21 [i]Yêu thầm như chiếc hộp Pandora, bên trong chứa đựng những thứ thú vị nhất, hấp dẫn nhất nhưng cũng có cả những thứ bất hạnh nhất. Nó chỉ đẹp trước khi được mở ra mà thôi.
22 Lúc tôi cùng Thiên Hỉ đi lấy nước về, Vương Oánh đã có mặt ở phòng. Như chứng thực cho nhận xét của Thiên Hỉ về con gái Bắc Kinh trước đó, trước những lời chào hỏi nhiệt tình của chúng tôi, cô ấy chỉ lạnh lùng gật đầu.
23 Ăn cơm xong anh Tiểu Thuyền đưa tôi đi dạo bên hồ trong trường và thư viện một vòng, sau đó thì đưa tôi về ký túc.
Lúc sắp đến trước cửa ký túc nữ, một chiếc xe Audi mang biển Giáp A lướt qua người chúng tôi, cửa xe mở, Vương Oánh duyên dáng bước xuống, một người con trai đứng chống tay ở cửa nói gì đó với cô ấy.
24 Kỳ tập quân sự kết thúc, hội sinh viên và các loại câu lạc bộ trong trường đều trở nên bận rộn, chuẩn bị việc chiêu sinh cho năm học mới.
Sinh viên trường đại học B có thể nghiêm túc chia làm hai nhóm, một nhóm chăm chỉ học hành không bao giờ dòm ngó những chuyện xảy ra ngoài cuốn sách, đây gọi là nhóm có iQ cao; nhóm còn lai thì vô cùng năng động, họ tỏa sáng rực rỡ trong suốt thời sinh viên, đây gọi là nhóm EQ cao.
25 Thiên Hỉ đến thư viện còn, còn tôi quay về phòng ký túc. Trong phòng không có ai, tôi lấy thẻ phòng ra gọi điện cho Tần Xuyên. Trong ký túc không có máy tính, tôi lại không muốn lên QQ để phải nhìn cái nick Mãi mãi yêu Bảo Gia – Xuyên Tương sáng lấp lánh tới nhức mắt.
26 Màn hạ, mắt tôi tối sầm.
Lúc đi ra sau sân khấu, tim tôi đập rất mạnh rất nhanh, tôi không ngừng an ủi và nhắc nhở mình phải suy nghĩ tích cực.
Có lẽ là vừa rồi đèn tối quá, tôi nhìn không rõ, , hoặc do lúc diễn quá căng thẳng, anh không kịp nghĩ ngợi nhiều, hoặc giả có lẽ do chủ nhiệm câu lạc bộ yêu cầu, lúc biểu diễn chính thức phải làm thật.
27 Dương Trừng đặt một phòng lớn ở Five Club, bình thường chỉ quen đến Melody, những kẻ nhìn thấy quầy thanh toán cũng thấy xa hoa như chúng tôi lập tức ngẩn người, không khí vốn vẫn đang có chút lạnh lập tức trở nên nóng rừng rực.
28 Cả người tôi đờ đẫn, đầu óc trống rỗng, Dương Trừng trước mắt đột nhiên biến thành một hình ảnh phản chiếu vô cùng xã lạ. Nụ hôn này hoàn toàn không giống với sự tưởng tượng của tôi về nụ hôn đầu.
29 Tôi không hiểu nổi Dương Trừng, không rõ rốt cuộc ý của cậu ta là gì. Tôi nhẩm tính lại thật kỹ, tôi biết đến sự tồn tại của cậu ta chắc chỉ mới hơn ba tháng, còn cậu ta quen tôi chưa đủ bốn mươi tám tiếng đồng hồ.
30 Lần đầu tiên trốn học trong cuộc đời tôi lại là trốn học đi Thượng Hải.
Trước khi đi tôi đã chuẩn bị đâu vào đấy, đầu tiên là nói với mẹ tết phải ở lại trường ôn tập chuẩn bị thi nên không về nhà, sau đó dặn các bạn trong phòng điểm danh giúp, lại sau đó nhét đầy ba lô quần áo, cùng Tần Xuyên chạy ra sân bay.
