1 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Triêu Nhan
Ghi chú: chữ trong ngoặc () là của tác giả, không phải mình tự thêm vào.
2
Edit: Cô Nương Lẳng
Bỏ lại câu “cải lương rởm”: “Cậu nhớ cái mặt tôi”, Ôn Hữu Tuấn xấu hổ rời khỏi lớp Nhất năm hai.
Một câu tử tế nói không xong lại còn bị người ta chỉnh cho te tua sứt mẻ, Ôn Hữu Tuấn ôm một bụng ấm ức, mặt đen xì so với bà cô tổ còn hắc ám hơn.
3
Edit: Thanh Du
Ôn Hữu Tuấn giữ chặt lấy thân thể mềm nhũn của Trương Khải Tường, một chân giơ lên đá cánh cửa bên phải của cung Thành Tín cho đóng lại, khóa cũng rớt bịch xuống đất.
4 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Tiểu Phong Hoa
Đến lúc Trương Khải Tường xem xét tỉ mỉ tờ giấy rồi tắm rửa sạch sẽ xong xuôi, chuẩn bị đi ra ngoài kiếm đồ ăn thì trời đã xâm xẩm tối.
5
Edit: Can – Chan
Tháng Ba, một ngày thứ bảy nào đấy, ông mặt trời to tướng chình ình ngoài cửa sổ, thời tiết đẹp đến phát ngây.
Trong cửa sổ một căn phòng riêng rất bình thường của một đứa con trai có hai anh bạn đẹp giai lai láng đang ở chung.
6
Edit: Dứa
~*~
Xén phăng thứ của nợ kia e là không được, không khéo toi mạng như chơi; có điều đạp một cái thật lực chắc cũng đủ để hả giận rồi.
7
Edit: Triêu Nhan
“Tiểu Tường ~ đĩa!” Trong nhà bếp, đầu bếp Ôn Hữu Tuấn eo mang tạp dề, ra dáng ra vẻ hết sức, cất cao giọng gọi Trương Khải Tường: “Mau mang đĩa lại đây, cứ đứng đó nhìn hoài bữa tối nó cũng sẽ không tự động hiện lên bàn đâu.
8
Edit: Cô Nương Lẳng
Thơm!!! Thơm quá!!! Trong không khí tràn ngập mùi thức ăn khiến người ta nuốt nước miếng không ngừng. Bằng vào kiến thức thông thái của mình Trương Khải Tường có thể khẳng định hương vị này thuộc về món Gà chiên của một nhà hàng nổi danh ở cảng, phía dưới cảng cũng mở một quầy bán nhanh.
9
Edit: Thanh Du
Mặt trời rực rỡ chiếu vào cung thể thao rộng lớn, đội tuyển bóng rổ trường cấp ba Kim Hồ đang tích cực luyện tập lần cuối cùng, chuẩn bị cho giải bóng rổ thường niên các trường cấp ba khai mạc vào ngày mai.
10
Edit: Tiểu Phong Hoa
__________
“Tao có nghe nhầm không? Phần thưởng chỉ có thế thôi sao?” Ôn Hữu Tuấn gắng sức mài gót chân xuống sàn để ghì lại.
11
Edit: Namichan
Thấy mấy thằng nhóc choai choai quậy tưng bừng, khách tới ăn ai tránh được thì tránh, mà dù tránh không nổi thì chủ quán cũng chẳng dám gọi điện báo cảnh sát, sợ bị trả thù.
12
Edit: Dứa
Ôn Hữu Tuấn nằm trên giường, ngoại trừ việc mắt cá chân đang bị băng bó ra, gã chẳng có dấu hiệu gì giống người bị thương cả. Cũng đúng, có thằng quái nào bị thương mà lại cười toe toét đến tận mang tai như thế này không?
Nhưng gã chẳng vui vẻ được lâu.
13
Edit: Bánh Ú
Ôn Hữu Tuấn lạnh tới mức nước mắt nước mũi chảy ròng ròng.
Đợt không khí lạnh mấy hôm trước vừa qua chưa được bao lâu đã có ngay đợt khác tới.
14 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bản quyền Tiếng Việt: Thủy Đạm Nguyệt Group
Cp: Tường Tường & Tuấn Tuấn.
15
Part 6
Những ngày xa cách
Tường Tường dụi dụi mắt, đôi mắt vừa đỏ vừa sưng cho nên không thể dùng kính sát tròng như mọi hôm.