21
Anh Húc Kì nhìn vẻ mặt lo lắng của Trình Dực Hạo, đột nhiên cậu cảm thấy hoang mang.
“Chúng ta có thể làm được chuyện này không. . . ?” Anh Húc Kì hỏi.
22 Lại hôn hôn huyệt khẩu ẩm ướt lần nữa, rồi nhổ vài ngụm nước bọt vào nơi đó, vươn ngón giữa tách huyệt khẩu để nước bọt dễ dàng đi sâu vào trong cúc huyệt.
23 Ngày hôm sau được Trình Dực Hạo đưa về xong, Anh Húc Kì mới kinh giác bản thân như đang làm chuyện xấu, cả người vừa chột dạ lại lo âu, vừa về tới nhà liền vọt thẳng vào phòng tự giam mình trong đấy, mãi cho đến tối người hầu tới thỉnh cậu ăn cơm tối, cậu cũng chỉ nói câu không muốn ăn.
24 Từ trước tới nay, hắn vẫn cảm thấy tên em trai này rất khó ở chung, hiện tại cũng vậy, nhìn cậu đính lên khuôn mặt không cười nổi, không khí sắp đông cứng rồi a.
25
Giờ cậu vẫn chưa xác định được tâm ý của mình, trước tiên giúp hắn giúp cậu gạt đi, để cho cậu có chút thời gian hảo hảo suy nghĩ.
Đầu óc Anh Húc Kì hơi trì độn, e là cho dù cậu có thích ai cũng không biết đó chứ? Mà đầu óc Anh gia lại rất cứng, nếu như không biết mình thích người ta, e là đến chết cũng đào không ra kết quả.
26
Ba ngày sau, cũng đã tới ngày gặp mặt Trình Dực Hạo.
Từ khi nghe chuyện Trình Dực Hạo làm ở Dạ Sắc, Anh Húc Kì còn đặc biệt gọi điện thoại hỏi hắn, cậu đã rất hy vọng người kia không phải Trình Dực Hạo, chỉ là vừa vặn trùng tên trùng họ mà thôi, tuy xác suất cực kì nhỏ.
27 Anh Húc Kì có loại hình rất dễ thu hút người nhìn, hơn nữa nó cũng không vì chuyện nhỏ nhặt nổi nóng, thế nhưng hành động cùng giọng điệu hiện tại rất khác so với bình thường; Anh Húc Kì coi như là người rất dễ dàng hoà mình vào đoàn người, như hành động tùy hứng làm nũng cũng chỉ có người trong Anh gia mới nhìn thấy, mà giờ nó thay đổi như người khác vậy.
28
“Nhị ca. . . ” Anh Lạc Ngưng mất kiên nhẫn, Anh Mị Sí đang làm gì thế? Lại đi uy hiếp giết người ta? Hắn chỉ thích Kỳ Kỳ thôi chứ có cần phải làm vậy không?
” Lạc Ngưng ngoan, Nhị ca sẽ xử lý.
29
Đáp ứng cùng Trình Dực Hạo kết giao xong, hai người chính thức nghênh đón hẹn hò lần đầu tiên.
Bởi vì Trình Dực Hạo được tiếp quản chức vị điều giáo sư Dạ Sắc, nên khá bận rộn, nên thời gian hai người cũng khác nhau, vì thế nên đêm nay là lần đầu tiên hẹn hò giữa hai người.
30
“Tôi đã nói không ghen, anh đừng nói loạn. ” Cậu không muốn thừa nhận mình chú ý chuyện này, thật giảm phong độ của cậu. . .
“Kỳ Kỳ. . . Tôi xin thề.
31 “Anh. . . Ý anh nói là gì?!” Anh Húc Kì tức giận, Trình Dực Hạo đơn thuần ở trong đầu cậu tự động bị phiên dịch thành: Hắn có thể ra tay với đàn ông khác, nhưng sẽ không ra tay với cậu.
32 Trình Dực Hạo dùng ngón tay, bàn tay thay phiên nhau vuốt ve thân phân Anh Húc Kì, nhìn hắn như tùy ý, nhưng thật ra đã quá quen với việc này, hắn vẫn chú ý những biểu hiện trên mặt Anh Húc Kì, đang quan sát xem chỗ nào sẽ khiến cậu có cảm giác, thì sẽ ở chỗ đó gây nhiều kích thích hơn.
33 Nghe Trình Dực Hạo nói thế, mới kinh ngạc phát hiện cậu căng thẳng làm thân thể cứng ngắt, thế là khẽ hít sâu vài hơi, cố hết sức để thân thể thanh tĩnh lại.
34 Sau đêm đó, Trình Dực Hạo coi như xác định được tâm ý của Anh Húc Kỳ với hắn, có điều, nếu muốn bản thân cậu thừa nhận thật sự thích hắn, hắn cũng không thiếu thời gian để nỗ lực.
35
Trình Dực Hạo đã bặt vô âm tín hai tuần, làm Anh Húc Kì rơi vào một loại khủng hoảng không tên.
Cậu thật vất vả mới phát hiện mình có tâm ý với Trình Dực Hạo, nhưng sao Trình Dực Hạo lại biến mất hả? Không ai biết hắn đi đâu, ngay cả điện thoại cũng trong trạng thái tắt máy, điều này làm cho cậu cực kỳ bất an, cậu rất lo lắng có phải Trình Dực Hạo xảy ra chuyện gì?
Lại nói, ngay từ đầu Trình Dực Hạo cũng chỉ đang trêu cợt cậu mà thôi? Cho nên khi hắn phát hiện cậu có tình cảm với hắn, liền phủi mông một cái, không nói một tiếng rời đi?
Nhưng.
36 “Tao đã sớm nói với mày, không cho phép động tới Hạo, Hạo là của tao, mày nghe không hiểu à?” Tần Hiên Tần liếm liếm dao găm, nhìn gã bây giờ điên cuồng như dã thú.
37
“Còn lâu!” Không sai, cậu rất tức giận, nhưng cậu mới không thèm thừa nhận.
“Kì Kì, xin cậu tin tưởng tôi. Tôi thừa nhận, trước đây tôi còn chưa gặp cậu, tôi thật có thích Tần Hiên Tần, thế nhưng chuyện kia cũng không phải có tình cảm thật sự, chỉ vì quá tịch mịch.
38 “Không. . . Đâu có. . . ” Trình Dực Hạo cảm thấy thế giới thay đổi thật nhanh, Anh Lạc Ngưng là ông chủ của hắn, mà giờ hắn tới tận nhà bái phỏng, sao có tư cách đổi thành ca ca.
39 “Quá khứ của cậu tôi không thể nào chấp nhận được, tôi cho rằng cậu căn bản không xứng với Húc Kì. ” Anh Thiên Ngạo không quanh co lòng vòng, trực tiếp nói thẳng ra.
40 “Đại ca, có thể hiện giờ tôi còn thiếu xót, thế nhưng xin anh cho tôi một cơ hội, tôi tuyệt đối sẽ không bạc đãi Kì Kì, tôi cam đoan với anh. ” Trình Dực Hạo cúi đầu chân thành nói, cũng đang biểu thị kính ý với Anh Thiên Ngạo.