41 Người như Sài Thiếu Kiệt không phải là người mà anh có thể thao tóm suy nghĩ, anh cũng chỉ muốn để Sài Thiếu Kiệt nhìn rõ hiện thực hơn, biết cậu ta đã mang tới phiền toái cho Tiêu Thỏ.
42 Thân thể Tiêu Thỏ mềm nhũn, trở tay ôm lấy Nguyễn Trác Hàng, cô nói, “Anh đừng buồn nữa, nếu anh có chuyện gì khó nói thì cứ nói với em, mặc dù chưa chắc em sẽ có thể giúp anh, nhưng em có thể ở bên cạnh anh, cùng anh buồn mà.
43 Nguyễn Trác Hàng không nhịn được hôn lên má của Tiêu Thỏ, làm sao thỏ con của anh có thể đáng yêu như vậy.
“Chúng ta đi cáp treo đi. ”
Tiêu Thỏ lôi kéo tay của Nguyễn Trác Hàng lên thang trượt đứng với mấy du khách, Tiêu Thỏ cảm thán, “Như vậy thì có thể thấy được mặt biển rồi.
44 Editor: Á bì
Sau khi thức dậy rửa mặt chải đầu xong, Nguyễn Trác Hàng dẫn Tiêu Thỏ tới một quán ăn sáng ngay bên cạnh để ăn bún, đối với bún ở chỗ này chỉ có thể đưa ra hai từ: khó ăn.
45
Editor: Mimine22
Trong một ngôi nhà cấp ba vang lên tiếng cười đùa vang dội:
- Ha Ha Ha. . . Hí Hí Hí. . . Ha Ha Ha. . .
Chủ nhân của giọng nói ấy là một cô gái rất dễ thương, khuôn mặt tròn bầu bĩnh rất đáng yêu.
46 Editor: Mimine22
Cô giật mình suy nghĩ: “Mình là Ran Mori. Là Ran trong tác phẩm trong tác phẩm truyện tranh nổi tiếng của người Nhật. ”
Cô đã bao lần ao ước mình đến được thế giới này cùng Shinichi Kudo phá những vụ án ly kỳ hấp dẫn.
47 Editor: Mimine22
Nhìn vào đồng hồ, Ran bắt đầu chạy như bay đến trường. Ran cảm thán: "Cơ thể này thật tốt, tốc độ chạy nhanh thật. " Càng nói cô càng chạy nhanh hơn.
48 Editor: Á bì
Mấy người trên thuyền, nhỏ thì có mấy đứa con nít bảy tám tuổi, lớn thì có mấy người bốn mấy năm mươi, nhưng lúc này tất cả mọi người đều như con nít vậy, chơi quên cả trời đất.
49 Editor: Á bì
Lúc nào thời gian vui vẻ cũng đặc biệt trôi qua nhanh, mới đó mà bọn họ đã ở lại Phượng Hoàng chơi được mấy ngày rồi, đêm đầu tiên bởi vì mới tới nên cả người đều mệt mỏi không đi ra ngoài chơi được, đêm thứ hai vì ngày thứ ba phải lên trang trại nông thôn chơi nên phải giữ sức, cũng chẳng có đi đâu chơi hết, rồi mấy đêm sau hầu như Nguyễn Trác Hàng không hề bỏ qua cho Tiêu Thỏ, mỗi ngày chỉ cần anh bắt được thời gian thì sẽ lôi kéo Tiêu Thỏ lên giường làm việc, căn bản không giống như người đang đi du lịch, thời gian bọn họ ở trong phòng điều hòa còn nhiều hơn là chạy ra ngoài chơi, Nguyễn Trác Hàng còn rất tự nhiên nói vì ở ngoài quá nóng, sợ Tiêu Thỏ bị rám nắng.
50 Editor: Á bì
Hơn chín giờ, Tiêu Thỏ đi tới trường, có mấy thầy cô giáo bình thường vẫn hay qua lại với cô chạy tới hỏi thăm và an ủi, bởi vì cô xin nghỉ bệnh, nên khi bắt gặp những ánh mắt lo lắng của đồng nghiệp, Tiêu Thỏ có chút mất tự nhiên nói dối cho qua chuyện, nhưng khi nghĩ tới những hình ảnh vui vẻ trong mấy ngày đi du lịch với Nguyễn Trác Hàng, phần áy náy này được cô che giấu xuống tận đáy lòng.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Khoa Huyễn
Số chương: 46