Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tuyệt Sắc Yêu Phi

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Tình hình là vào một ngày đẹp trời, khi Vân Hiểu Nguyệt mở cửa, lập tức hứng ngay một ám khí, chiếc tất khá là bốc mùi đó khiến nàng ngửa cổ ngã xuống cầu thang, và xuyên không rất “kinh điển”.

Danh sách chương Tuyệt Sắc Yêu Phi


Chương 1: Xuyên Không “kinh Điển” Nhất ( Thượng )

1 Phần 1: Hoàng cung “Ái! Đau quá, chết tiệt, là kẻ nào không có mắt quăng tất thối bay đầy trời, hại ta từ cầu thang lao thẳng xuống đất. Nếu để ta điều tra ra, ta nhất định cho hắn uống canh tất thối!”Cảm nhận được từ gáy truyền đến một trận đau nhức, Vân Hiểu Nguyệt một bên trong lòng oán hận mắng, một bên chậm rãi xốc mí mắt nặng trĩu lên.


Loading...

Chương 2: Xuyên Không “kinh Điển” Nhất ( Hạ )

2 Khi tỉnh lại lần nữa, trong phòng đã sáng trưng! Vân Hiểu Nguyệt trừng mắt nhìn nến đỏ hai bên cánh tay N giây, rốt cục bị cái phòng khám này khiến cho ngu ngơ!Quái quỷ! Có cần sùng cổ như vậy không? Ta muốn đèn điện! Nến này, chỉ có thời bà nội ta mới dùng, quá lỗi thời! Đúng là dở hơi!“Huyên Huyên, mày ở đâu?” Yết hầu chưa thông, Vân Hiểu Nguyệt gọi lớn một chút, cảm giác chỗ đau đớn đã tốt hơn nhiều, chính là gáy vẫn đau!“Nương nương, người đã tỉnh rồi! Có đói bụng hay không? Trên người còn đau hay không? Trương Thái y đã bốc thuốc, em cũng sắc rồi! Trước dùng bữa, sau đó uống thuốc, được không?”Vẫn là cô gái giả trang nha hoàn buổi chiều vội vã tiến vào, trong tay bưng một chén cháo thơm ngào ngạt.


Chương 3: Ta Là Sửu Nữ???

3 “Em. . . Em xác định đây là ta? Sao lại xấu như vậy!!!” Nhìn khuôn mặt hiện trên gương đồng, Vân Hiểu Nguyệt sợ run đến nửa ngày, la hoảng lên, quả thực là khóc không ra nước mắt!Má ơi! Sao lại thành ra như vậy? Khuôn mặt có nhiều nốt hồng đậu, cho dù là gương đồng cổ này nhìn mơ mơ hồ hồ, nhưng vẫn rõ ràng có thể thấy được! Cũng may những nốt không vỡ ra, bằng không, khẳng định còn thảm hơn! Sửu nữ.


Chương 4: Thì Ra Là Như Vậy!

4 “Hức hức. . . Ô ô. . . ”Có một tiếng khóc như có như không truyền vào trong tai, khiến Vân Hiểu Nguyệt đang ngủ say cũng phải tỉnh lại! Mở mắt ra, Vân Hiểu Nguyệt kinh dị phát hiện, mình đang bay trong một biển mây không giới hạn!Kỳ quái , ta không phải ngủ ở trên giường sao? Đây là chỗ nào? Ai đem ta đến đây? Ở trong biển mây bay tới bay lui, Vân Hiểu Nguyệt kỳ quái suy nghĩ!“Hức hức.


Chương 5: Hóa Ra Ta Không Được Sủng!

5 “Nương nương, người sao vậy? Mau tỉnh lại! Nương nương, người đừng dọa Huyên Nhi! Ô ô. . . ”Tiếng khóc lo lắng vang lên ở bên tai, là Huyên nhi! Vân Hiểu Nguyệt cả kinh, mở mắt! Ôi? Sao đã trở lại rồi? Nếu không phải trong tay vẫn còn nắm hộp gỗ nhỏ kia, nàng còn tưởng rằng đây là mộng Nam Kha (1)!“Huyên nhi? Em sao vậy?”Vân Hiểu Nguyệt nháy mắt mấy cái, phát hiện bên ngoài trời đã sáng!“Huyên nhi gọi người rất lâu, người đều không phản ứng, Huyên nhi sợ hãi, cho nên mới khóc!”Lau lau nước mắt, tiểu nha hoàn ngượng ngùng nói.


