1 TỪ ĐIỂN PHƯƠNG NGỮ BỘ LẠC QUỐC TẾ PHẦN BỔ SUNG (Những từ dưới đây đã bị các từ điển chính thống vô tình bỏ sót) BỘ TỘC NAMI - NAMI VÙNG NEW GUINEA, trang 67 [Chúc bạn đọc sách vui vẻ tại.
2 Tâm trí tôi hoàn toàn bị choáng ngợp. Tôi gần như không nghe thấy giọng Luke khi anh giơ một phong bì nữa ra. “Bóc ra nào,” hình như anh nói thế. “Gì cơ?” tôi ngẩng lên, sửng sốt.
3 2 OK. TÔI KHÔNG THỂ tin được là Luke đã lên kế hoạch đi Milan mà không có tôi. Làm sao anh ấy lại có thể đến đấy mà không có tôi được cơ chứ? Tôi được sinh ra để dành cho Milan.
4 Mình đang nghĩ gì thế này? Nghĩ rằng nếu bắt đầu một cách tự tin, và dùng cả tay diễn đạt, thì tiếng Ý sẽ tự động chui ra khỏi miệng ư? “Làm ơn cho tôi đổi một ít tiền sang đồng euro,” tôi nói, chuyển sang tiếng Anh.
5 3 ĐÓ LÀ MỘT CÁI TÚI THIÊN THẦN. Bằng xương bằng thịt. Tôi cứ nghĩ là mọi nơi đều đã cháy hàng. Tôi cứ nghĩ rằng không thể nào cầm được vào chiếc túi đó.
6 4 ÔI TRỜI ƠI. Chúng tôi đã làm được rồi. Chúng tôi đã trở về. Chúng tôi đã thực sự trở lại trên đất Anh. Ít nhất thì cũng là trên đường nhựa Anh. Đêm qua chúng tôi ở căn hộ của Luke, và giờ thì đang lái một chiếc xe thuê dọc theo đường Surrey, hoàn toàn sẵn sàng làm bố mẹ tôi bất ngờ.
7 5 LỄ RỬA TỘI CỦA CẶP SONG SINH được tổ chức tại nhà bố mẹ Suze ở Hampshire, họ sống ở đó trong khi chờ mặt Tây của lâu đài xây xong. Đáng nhẽ họ sẽ sống tại ngôi nhà ở Pembrokeshire của chồng Suze, nhưng hiện tại vài người họ hàng xa đang sống tại đó.
8 Trong một lát, tôi không biết phải nói gì. Chẳng lẽ cô ấy không thể hủy buổi cưỡi ngựa được sao? Lúc nào cô ấy cưỡi ngựa chẳng được, còn tôi thì chỉ vừa mới về nhà.
9 6 ĐẾN MƯỜI GIỜ SÁNG HÔM SAU tôi đã sẵn sàng. Chẳng phải tôi tinh vi đâu, những khi tự ngắm mình trong gương tôi thấy mình cực kỳ sành điệu! Sáng ra là tôi đã đến cửa hàng bán đồ cưỡi ngựa làng bên và trang bị ình đầy đủ.
10 7 SAO CŨNG ĐƯỢC. CHẲNG SAO hết. Người ta vẫn kết hôn và tiến lên và bạn bè họ thay đổi. Thế thôi. Hoàn toàn bình thường. Suze có cuộc sống riêng của cô ấy… và tôi có cuộc sống của tôi.
11 8 MỘT GIỚI HẠN CHI TIÊU. Thế cũng được thôi. Tôi có thể xoay xở với một giới hạn chi tiêu. Dễ ấy mà. Trên thực tế, tôi cũng đang chờ có nó. Sẽ khá thoải mái khi biết mình có thể tiêu bao nhiêu tiền.
12 9 CẢ TUẦN QUA tôi không thể ngủ được. Cũng không thể tập trung được vào việc gì. Tất cả những gì tôi có thể nghĩ tới là chuyện tôi có một chị gái ruột, thật sự.
13 Ôi, trông Tom bụi quá. Tóc anh rối bù, lâu không gội, hai tay đầy vết rộp và vết đứt tay, và còn có một vết hằn sâu trong lông mày. “Chúng tôi chỉ đến để chúc may mắn thôi,” Janice nói.
14 10 Ý NGHĨ ĐẦU TIÊN TRONG ĐẦU TÔI là chị ấy không hoàn toàn giống Courteney Cox. Chị cũng không mặc bộ vest lụa quần tây trắng. Mái tóc sẫm màu của chị được tỉa ngắn, và chị đang mặc một chiếc áo nâu xoàng xĩnh, trông như áo công nhân, bỏ ra ngoài quần jeans.
15 11 CHỈ MẤT mười lăm phút đi ô tô là đến Kingston, trung tâm mua sắm lớn gần nhà bố mẹ nhất. Tôi tìm thấy một điểm đỗ xe thu phí tự động và sau khoảng hai mươi lần cố gắng thì cũng đỗ được xe khá là thẳng.
16 Chợt mắt Jess sáng rực. “Từ từ đã,” chị nói, nghe có vẻ sinh động hơn vẻ mặt chị cả ngày nay. “Em sẽ không phiền nếu chị vào đây chứ?” Tôi đứng khựng lại.
17 12 TÔI SẼ KHÔNG bỏ cuộc. Có thể lần đầu gặp Jess không diễn ra như tôi dự kiến. Nhưng cuối tuần này sẽ khá hơn, tôi biết thế. Ý tôi là, thường thì, cuộc gặp đầu tiên sẽ phải hơi gượng gạo một chút.
18 Trống ngực tôi đánh thình thịch. Mình không thể để vuột mất cơ hội này được. Mình phải câu khách cho Brandon Communications thôi. “Không hề gì,” tôi nói trơn tuột.
19 13 “CHỊ ẤY ĐANG VÀO thang máy,” Luke nói, mở cửa trước. “Nhân tiện thì em vừa nói chuyện điện thoại với ai thế?” “Chẳng ai cả,” tôi nói nhanh. “Em chỉ.
20 Jess ngập ngừng. “Chị ghét gương lắm,” chị nói. “Và không bao giờ trang điểm. ” Tôi nhìn chị chằm chằm, hơi bối rối. Sao lại có người ghét gương được nhỉ? “Ngoài ra, chị hạnh phúc với bề ngoài của mình,” chị nói thêm như để tự bào chữa.