21 Đăng giật mình khi nó nói một tràng tiếng Pháp, hắn đâu có biết thứ tiếng này ( Ặc! ông này không biết mà còn làm liều). Lúc đang ngồi nói chuyện với mấy thằng bạn mới đi Pháp về, tụi nó có mượn đt của hắn để nhắn tin, hắn chỉ xem lại rồi ghi chơi, chứ không hề nghĩ rằng nó biết hắn ghi cái gì.
22 Duy suốt cả buổi trưa tìm nó mà không thấy, cậu có linh cảm không lành nhưng lại chẳng thể biết nó đang ở đâu, cậu chợt nghĩ ngay tới cây cổ thụ, và lập tức chạy đi, Đăng đang đi tìm nó thấy cậu chạy gấp gáp như vậy chắc là có liên quan tới Vy nên cũng chạy theo.
23 Nó bước ra từ xe riêng của gia đình, mọi người trong trường nhìn nó với ánh mắt ngưỡng mộ xen lẫn ganh tỵ. Nó không quan tâm gì, lên lớp và nằm xuống ngủ, nhưng nghe tiếng Linh cãi nhau với Đăng rồi Đăng lại quay sang khều khều làm nó bực vô cùng -Ê, bệnh viện còn nhiều chỗ trống lắm đấy, có cần tôi giúp cậu vào cho nhanh không hả?? – nó xắn tay áo lên, trừng mắt nhìn Đăng.
24 Nó chạy tới nắm tay Long kéo đi, tới gần cầu thang thoát hiểm nó mới buông tay anh ra, mắt liếc liếc quan sát xung quanh, Long cười ha hả với bộ dạng của nó như sắp đi ăn trộm ấy.
25 Đường đua Vòng xoay là một đường đua nguy hiểm, kích thích cảm giác chứng tỏ của dân đua xe, đúng như tên gọi, nó đa phần là các vòng xoay. Nếu tay đua không biết cách lách đi sẽ bị ngã văng ngay lập tức.
26 Về Linh với Quân, hai người vẫn tiếp diễn tình trạng người ca người nghe. Thường là Linh hát, Quân nghe nhưng hôm nay nó phải tròn mắt vì Linh đang cúi đầu khi Quân mắng, từ khi biết nhau ở lớp mẫu giáo tới giờ đây là lần đầu tiên nó thấy Linh chịu cúi đầu nghe mắng!.
27 Anh hai nó cầm cây chổi lông gà đi qua đi lại trong phòng, nó đứng cúi đầu vò muốn nát cái áo đang mặc. -Em tính phá nhà hả??? -Đâu có đâu hai, tại… -Tại tại, chỉ giỏi đổ lỗi.
28 Nó xồng xộc kéo Long lên phòng, không xử anh một trận, nó không còn là nó nữa. Long nhắm mắt cắn răng chịu đựng bài thuyết giáo dài cả cây số của nó, thật là anh cảm thấy lỗ tai cứ lùng bùng mãi.
29 Mắt nó mở to đến mức đau rát, nhưng chính bản thân nó bây giờ cũng không biết phải nhắm lại như thế nào nữa. Duy mở mắt, ánh mắt miên man nhìn nó. Cậu nói khẽ, giọng hơi khan -Nhắm mắt lại! Nó lập tức nhắm mắt lại, Duy lại tiếp tục nhưng tiến sâu hơn.