Chương 6: Tìm Sư Phụ Cho Mình!

6 “Điệp phi nương nương, Trương Thái y đến!”Vân Hiểu Nguyệt ăn xong bữa sáng, đang ghé mặt vào một chậu nước trong suốt, nghiên cứu khuôn mặt xấu xí của mình thì nghe thấy từ ngoài cửa, thị nữ chạy vào thông báo!“Mời ông ta vào, thuận tiện kêu Huyên nhi vào!” Vân Hiểu Nguyệt ra lệnh!“Dạ!”Nhanh chóng, Trương Thái y cùng Huyên nhi vội vã bước vào!“Tham kiến Điệp phi nương nương!”Trương Thái y cúi đầu tiến lên run rẩy quỳ lễ!“Đừng quỳ, Huyên nhi, mau dọn chỗ!”Dựa ở trên giường, Vân Hiểu Nguyệt bày ra một bộ dáng Hoàng phi yếu đuối, nhỏ nhẹ nói.


Chương 7: Gặp Nhu Phi

7 “Đây là đan dược có thể đả thông nhâm đốc nhị mạch sao? Thiệt hay giả đây?” Nháy mắt mấy cái, Vân Hiểu Nguyệt có chút không tin!“Ta nghiên cứu kinh mạch cơ thể lâu như vậy, chưa từng nghe qua cái này, cái thứ này chỉ có trong tiểu thuyết, tuy nhiên, ngay cả thần vận mệnh cũng có, có lẽ thuốc này thật sự có chút tác dụng!”Cầm lấy viên thuốc màu vàng, Vân Hiểu Nguyệt đưa đến chóp mũi, thật sâu ngửi, cảm giác cả người thoải mái, tâm tình lập tức tốt lên!“Aha, hình như có rất nhiều dược liệu quý báu trong này, có chút tin rồi! Trước nhìn xem cái nhẫn kia đã!”Vân Hiểu Nguyệt cảm thấy thật là có thú vị! Nguyên lai, trong từ giấy viết đan dược này vô cùng kì diệu gì đó, là thật sự tồn tại?Lấy ra chiếc nhẫn, Vân Hiểu Nguyệt đeo vào ngón tay, liền thấy chiếc nhẫn này đột nhiên phát ra ánh sáng nhiều màu, sau đó tự động rút nhỏ một vòng, chặt chẽ ôm gọn lấy ngón tay của mình, sau khi hào quang biến mất, nhẫn thành hình phượng hoàng giương cánh muốn bay, tinh xảo hoa mỹ mà lại vô cùng dễ thương!“Oa.


Chương 8: Chân Tướng Bị Thương!

8 “Huyên nhi, cô nương này vì sao không quỳ, em vì sao phải lạy? Ả vừa mới mắng chửi ta, sao em lại không mắng ả! Tò mò quá!”Vân Hiểu Nguyệt vẻ mặt ngây thơ, suy nghĩ xong thì giãy dụa nói, sau đó lại ôm đầu rên rỉ nói: “Huyên nhi, có người mắng ta, vì sao? Ô ô.


Chương 9: Ác Chỉnh Tiểu Hoàn

9 Kĩ quán? My God! Thật sự là rất rung động! Vân Hiểu Nguyệt có chút ngây ngốc, không phản ứng, ngồi một chỗ. Tiểu Hoàn nghĩ Vân Hiểu Nguyệt đang suy nghĩ muốn đem mình đưa đến kĩ quán hay không, sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, quỳ trên mặt đất liều mạng dập đầu: “Điệp phi nương nương, tha mạng! Là Tiểu Hoàn không tốt, người muốn phạt ta như thế nào đều có thể, cầu người đừng đem ta đến kĩ quán! Ô ô.


Chương 10: Ta Đứng Hàng Thứ Mười!

