41
Trình Dực Hạo rời Dạ Sắc, không chỉ hứa với Anh Thiên Ngạo, cũng coi như biểu hiện hắn đang phụ trách Anh Húc Kì.
Hắn không muốn để cho Anh Húc Kì chờ đợi quá lâu, cũng muốn nhanh chóng nhận được Anh Thiên Ngạo tán đồng.
42 Có điều, hắn nên nói càng sớm càng tốt, hắn sẽ không tiếp nhận. Bắt đầu từ ngày hắn rời khỏi ngôi nhà đó, hắn đã không còn liên quan gì tới trong nhà, đương nhiên cũng không muốn dựa vào quyền thế của lão leo lên địa vị cao.
43 “Oa! Tên này thật lớn mật, lại dám để đại ca chờ hắn?!” Anh Mị Sí lại bắt đầu chỉ sợ thiên hạ không loạn cả lên, biết rõ đại ca vẫn chưa mở nỗi khúc mắc với hắn, cố ý lửa cháy đổ thêm dầu.
44
Anh Thiên Ngạo bị mọi người nài nỉ, không thể làm gì khác hơn là ăn thử một miếng.
“Mùi vị cũng tạm. ” Anh Thiên Ngạo nói.
Hắn không có hứng thú đi nghiên cứu mấy loại bánh ngọt, chỉ cần ăn được là ăn, còn mùi vị, cũng không phải ngọt sắc như hắn đã nghĩ, có thể nói rất vừa miệng.
45 “Dực Hạo cho dù không đi với tôi, chuyện hắn yêu thích đàn ông vẫn sẽ không thay đổi chứ? Sao ông không thử tiếp thu nhỉ? Tôi nghĩ hẳn là ông vô cùng thương hắn a?” Anh Húc Kì cũng không phải không phỏng đoán, tuy thấy người đàn ông này nói mặc dù không xuôi tai, nhưng đúng là từ sự quan tâm của phụ thân tới con trai mới nói ra.
46
“Ba, nếu khi nào rảnh rỗi, hoan nghênh bất cứ lúc nào ba đến xem chúng con. ”
Lão hừ lạnh một tiếng, sau đóng cửa xe lại, rồi nghênh ngang rời đi.
47 Trình Dực Hạo không thể không suy đoán có phải đã chọc tức hắn rồi không, cả bộ buổi chiều này, thần kinh hắn đều căng thẳng, ăn cái gì cũng cảm thấy nhạt mồm, quả tim hiện giờ toàn treo ở trên người đại ca.
48
Hắn đem Anh Húc Kì đặt lên bàn, đẩy ngã cậu lên bàn hôn một lúc, rồi đem môi đặt trước điểm nhỏ đã cứng hồng thưởng thức.
Trình Dực Hạo một bên mút một bên vân vê, hắn biết rõ Anh Húc Kì thích kiểu âu yếm nào, cũng sẽ dùng cách cậu thích từ từ kích thích.
49
“Vậy thì. . . Gọi anh một tiếng chồng đi. . . ?” Trình Dực Hạo tiếp tục thuyết phục, còn phải tự an ủi phân thân, hắn cũng không thể chờ đợi được nữa, rất muốn đi vào a?
Anh Húc Kì cảm thấy hắn rất gian trá, lại ở tình cảnh này yêu cầu cậu nói câu này, chẳng lẽ cậu không nói, hắn thật sự không tính cho cậu sao?
Vừa nghĩ như vậy xong, Anh Húc Kì liền cho rằng không được, nếu như một chồng có thể làm mình được thỏa mãn, vậy thì.
50
Mấy tháng sau.
“Dực Hạo, em anh gần đến chưa?” Anh Húc Kì hỏi.
“Ừm, hẳn là phải đến rồi mới đúng. ”
Bọn họ ở trong cửa tiệm chờ khách tới, vị khách kia chính là em trai Trình Dực Hạo, Trình Tường Vũ.