1 Chương I:Sau này anh sẽ cưới em!Hai đứa trẻ đang nghich cát trên bãi biển,bầu trời lúc đó không môt gợn mây,ánh nắng buổi sang chan hòa trên từng bãi cát.
2 Chương 2:tự mình hại mìnhMột cô gái có mái tóc nâu đang chuẩn bị đi chơi, nhưng đội lốt là một người con trai. nắng vàng qua từng kẽ lá,rọi xuống từng vòm cây.
3 Chương 3:Thượng sáchCô đi ra khỏi lùm cây,lấy hết sức bình sinh hét lên:-e…hèm…tổ dân phố đến kìa…ôi trời ơi…có cả cảnh sát nữa chứ…cảnh sát kìa… Lời cô vừa dứt,quả nhiên là công hiệu với bọn đầu đường xó chợ này.
4 Chương 4:Kí ức***-cậu bé và cô bé đang đi dạo thì gặp môt đứa bé trai tầm 4 tuổi đang khóc vì bị ngã,côbé liền chạy lại chỗ bé trai dỗ dành:-Ngoan nào, em bé ngoan, không được khóc nhè.
5 Chương 5:-Anh ơi,anh kia bị thương rồi kìaBây giờ cô mới để ý, lúc tên đầu đàn cầm gậy đánh,anh né kịp,nhưng bị sượt qua đầu nên chảy máu. Cô vội lấy khăn tay mình mang theo,lau vết thương hộ cậu ta.
6 Chương 6: -Nè, anh ơi…anh ơi…-cậu bé chạy đi mua thuốc về lay mạnh cô khiến cô phải giật mình. -Àk…àk… hả. -cô ngồi gãi đầu cười như ngố. cậu bé bụm miệng cười rồi nói:-Em mua thuốc về rồi này.
7 Chương 7:***Đến ngày khai trường…Tại trường Pa sandow. -Sao bây giờ bà mới tới hả Minh Anh-Hà My chạy lại chỗ Minh Anh trách móc. -Àk, do sang nay dậy hơi muộn nên tui đến muộn thui-Minh Anh cười đẹp dã man.
8 Chương 8:-ôi, Minh Anh àk, giống như một giấc mơ vậy,tui được học cùng lớp vs bà rồi- Hà My mừng quýnh reo lên. -ừk, chúng ta được vào lớp xuất sắc- Minh Anh cũng cười vui.
9 Chương 9:*Đã mấy hôm rồi, kể từ khi vụ việc tình cờ đó, đêm nào mình cũng gặp ác mộng sao ý, đến khi tỉnh dậy lại quên hết mọi thứ,mong hôm nay sẽ có một giấc ngủ ngon*-Minh Anh tự nhủ thầm sau khi tắm rửa xong.
10 Chương 10:Một ngày ms lại đến vs cô…Sáng hôm sau cô thức dậy trong tình trạng mất ngủ, vì ngày nào cô cũng gặp ác mộng mỗi khi nhắm mắt lại và sang hôm sau dậy không còn nhớ gì nữa.
11 Chương 11:“nếu một lần nữa được gặp lại anh, em không biết mình sẽ vui tới mức nào. Nhưng… kí ức của em về anh…đã mất đi lúc nào em không biết”Minh Anh lái chiếc xe đạp bon bon đến trường,đây cũng là thói quen của cô vì mỗi khi đi đâu, chiếc xe đạp này cũng là bạn đồng hành của cô suốt 8 năm.
12 Chương 12:Minh Anh phi hết tốc lực như xe đạp có gắn động cơ, cô vừa đi vừa nghĩ:*mấy loại đàn ông như anh ta mình không nên đụng vào, có ngày bị đánh cho ngày không toàn thây cũng nên*Minh Anh đến trường thì may là kịp giờ vào lớp,cô vừa bước vào cửa đã nghe tiếng bàn tán xôn xao.
13 Chương 13:Một chiếc xe ô tô lái trực tiếp vào sân trường. bước xuông là một cậu thanh niên nhìn mặt chẳng ra đâu là đâu cả, tóc tai bù xù, mặt đen như người Châu Phi,đã thế còn bấm lỗ tai.
14 Chương 14:Cô đang run sợ thì nghe tiếng hét dữ dội của đám nữ sinh-Anh Hạo Phong đẹp trai dã man- hs1-Anh Hạo Phong, em yêu anh-hs2-I love you forever, Hạo Phong,chụt chụt.
15 Chương 15:“định mệnh đã cho em gặp lại anh nhưng… em lại xem anh như người xa lạ”Hạo Phong bước về phòng học lớp 11a,lúc đó Minh Anh đang ngồi học lại bài hôm trước.
16 Chương 16:Quá khứ***Một cặp vợ chồng trẻ đang ns chuyện vs một cậu bé trong một căn biệt thự rộng lớn…-Sao? Minh Anh mất rồi sao?cô chú đừng hùa vào nhau để lừa cháu, cháu sẽ không tin đâu!- cậu bé tức giận-Cô nói thật đấy, hôm nó bị bắt cóc, có người gửi thư ns là nếu không có tiền sẽ giết con gái cô chú, cô chú đưa tiền đến thì đã quá muộn…- người vk khóc rống lên-Khi cô chú đến thì căn nhà hoang đó bị cháy,người ta dập lửa rổi phát hiện những thứ này- người ck kể, ánh mắt đau buồn phảng phất trên khuôn mặt,lấy ra một hộp đựng đồ.
17 Chương 17:Sáng sớm hôm sau,Minh Anh ngủ dậy khá muộn. Một phần là vì hk bài, một phần là do ác mộng đã kéo sâu vào giấc mơ cô nên mỗi sang sớm khi thức dậy,cô đều mệt mỏi và nhức đầu.
18 Chương 18:Sau khi cúp máy, người bên đầu dây bên kia thở dài:-Xem ra con bé vẫn chưa thể tháo bỏ cái quá khứ đau buồn ấyNói rồi,người đó quay sang người ngồi bên cạnh nãy giờ,giọng dịu dàng,hiền từ:-Minh Khang àk,con hãy giải quyết chuyện của công ty nhanh nhất có thể,bay về việt nam một chuyến.
19 Chương 19:-Đã rất lâu rồi anh không đến thăm em,cũng vì anh không thể chấp nhận được sự thật này. Cũng 8 năm rồi nhỉ?Dạo này em có khỏe không?Một cơn gió nhẹ thoảng qua anh,mang theo mùi hương cỏ nơi nghĩa trang,chỉ có tiếng hoa cỏ lá,tiếng chim hót,nhưng không một tiếng trả lời.
20 Chương 20Hạo Phong quay đầu lại,nhìn thấy cô,nhưng trong phút anh lại bước đi tiếp,bỏ mặc cô. Đến chỗ gốc cây nào đó,cậu lôi điện thoại cảm ứng mới nhất hiện nay ra,gọi vào một dãy sô nào đó.