫn bị một vết thương sâu trên tay.
249 Lục Bạt Đỉnh lại nhìn những người khác, Chung Lâm thản nhiên không phải kiểu giả bộ cao thủ, mà thật sự tin tưởng Tôn Lập. Cả Đông Phương Phù và Lý Tử Đình cũng cười cười, không hề lo lắng gì?Điền Anh Đông lạnh nhạt, Phùng Trung cúi đầu, Lục Bạt Đỉnh nhìn thấy mang tai y gồ lên, có lẽ đang cười.
250 Chiêm Hưng Hiền hầm hừ, định chế nhạo mấy câu nhưng thoáng nghĩ, Lục Khiêm Vĩnh và Từ Doanh Hầu đều là lão hồ ly, việc thế này, nếu không chắc chắn tất không triệu tập mọi người?Nhưng sáu ngày rồi, lẽ nào Tôn Lập còn có thiên phú hơn Đông đế các hạ? Không thể nào!Y cũng không hiểu là chuyện gì.
251 Nửa canh giờ sau, Lạc Vân Bằng quát, triệu tập các đệ tử lài cùng xuất phát. Đi qua mê trận, bên ngoài vẫn là rừng rậm, thường thấy hổ, gấu, báo, hiếm dấu chân người.
252 Thể nội Tôn Lập khí tức hỗn loạn, sắc mặt cứng lại, vận chuyển “Cửu tinh ngự bản đạo” mới áp chế được, nhưng long mạch vẫn khiến y rùng mình!"Lần này không biết là phúc hay họa.
253 Đạm tử sắc quang mang tản đi, quang mang đều từ vách đá sau khung cửa hiện lên, theo thông đạo bay vào, tựa hồ chỉ dẫn người vào mộ huyệt. Bạn Hổ trai và Trầm Binh môn tách riêng, đến đây là chỗ tranh đoạt Đại Tùy khí vận chi lực, dù Bạn Hổ trai từng chịu ơn Tố Bão sơn nhưng đại đạo trước mặt thì họ không khiêm nhượng!Bạn Hổ trai chúng nhân cười gằn, gọi linh thú ra, lao vào thông đạo, họ có linh thú tọa kỵ, tốc độ nhanh nhất, Trầm Binh môn chúng nhân ở sau cuống lên: "Đi mau!"Thông đạo không như bên ngoài, không tiện ngự khí phi hành, đi bằng chân tốt hơn.
254 "Cách, cách. . . "Lại có tiếng cơ quan vang lên, Tôn Lập ngoái lại, trong thông đạo trước mặt có một văn tự sáng lên, văn tự này khác hẳn nhưng trước đó gã không chú ý.
255 "Keng! Keng! Keng. . . "Thanh đồng chiến ngoa chạm vào nền đá, phát ra âm thanh chói tai, kim diện thi tướng bước tới, thanh đồng trường qua chưa từng dính máu, không ai nhận ra vừa lấy mạng ba tu sĩ.
256 "Oành!"kim diện thi tướng hóa thành tro, cả áo giáp cũng không còn gì. Phát pháo này uy lực tuyệt, đại bộ phận bị kim diện thi tướng hứng, chỉ một phần nhỏ giáng vào vách đá và mặt đất, sau tràng sấm, vách đá rơi xuống mười mấy tảng đá cỡ nửa thân người.
257 Tôn Lập đến đây là không dễ chịu, cảm giác bọi nhìn lén như lúc trong thông đạo, trước khi thi tướng thi binh xuất hiện, lại dấy lên, linh thức gã từ trước lúc vào mộ huyệt bị long mạch đả thương, giờ vẫn chưa khôi phục, càng không dám thi triển.
258 Long khẩu áp nặng nề, chưa đạt mức chân nhân lão tổ thì không thể đột phá. Mọi đệ tử đô bị khốn trong đó, thiên tử ngọc kiếm múa tít, tiếng kêu thảm vang không ngừng, đạo đạo tinh huyết bị hút vào ngọc kiếm khiến đường chỉ đỏ rực lên!Tôn Lập dẫn chúng nhân lao đi, không được bao xa thì dừng lại, Long khẩu áp hạ xuống, thông đạo hơi tối, gã nhìn Long khẩu áp mà không hiểu nghĩ gì rồi nhanh chóng ngồi xuống, cắn ngón tay vạch nhanh.
259 So sức mạnh, Thái tổ thi vương vẫn thắng!Ngay lúc trảo của y sắp chạm vào, Tôn Lập chợt phát động huyết nguyệt ác lực. Thái tổ thi vương còn giữ được một tia linh thức, nhưng hóa thành cương thi, không còn là Đại Tùy khai quốc thiên tử mưu lược vô song tung hoành thiên hạ.
260 Tôn Lập sai thú binh nhấc miệng rồng lên cho tất cả vào. Không ngờ Thái tổ thi vương chết rồi, Long khẩu áp mới nhấc lên, như chạm vào cơ quan gì đó, nhấc lên một mạch.