21 Đêm khuya, thành Trường An, hình ảnh quen thuộc này cũng trở nên yên tĩnh quỷ dị tự lúc nào.
Thế nhưng bề ngoài yên tĩnh lại là báo hiệu cho sự chẳng lành.
22 Ba ngày, suốt ba ngày không chợp mắt, mới đợi được tin hắn tỉnh lại.
Ta hẳn là cảm thấy cao hứng, cũng quả thật cảm thấy một tia vui mừng, nhưng không thể, bởi vì ngày hôm nay cũng là ngày Trần Duệ bị hành hình.
23 Ta sợ hãi tỉnh lại từ trong mộng, lại phát hiện người bên cạnh đã không còn ởđây, thế này không giống hắn, Tử Thiên sẽ không cứ như vậy màđi.
Trực giác nói cho ta biết, nhất định đã ra chuyện gì.
24 Mỗi một lần đều là 3 ngày, vô luận thương tổn sâu nặng cỡ nào, vô luận ốm nặng ra sao, ba ngày sau ta vẫn có thể tỉnh lại, tiếp tục chịu đựng dày vò. Đến tột cùng thì 3 ngày nào mới làđiểm cuối sinh mệnh ta, chấm dứt vòng luân hồi tán khốc này?
“Tử Phượng, ngươi nói một chút nói đi.
25 Từ sau khi Tư Mã rời khỏi, Thái y chẩn trị cho ta đã bị Trương Sĩ Ngạn thay đổi, vị Tôn thái y này từng chịu ân huệ mà gia nhập phe Nhạn Bắc. Kế sách trúng độc nguyên bản vốn chỉ dùng khi sự tình bại lộ, không ngờ phải dùng tới nhanh như vậy.
26 Hắn vừa đi mấy tháng, đợi đến lúc trở về, ta đã lâm vào mê man, ít khi có thể tỉnh lại. Sau khi hắn rời khỏi, ta vẫn tiếp tục duy trì bệnh trạng, ai có thể khẳng định hắn sẽ không giả như rời cung, rồi lại âm thầm theo dõi từng hành động của ta, chờ ta lộ ra dấu vết?
Theo miêu tả của ngự y, ta chỉ còn sống 1 tháng nữa, mà giờ phút này là lúc ngũ cảm hoàn toàn biến mất, không bao lâu sau ta sẽ hoàn toàn vô tri vô giác, không thể nhúc nhích, sau đó trong 1 thời điểm không ai hay biết chậm rãi chết đi.
27 Mở to hai mắt, thế giới là màu xám, ta biết, thế giới trong mắt ta sẽ không khôi phục sắc màu.
“Điện hạ. ” Bên tai vang lên thanh âm quen thuộc, đem hết thảy quay lại như xưa.