21 Nhìn vẻ mặt nghiêm nghị, trong mắt lại chứa đầy bát quái tò mò đám chó săn chuyên nghiệp của Dịch Tiểu Liêu, tôi giơ từng ngón lên tỉ mỉ đếm: "Bạn bè, anh em, bạn học, cùng tuổi, thanh mai trúc mã, còn có.
22 Nụ cười trên mặt Lâm Cẩn Nam lập tức thu lại, cuối cùng lạnh lùng nhìn tôi nói: "Tôi không đồng ý. ". Tôi có chút buồn cười, nhưng mà trong nội tâm lại thấy hơi buồn bực, nhưng vẫn cố gắng mỉm cười nhìn cậu ấy hỏi: "Tôi còn chưa nói gì, cậu đã mù quáng không đồng ý cái gì?"Cậu ấy không nói lời nào, mím chặt môi nhìn tôi chằm chằm, cuối cùng trong mắt mơ hồ có phần rầu rĩ, giả bộ đáng thương nói: "Quả Cam, không phải cậu đã nói đời này ngoại trừ tôi ra sẽ không để ý đến người khác hay sao? Cho nên đừng nói nữa, cho dù là gì, cũng đừng nói.
23 Tin nhắn? Tin nhắn nào mà tôi lại không biết chứ? Tôi không hiểu nhìn nhìn cậu ta, mày nhăn lại, gạt cái tay không đứng đắn kia xuống: "Đừng có nói nhảm?".
24 "Tôi mà biết là ai dám hãm hại sau lưng, nhất định sẽ không tha cho người đó!". Tôi quả quyết hướng về phía Thẩm Lạp giơ giơ quả đấm, mặt Thẩm Lạp đầy khinh bỉ quay sang nhìn tôi: "Chỉ bằng cậu?"Xem thường tôi sao? Tôi không cần giữ gìn hình tượng mà ợ lên một cái, Thẩm Lạp thấy thế lập tức ngửa người ra sau.
25 Con người như Thẩm Lạp, rõ ràng là tứ chi phát triển, nhưng hình như đầu óc cũng tuyệt không đơn giản. Ngược lại, cậu ấy còn có sự nhạy cảm cùng với năng lực suy xét khác người thường.
26 Mẹ của Lăng Phỉ vẫn cường thế hệt như trong trí nhớ của cô, cả người tản mát ra một loại khí thế làm cho người ta không thể khinh thường. Tôi ngồi ở phía đối diện, ngay cả dũng khí ngẩng đầu lên cũng không có.
27 Vào đúng lúc này thành phố cũng vừa lên đèn, tỏa ra những tia sáng ấm áp lại mập mờ. Đây cũng là lần đầu tiên kể từ sau sự kiện kia tôi cùng với Lâm Cẩn Nam tâm bình khí hòa ngồi chung một chỗ.
28 Nghe giọng nói trầm thấp của Cola, tôi vùi khuôn mặt nóng rực ở trước ngực của cậu ấy, hỗn loạn nhắm hai mắt lầu bầu: "Kiểm tra xem tiểu Cola. . . . .
29 Lâm Cẩn Nam đích thân dạy dỗ, bỏ ra biết bao nhiêu máu và nước mắt tôi mới nhận ra một điều quả nhiên cậu ấy giống như cả đêm truyền thuyết kia. . . .
30 Sau khi quay về trường học tôi cứ nơm nớp lo sợ, vẻ mặt khẩn trương cao độ chỉ sợ Dịch Bách Sanh sẽ gọi đến truy hồn đòi mạng, nhưng cả ngày hôm đó lại yên tĩnh lạ thường.
31 Một bữa cơm không tính là quá vui vẻ nhưng cũng không được coi là quá tệ, tất cả mọi người trò chuyện với nhau câu được câu không, chỉ trừ Trà Xanh và Du Dĩ Nhiên bởi vì đang cãi nhau mà không ai nói với ai câu nào.
32 Sau đó Cola không hề nhắc lại chuyện kết hôn lần nào nữa. Trên thực tế từ đầu tới cuối chuyện này đều do các vị phụ huynh của hai bên gia đình quyết định, nóng lòng thúc giục chúng tôi.
33 Tôi ngẩng đầu, 360 độ không cua không quẹo quan sát Cola, mắt không chớp dõi theo từng cử động trên khuôn mặt của cậu ấy. Tiểu tử thối rốt cuộc không nhịn được, năm ngón tay đặt lên đỉnh đầu của tôi, vừa dùng lực liền đẩy mặt của tôi sang bên kia, trầm mặt tiếp tục xem sách của mình, giọng điệu cũng lạnh lẽo: "Đang chảy nước miếng kìa!".
34 Trong phòng vệ sinh tiếng nước chảy vang lên rất rõ ràng, nếu chỉ rửa mặt sao lại để nước chảy ào ào như thế. Tôi ngẩn người, vội vàng mặc quần áo tử tế đi đến gõ cửa, Cola ở bên trong vẫn không trả lời, có điều âm thanh nước chảy càng lớn hơn.
35 "Biết rồi, tôi sẽ không nói cho Quả Cam đâu, tôi đâu phải là người không biết giữ mồm giữ miệng chứ! Ừ. . . . . . Cậu an tâm ở đấy đi, hai ngày nữa là ra viện rồi, nghẹn hai ngày không chết được".
36 Hai tay Cola siết thật chặt gối đầu, toàn thân căng thẳng, tức giận trong mắt sau khi chứng kiến vẻ mặt đờ đẫn của tôi cũng dần dần hòa tan. Cậu để cái gối xuống, không tiếng động ôm lấy tôi, hồi lâu mới nhỏ giọng nói một câu: "Thật xin lỗi, đã dọa cậu sợ rồi.
37 Thấy thư kí Ngô ngồi trước lóe ra ánh mắt kinh ngạc, tôi liền ngượng ngùng ngồi xuống. So với danh tiếng, tôi nào còn tâm tình để ý đến đầu lưỡi bị thương, lòng đầy căm phẫn chỉ vào mặt người nào đó đang rất hả hê: "Lâm Cẩn Nam, nào có ai biến thái như cậu không hả, không phải chỉ là một cái chân thôi sao? Gọi như vậy cũng là chuyện hết sức bình thường có được hay không.
38 "Dịch Mộ Tranh, tay của cậu!", Cola lên tiếng cắt đứt suy nghĩ của tôi, vừa cúi đầu xem xét, liền phát hiện tay của mình không tự chủ đang đặt ở trước ngực của cậu ấy.
39 Mùa đông năm nay dường như cực kỳ ấm áp. Cola trở nên rất bám người, mặc dù vẫn trưng ra vẻ mặt xấu xa như cũ , nhưng khát vọng trong mắt lại không thể nào lừa được tôi.
40 Cola nói lời này bằng vẻ mặt chắc chắn, cậu ấy và Thẩm Lạp, không phải cậu ấy chỉ gặp qua cậu ta một lần không phải sao?"Lần đó, tôi uống say về sau có phải đã xảy ra chuyện gì hay không ?".