21 Nó thì ngồi nghỉ ngơi, uống nước. Vương Tuấn Khải lại ngồi ngắm nhìn khuôn mắt đẫm mồ hôi của nó, trong lòng có chút rung động. Cùng một khoảnh khắc nhưng khác nhau ở hành động.
22 Một tuần chầm chập đi qua, ngày thứ hai lại ngập ngừng chào đón. Sáng sớm, từng cơn gió nhè nhẹ thổi qua làm lay động những chiếc lá xanh trên cây bàng già trước phố.
23 Tối hôm đó, cả bọn dẫm mưa đều mang dáng vẻ mệt mỏi, sau bữa ăn, ai nấy đều lên phòng nằm nghỉ. Nó và Vương Tuấn Khải vừa làm hòa đã rủ nhau đi xem phim:
- Tuấn Khải! Nếu bây giờ mà ra rạp phim thì không được tiện cho lắm! - nó lo lắng
- Vậy em bảo anh phải làm sao?
- Hay là chúng ta rủ cả lũ xuống dưới nhà xem phim ma đi!
- Ý hay đấy!
Nó chạy lên tầng, hét inh ỏi:
- LOA LOA!!! TẤT CẢ MỌI NGƯỜI MAU MAU DẬY NGAY! TRỜI SÁNG RỒI!
Từ Thảo Vy, Vương nguyên đến Thiên Tỉ đều bịp tai chạy ra:
- Có chuyện gì thế?
- Sáng rồi à?
- À không! Em đùa một tý thôi mà! Mọi người xuống xem phim đi! Còn rất sớm mà
- Này thì trêu đùa giỡn cợt với bản cô nương ta đây! - Vy Vy vừa bước xuống vừa cốc đầu nó
- Này thì dám không cho người khác ngủ! - Vương Nguyên theo sau, lấy tay véo mũi nó
- Này thì dám đánh thức Dịch Thiếu cao lãnh này! - Thiên Tỉ véo má nó
- Bắt nạt trẻ con!!! Cứu với!!!! - nó bi thảm
- Có xuống xem không hay đứng đó kêu hả?! - Thảo Vy từ dưới nhà giục
- Dạ em xuống em xuống! HUHU - nó ôm mặt đi xuống
Bọn nó ngồi tụ tập dưới nhà, trên bàn đầy những gói snack.
24 Nó cố trấn an bản thân, cùng Thiên Tỉ dạo bước về nhà. Cánh cửa chợt mở, nó bước vào, hơi bất ngờ:
- Nhà chúng ta có thêm thành viên mới à?
Chưa để ai nói gì, Yến Nhi đã chạy ra chỗ nó, vui vẻ:
- Em chào chị! Xin tự giới thiệu em tên là Vương Trần Yến Nhi, năm nay 18 tuổi, là em gái thân thiết của Vương Tuấn Khải.
25 Sau lớp học vũ đạo căng thẳng, cô giáo chủ nghiệm bước vào lớp, mỉm cười thông báo:
- Xin chào cả lớp. Như các em được biết thì kì thi đầu năm đang cận kề rồi.
26 Tầm khoảng 5 rưỡi chiều, Thảo Vy trong bếp vẫn lúi húi nấu nướng. Thân hình bé nhỏ của cô nhanh nhạy từ những việc giản đơn cho đến việc cầu kì nhất, cứ thoăn thoắt nấu ăn.
27 Trời mưa tầm tã, gió nổi lên từng cơn giật mạnh. Người ta thường nói: "Mưa tượng trưng cho một câu chuyện buồn không bao giờ kết thúc ", câu nói ấy không thực sự đúng nhưng lại quá chân thật với văn cảnh hiện tại.
28 Trời tối đen, chuông đã điểm gần 11 giờ đêm, hai con người với những nỗi buồn khác biệt ảm đảm trở về nhà. Vừa bước vào, trông thấy bộ dạng ướt át u sầu của bộ đôi kia, Y Nguyệt không khỏi lo lắng, nó nhanh chân chạy tới, hỏi han:
- Cậu có biết là trời mưa to lắm không?
- Biết.
29 Mọi chuyện gần như đã kết thúc từ 2 ngày trước, tất cả lại về lại với trạng thái ban đầu - bình yên và an lành. Trải qua 3 ngày vất vả trong thi cử, hiện tại bọn họ chỉ muốn nghỉ ngơi và đặt toàn bộ tâm huyết vào số phận, dù gì cũng đã cố gắng hết sức rồi? Chiều hôm đó, nó cùng Thảo Vy cùng nhau đi chợ để chuẩn bị cho bữa cơm tối.