21
Vì vậy Giản Từ chuyển vào nhà Chu Bạch.
Tuy nói chỉ là hôn nhân mang tính hình thức, nhưng khoảng thời gian này cả hai người bọn họ đều dàn xếp lại những phiền phức trên người.
22
Giản Từ nói: “Cho nên tôi muốn đem ( Tử thần đến) bộ này xem xong, lý giải toàn bộ các kiểu chết, để phòng bị…. ”
Chu Bạch dùng một quả anh đào ngăn chặn cái miệng của cậu.
23 Gần đây công việc của Giản Từ càng ngày càng bận rộn, công ty của cậu hiện tại muốn khai thác mảng VR trò chơi thực tế ảo, ông chủ thúc giục rất gấp, dường như mỗi ngày đều phải tăng ca.
24 Chu Bạch mặt trên người áo ngủ dựa cửa, từ trước đến nay tóc tai chỉnh tề giờ ngổn ngang mà dựng đứng, trong mắt một tầng đỏ tơ máu, ôm cánh tay đứng ở cửa phòng bếp, mặt trầm như nước.
25
Qua mấy ngày, Giản Từ không cần làm thêm giờ, Chu Bạch nhưng lại xã giao không ngừng.
Có lần Chu Bạch từ trong tiệc rượu trở về, dường như vội vàng đàm luận không ăn no, liền đem Giản Từ từ trên giường lôi xuống làm đồ ăn khuya cho anh, Giản Từ rầm rì rầm rì theo sát anh thương lượng: “Vậy nấu mì có được hay không?”
“Không được.
26 Sau khi đi làm về, Giản Từ nhận được điện thoại của tổ trưởng, nói phương án thiết kế hiện tại cần chỉnh sửa mấy chỗ. Mà bản thảo trong máy cậu có lưu lại một phần, Giản Từ không muốn lại phải chạy tới công ty một lần nữa, cứ như vậy liền quyết định ở nhà tăng ca.
27 Giản Từ nhất thời không biết nên nói gì tiếp, hơi khẽ gật đầu xem như chào hỏi một chút, vội vàng đem khăn mặt trên bả vai lấy xuống, hoả tốc trở về phòng thay một bộ quần áo có thể gặp người.
28
Lúc vừa đi ra, đại mỹ nữ đã đi rồi.
Giản Từ đem một ly sữa bò đặt ở trước mặt Chu Bạch, một ly khác cho chính mình uống.
Chu Bạch tỉnh rượu không ít, nhất thời cảm thấy tình cảnh vừa rồi thật sự hoang đường.
29
Ngày kế, sau khi tỉnh rượu Chu Bạch liền khôi phục nguyên dạng.
Ngày này anh không có xã giao, Giản Từ cũng không có tăng ca, hai người cứ vậy đơn giản ở nhà ăn cơm tối, đều rất ăn ý không nhắc lại sự kiện lúng túng kia nữa.
30
Giản Từ thật sự không hiểu nổi, tại sao mỗi lần Chu Bạch nói tới cái việc “Nhân sinh đại sự”, đều không thể nói chuyện một cách bình thường.
Không nói đến sự cố tối hôm trước, còn hỏi cậu có thấy không thoải mái không, còn có hay không đặc biệt xui xẻo…Đây là lo cậu tự nhiên bị nổ chết hả?
Việc này tạm thời không đề cập tới.
31 So với lễ cưới hai lần trước của Chu Bạch, lần này xem như là “Giản lược”, cái gì hoa hồng, cái gì chuyến du lịch sang trọng, cái gì đoàn phù rể phù dâu tất cả đều miễn! chỉ có mời thân bằng hảo hữu quan hệ tương đối gần, nghi thức cũng là đơn giản đi ngang qua, Chu Bạch dẫn Giản Từ cùng gia trưởng hỏi thăm một chút coi như xong.