10 “Điệp phi nương nương, Trương Thái y cầu kiến!” Ngoài cửa truyền đến tiếng hô của thị nữ, bừng tỉnh tâm trí đang trầm tư của Vân Hiểu Nguyệt. “Cho vào!”“Dạ!”Tay cầm một cuốn sách, Trương Thái y đầy mặt hồng quang, đi đến!“Sư phụ, mời ngồi, đồ nhi có lễ!” Xuống giường, mời Trương Thái y ngồi xuống ghế trên của mình, Vân Hiểu Nguyệt cung kính cúi lạy ba cái, kết thúc buổi lễ!“Ai nha nha, Điệp phi nương nương, vi thần như thế nào đảm đương được! Tốt tốt, nương nương lễ cũng làm rồi, vi thần thu được đồ đệ tôn quý, mau nằm trên giường, người thân thể suy yếu, tĩnh dưỡng mới tốt!” Trương Thái y ngây dại, rồi sau đó kích động buông quyển sách trên tay, đứng lên, quan tâm nói.


Chương 11: Quả Nhiên Ta Là Tuyệt Thế Đại Mỹ Nhân!

11 Vài ngày sau, Vân Hiểu Nguyệt không ra khỏi cửa, cả ngày ở trong phòng, nếu không xem y thư, thuận tiện chăm chút dung nhan, dần dần thừa nhận, phải lấy lại khuôn mặt đẹp của mình, tiêu trừ nốt đỏ trên mặt!Không phải nói, hiệu quả thật sự không sai! Vài ngày sau, nốt đỏ trên mặt quả thực dần dần biến mất, khuôn mặt tuyệt mỹ dần dần lộ ra.


Chương 12: Mỹ Nhân Mẫu Thân Đến Gặp Ta!

12 “Nương nương, đây là chính điện Sắc Điệp cung, đây là thiên điện, đây là phòng khách, đây là nhĩ phòng, đây là thư phòng, bên kia là phòng cho hạ nhân.


Chương 13: Soái Ca Này Là Của Ta?

13 “Điệp nhi, trong cung không giống như trong nhà, trừ nha đầu Huyên Nhi ra, không có ai là bè bạn đâu, tất cả đều phải dựa vào ngân lượng! Đây là mười vạn lượng ngân phiếu phụ thân cho con, cầm lấy! Còn nữa, cha cũng kêu ta nói con biết, thị vệ thống lĩnh trong cung Tư Đồ Viễn, kỳ thật là con của quản gia Vân gia ta, hắn đối với cha con rất trung thành và tận tâm, lần này chuyện con bị thương là chính hắn cho chúng ta biết.


Chương 14: Trêu Ghẹo Soái Ca Lãnh Khốc

14 Một buổi chiều, Vân Hiểu Nguyệt cùng mỹ nhân mẫu thân dùng bữa, nói chuyện phiếm. Đến tận khi mặt trời ngả về tây, Vân phu nhân dù lưu luyến không muốn rời Vân Hiểu Nguyệt cũng đành cáo biệt, cùng thị nữ xuất cung,.


Chương 15: Cuộc Sống Vui Vẻ Hạnh Phúc!

15 Cũng phải nói, cuộc sống trong hoàng cung so với khi còn ở tổng bộ “Sát Thủ Minh” thật là thoải mái!Khi còn ở “Sát Thủ Minh”, tuy nói có tiểu Huyên Huyên bên người, nhưng mặc quần áo chải đầu vẫn phải tự mình làm, khi đến nơi này chính là “Cơm dâng tận miệng, áo mặc tận người”, một người có tới mười mấy người hầu hạ, mà đó là ít nhất rồi, chậc chậc, là một con sâu lười chân chính! Ta thích!Hiện tại nhiệm vụ quan trọng mỗi ngày của bản thân chính là đọc sách, học đàn, buổi tối thì luyện công, một ngày thật vô cùng thanh nhàn!Cứ như vậy qua một tuần, Vân Hiểu Nguyệt thật sự chịu không nổi, quyết định bắt đầu tìm chút việc vui đùa, nếu không thật sự sẽ rỉ sắt mất!Vì làm cho cuộc sống trở nên muôn màu muôn vẻ và phong phú, Vân Hiểu Nguyệt mang theo bọn thị nữ ở cung thắt một chiếc xích đu ở cành cây đại thụ, ở ngoài phòng trồng một giàn hoa, ở chiếc đình nhỏ trong hoa viên giăng thêm màn, mỗi ngày nằm ở bên trong, ngửi mùi hoa, ở trong gió xuân ấm áp đọc sách, là chuyện khoái trá cỡ nào!Đương nhiên, chỉ như vậy là không đủ! Vì đã biết khuôn mặt này thật xinh đẹp, nàng hao hết tâm tư, trải qua vô số lần thất bại, rốt cục đã tinh luyện ra tinh dầu hoa hồng tự nhiên, cũng may hoa viên đủ lớn, hoa cỏ nhiều, hái hết phân nửa hoa lá ở hoa viên, chiết được ba lọ tinh dầu mùi hương khác nhau, nàng đem một lọ phân phát cho thị nữ dùng.