31 Hôm đó, trong căn phòng lấp lánh màu vàng của chị Tần Thiến, tôi và Tần Xuyên trợn mắt há miệng nghe chị ấy kể những câu chuyện về các bang phái, lý luận, tình yêu trong giới xã hội đen.
32 Phong tục kết hôn ở Thượng Hải không giống Bắc Kinh, họ mời khách vào buổi tối, còn ở Bắc Kinh nếu mời khách ăn buổi tối thì nghĩa là đã kết hôn lần hai rồi.
33 [i]Rõ ràng chúng tôi ở cùng thế giới, mà lại như cách một vũ trụ song song, vô thức luôn lướt qua nhau. Tôi cười, nhưng lại rất muốn khóc. [/i]
Type: heisall
Thời đại của chúng tôi vừa khiến chúng tôi tràn ngập trí tưởng tượng, lại vừa khiến những tưởng tượng đó nhanh chóng chìm nghỉm vào hiện thực.
34 “Con người cậu ta từ nhỏ đã thế rồi, thứ mà cậu ta muốn nhất định phải có cho bằng được. Mình còn nhớ hồi nhỏ, bố mình mang từ Mĩ về một bộ đồ chơi mô hình robot Transformer, cậu ta thích vô cùng, ngày nào cũng bám riết lấy mình để đòi, mang đủ mọi thứ trên đời ra để đổi, con trai thường thích những thứ như thế, mình thì không hứng thú mấy, nên cuối cùng cũng chịu thua mà tặng lại cho cậu ta.
35 Chúng tôi cùng ngồi xuống, tán gẫu về những chuyện xảy ra trong thời gian vừa rồi bằng thứ giọng thân mật nhất có thể.
Tần Xuyên kể cậu ta và Bảo Gia chia tay rồi.
36 Dương Trừng nhanh chóng tìm đến, lúc tôi đi xuống vẫn thấy có chút không tự nhiên, Tần Xuyên thoải mái hơn tôi, cậu ta đẩy vai tôi, mở cửa phòng bảo: “Mau cút mau cút đi! Đừng có làm bộ làm tịch trước mặt tôi nữa! Mãi mới thấy yêu đương, chẳng dễ dàng gì mà.
37 Tần Xuyên thuê một căn phòng nhỏ bên ngoài đại học B.
Đó là một tiểu khu đã cũ, kiến trúc theo phong cách những năm năm mươi của thế kỷ 20, vừa bước vào tòa nhà hình ống, cảm giác bốn bề đều thông gió, cửa đơn nguyên mở thông thống, đã không còn nhận ra màu tường nguyên bản nữa, trong thang máy chất đầy vật dụng đồ dùng, mùi ẩm mốc bốc lên nồng nặc.
38 Type: heisall
Tôi và Vương Oánh đều thích ăn hải sản, Dương Trừng đặt bữa tối ở Vạn Long Châu. Vương Oánh cho lái xe về trước, chúng tôi gọi taxi đến Bắc Tứ Hoàn hết hai mươi hai tệ, Tần Xuyên giành trả tiền xe, tôi ghé sát vào cậu ta nói khẽ: “Cậu giành cái mông ấy! Khắp người từ trên xuống dưới giờ chỉ còn hai mươi tám tệ mà đòi!”
“Hai mươi tám tệ một hào.
39 Ngày 14 tháng 3, lễ Tình nhân trắng, cuối cùng tôi cũng thấy món quà mà anh Tiểu Thuyền tặng Thiên Hỉ, đó là một bức tranh đủ màu sắc được ghép từ hạt đậu và hạt gạo.
40 Cũng có thể sự né tránh xuất phát từ trong tiềm thức, nên tôi dính chặt lấy bọn Tần Xuyên, việc làm ăn của quầy số 15 vô cùng phát đạt, bắt đầu từ tháng thứ hai họ đã kiếm được hơn năm nghìn tệ lãi mỗi tháng.