41 Thế ngoại cao nhân gì đó, không tồn tại cũng tốt sao! Ngươi là muốn tạ chính ngươi đi!
Nghe hiểu được tiểu hắc miêu nói, Quân Vô Tà lại không có nửa điểm phản ứng, như cũ vẫn là một khuôn mặt nhỏ lạnh băng như vậy.
42 Trong nhận thức của Quân Vô Tà, điểm này trên người Quân Khanh là "vấn đề nhỏ" thật sự không tính là cái gì, nàng vẫn luôn cảm thấy, Quân Khanh bị kéo dài nhiều năm như vậy không thể đứng lên được, là bởi vì đại phu ở thế giới này y thuật quá tệ!
Quân Vô Tà vô cùng ghét bỏ lang băm ở thế giới này, cũng không có ý thức được, vấn đề không phải do ở trên người những cái đại phu đó, mà là do ở trên người nàng.
43 Hắn thật muốn thét lên với cả thế giới rằng cháu gái hắn tuyệt vời như thế nào! Nếu không phải sợ bại lộ chuyện Quân Vô Tà đã thay đổi, Quân Tiển hận không thể đem chính cháu gái bảo bối của mình bắt lại hảo hảo đem khoe ra trước mặt đám đồ cổ(lão già) kia một phen, xem bọn hắn còn dám cười nhạo Quân gia hắn không người không!
Tình huống hiện tại của Lân Vương phủ cũng không ổn định, Quân Vô Tà thay đổi đối với Quân gia mà nói là cái cơ hội xoay chuyển cục diện.
44 Long Kỳ đóng băng tại chỗ một hồi lâu, hắn đứng thẳng thân mình, tay phải nắm lại, cương ngạnh để ở chính ngực trái mình, hơi cúi đầu, như là làm cái lễ nghi gì, rất nhanh kết thúc, trầm mặc rời khỏi phòng.
45
Quân Ngây Thơ hành động làm áp lực mười năm Lân vương phủ, rốt cuộc thấy được hy vọng ánh rạng đông, ở bên trong phủ một mảnh tường hòa là lúc, lân vương phủ ngoại tình huống, lại là mặt khác một phen cảnh tượng.
46 Hành động của Quân Vô Tà làm áp lực mười năm qua của Lân Vương phủ, rốt cuộc hy vọng thấy được ánh rạng đông, là lúc ở bên trong phủ một mảnh tường hoà, tình huống bên ngoài Lân Vương phủ, lại là một phen cảnh tượng khác.
47 Ngô Vương có cảm giác tóc gáy dựng đứng khi bị sức ép vô hình từ cái nhìn chằm chằm của Quân Tiển. Đây là lần đầu tiên trong đời hắn cảm thấy bị đe dọa.
48 "Tám chín phần mười, thân xác này trước kia làm sự tình gì đều để lại không ít vết nhơ, gia gia không có khả năng chủ động để ta đi tham gia sinh thần của Thái tử, hắn mới từ triều đình trở về, chủ ý này, hẳn là tên ngôi vị hoàng đế trên cao kia đưa ra.
49 Nhưng tiếc nuối chính là, nàng phát hiện những quyển sách lưu trữ trong Lân Vương phủ, cũng không thích hợp để nàng tu luyện.
Thế giới này tu luyện linh lực công pháp, kỹ năng luyện tập đều dựa vào loại Giới Linh đã hình thành.
50 Cửa vào chợ ngầm, chính là hậu viện toà gác mái.
Từ đại sảnh đi đến hậu viện, có thể nhìn thấy một cái cầu thang ngầm đi xuống, mấy người trẻ tuổi, vừa mới từ nơi đó đi ra, nhưng mấy người nhìn thấy Quân Vô Tà lại sửng sốt một chút.
51 (*) Phá thư là sách cũ nát: ta để nguyên hán việt hay hơn, với lại những chương sau dùng nhiều nên để nguyên tên.
"Miêu ô ~" tiểu hắc miêu có ý đồ trấn an Quân Vô Tà thần kinh đang căng chặt.
52 "Mua đồ vật?" Vừa thấy có khách nhân, thiếu niên lập tức đem sách trong tay để qua một bên, một gương mặt bẩn hề hề hiện ra, cười vô cùng ân cần.
"Tùy tiện xem, tùy tiện xem, nhìn trúng cái gì cứ việc mở miệng.
53 "Chờ đã. " Nàng không thể không đối với kia thiếu niên mở miệng dừng bước.
Thiếu niên chậm rì rì quay đầu lại, hứng thú nhìn nhìn Quân Vô Tà, "Thật là thực xin lỗi, ta đối với đan dược không có hứng thú.
54 "Chênh lệch a, đây là chênh lệch a. " Thiếu niên vô cùng đau đớn nhìn náo nhiệt nơi này, lại nghĩ tình huống bi thảm bên kia của mình, đem lau nhiệt lệ.
55 "Khuynh Vân Tông là cái quỷ gì, này cũng đáng nói đến. " Khinh thường hừ lạnh từ bên cạnh truyền đến, Quân Vô Tà quay đầu nhìn lại, thấy thiếu niên cùng lại đây hai tay bắt chéo sau đầu, cành trúc diệp nằm ở khóe miệng, cà lơ phất phơ nhìn mọi người ngưỡng mộ Bạch Vân Tiên, ánh mắt không cho là đúng.
56 Sắc mặt Mặc Huyền Phỉ có chút khó coi, Bạch Vân Tiên ở một bên nhẹ nhàng nhíu mày, nàng tiến lên một bước, từ trong lòng lấy ra một bình dược, đưa cho lão nhân kia.
57 "Không biết, đan dược này có hay không làm tiền bối để mắt. " Trong lúc không khí đầy áp lực, một cái thân ảnh nho nhỏ từ trong đám người đi ra.
Tiểu thiếu niên chừng mười bốn tuổi, trong tay nắm một bình sứ trắng, mặc kệ mọi người chăm chú nhìn xuống, đi tới trước quầy hàng, đem đồ vật trong tay đưa cho lão nhân kia.
58 "Vị công tử này, không biết trong tay ngươi còn có đan dược như vậy nữa không? Ta nguyện ý dùng bất cứ thứ gì đổi lấy. Ta chỉ muốn tìm một món quà cho người mình yêu để nàng vui vẻ, còn thỉnh ngươi thành toàn.
59 Giống như sao trời từ trong tay chảy xuống, Quân Vô Tà nửa híp con ngươi, trên mặt không có nửa điểm cảm xúc.
Mọi người đều ngây ngẩn cả người, bọn họ khó có thể tin nhìn hành động của Quân Vô Tà.
60 "Xong rồi, mọi sự lại làm sai. Trở về không chừng lại phải bị đám tiện nhân kia quở trách, aiz. " Buồn bực thở dài, thiếu niên lắc lư trong tay hộp gấm, ủ rũ cụp đuôi xoay người rời đi.