Chương 16: Đều Là Tranh Nguyệt Dạ!

16 Ánh trăng tối nay thật đặc biệt, Vân Hiểu Nguyệt lững thững đi ở cầu đá làm bằng bạch ngọc, cảm thụ làn gió nhẹ phẩy, nhìn bóng cây lắc lư, ánh trăng như nước, cảnh sắc như mộng, tất cả đều u tĩnh, tĩnh như đáy nước, ngay cả tiếng hít thở đều mơ hồ như vậy.


Chương 17: Ai Muốn Thị Tẩm Thì Làm!

17 “Vân Nhược Điệp?” Tần Ngạo ngẩn ra, đột nhiên hé ra một nụ cười tuyệt mỹ nói: “A, không nghĩ tới ái phi hóa ra là mỹ nhân tài mạo song toàn như vậy, thật ra Trẫm nhìn nhầm! Vì bồi thường, đêm nay Trẫm ở tẩm cung của nàng, thế nào?”Vân Hiểu Nguyệt nghe vậy, nhịn không được ngẩng mặt lên trời xem thường.


Chương 18: Yêu Nghiệt Này Không Đơn Giản!

18 “Hoàng huynh, nữ tử vừa rồi, chính là sửu phi huynh nói làm cho huynh ba ngày ăn không ngon, hòn ngọc quý trên tay Vân tướng, muội muội được Trần Dật yêu thương nhất đó sao? Ta nói Hoàng huynh à, thần đệ thấy rằng, dung mạo thoát tục, còn hơn Tần phi trong cung ngươi! Thần đệ từng nghe nói, Vân Nhược Điệp là kinh thành đệ nhất mỹ nhân, còn là đại tài nữ! Hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền! Hoàng huynh, ngươi sẽ không vì đối phó Vân tướng mà khi dễ nàng chứ? Chậc chậc, thần đệ không ngờ, Hoàng huynh lại đi giận chó đánh mèo! Hắc hắc, ngày khác ta liền nói ẫu hậu, huynh khi dễ nữ nhi Vân tướng, mẫu hậu nhất định sẽ tính sổ huynh!” Tần Vũ đuổi kịp Tần Ngạo, thả chậm cước bộ, cười hì hì nói.


Chương 19: Ta Chính Là Tham Tiền, Thì Sao!

19 Nếu Tần Ngạo đã cố tình thể hiện hắn sủng ái coi trọng mình, như vậy, mình cũng phải biểu hiện tốt một chút một sủng phi rụt rè hay kiêu ngạo nhỉ? Cho nên, đợi cho các cung nữ đem tất cả tin tức loan truyền đi, Vân Hiểu Nguyệt ra lệnh cưỡng chế mới với hai mươi cung nữ canh giữ ở bên ngoài cung điện.


Chương 20: Vì Lời Hứa, Ta Nhịn!!!

20 “Tốt lắm, lui ra đi!” Tần Ngạo phất tay, tất cả mọi người lui xuống, hoa viên lớn thế, nay chỉ còn lại hai người !“Tiểu Điệp nhi, chuyện lần trước, là Trẫm không đúng, nàng xem, Trẫm đã hạ chỉ giải thích, nàng sẽ không tức giận nữa chứ?” Tần Ngạo đứng lên, đi đến ngồi xuống bên ghế của Vân Hiểu Nguyệt, cúi đầu mỉm cười hỏi.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Re: Monster

Thể loại: Võng Du, Xuyên Không

Số chương: 136



Liệt Hỏa Yêu Phu

Thể loại: Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 18



Chinh Phạt

Thể loại: Xuyên Không

Số chương: 67


Diệp Mãn Trường An Kinh

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 10




Lâm Giang Tiên

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 57