32
Lúc Giản Từ đang ăn, phía sau lưng bị người vỗ vỗ hai cái, sau đó hai bên trái phải nhô ra hai người.
Bên trái Đát Hâm nói: “Sau lại chạy tới chỗ này, tìm cậu hơn nửa ngày rồi.
33
Ba người ở nơi đó nói chuyện cười đùa, Chu Bạch xa xa đều nhìn thấy được.
Anh biết hai vị này là bạn của Giản Từ.
Ngày đó khi mình ném cho Giản Từ một sấp thiệp mời, muốn cậu mời một số bạn bè thân thích, Giản Từ viết hai tấm liền ngừng.
34
Đại hâm hâm: Nhà này làm bánh bao ăn ngon cực kỳ! Ăn ngon nhất không phải bánh bao nhân thịt heo, mà là nhân thịt bắp cải.
Đại hâm hâm: [bức ảnh bánh bao]
Đại hâm hâm: [bức ảnh bánh bao bị ăn một nửa ]
Đại hâm hâm: [ hình ảnh đang ăn bánh ]
Giản Từ: Mình cũng muốn ăn! Nhưng mà hai ngày nay bận quá, Chu tiên sinh đi công tác cũng sắp trở về, không thể đến tận nơi ăn thử a.
35 Chu Bạch trở lại nơi Giản Từ đang đứng, đầu tiên là cùng Triệu Thiến Thiến chào hỏi, khách sáo vài câu, lập tức đem điện thoại của Đát Hâm đưa cho Giản Từ:” Bạn của cậu vội vã chạy tới phòng vệ sinh, làm rơi điện thoại.
36 Giản Từ ngẩn người tại chỗ, không biết có phải ảo giác hay không, lúc trước thấy Chu Bạch có phần hơi giận dữ, thấy anh không cao hứng, còn vào lúc này hoàn toàn biến mất, cậu nhìn được phảng phất trong mắt anh là vô tận ôn nhu.
37
Nếu như là trong phim truyền hình hoặc là tiểu thuyết, nhìn thấy hình ảnh kia chỉ có thể nói là “duy mỹ”.
Mà Giản Từ là người tương đối thực tế, cậu lấy lại nhịp thở đều đặn, nhanh chóng lôi kéo Chu Bạch trở về phòng, không thấy một mặt đầy biểu tình của Chu Bạch “Tôi đối với cậu tốt như vậy,cậu nói phải làm sao đền đáp tôi”, nói:
“Aiiii trời ơi! dựa vào đài phun nước gần quá, nửa bên âu phục đều bị ướt!”
Chu Bạch: “…”
Giản Từ vẫn còn ảo não: “Hết mấy vạn đồng đấy!”
Chu Bạch tính khí trong nháy mắt liền trở lại, anh nghiêm mặt nói: “Không nói đến âu phục, tôi có lời muốn hỏi cậu.
38
Tư thế “hưng binh vấn tội” đều đã bày ra, mà lời chưa kịp ra khỏi miệng, Chu Bạch đột nhiên cảm thấy có chút khó mở lời.
Làm sao cảm giác của mình lại giống như nữ nhân ghen tị.
39
Lễ cưới qua đi, sinh hoạt trở về nhịp điệu bình thường.
Giữa hai người dường như có cái gì không giống, mà cũng như không có khác biệt, ngược lại chỉ là có chút cảm giác là lạ, nói ra không được, đều có mặt khắp nơi.
40
Gần đây Giản Từ bị cảm, đầu óc ảm đạm, mắt chua mũi nghẹt, nói chuyện đều mang giọng mũi.
Chu Bạch đột nhiên phát hiện mình có cái tật cổ quái, chính là đặc biệt thích nghe Giản Từ mang theo giọng mũi “úng thanh úng khí” nói chuyện, nghe đến thoải mái làm sao, như thể có chiếc lông chim ở trong lòng anh cào cào, vừa mềm vừa ngứa.