321 "Sở Phong, mau lên, mau để cho ta khống chế thân thể của ngươi, bằng không thì với tốc độ bây giờ của ngươi là hoàn toàn không thể nào chạy trốn khỏi nó được.
322 “Sở Phong ngươi đúng là tên khốn, ngươi muốn chết ta không thèm cản, nhưng ngươi đừng có lôi bổn nữ vương cùng chết theo ngươi!!!” Thấy Sở Phong cố ý tìm chết, Đản Đản điên cuồng hét lớn.
323 “Trừ khi. . . ” Thanh Long đạo nhân chần chừ một chút.
“Trừ khi thế nào?” Sở Phong lo lắng hỏi.
“Trừ khi trong vòng hai năm ngươi có thể trở thành một Tử bào Giới linh sư, như vậy mới có thể đem hai hạt viên châu kia từ trong cơ thể các nàng đưa ra ngoài.
324 “Khương thị Hoàng triều?!” Nhìn thấy bốn chữ lớn trên chiến kỳ, Sở Phong trong lòng không khỏi siết chặt lại, vì đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy thế lực của Khương thị hoàng triều, lần đầu tiên nhìn thấy chúa tể của Cửu Châu đại lục.
325 Thanh châu Bách Cừ Câu, bên ngoài tòa cung điện trong mây kia, Khương Hàn cấp tốc đi đến, nhưng hắn cũng không tự ý bước vào kết giới bên ngoài cung điện kia mà là vẻ mặt đầy tôn kính đứng trên đám mây, kính cẩn nói ra:
"Vãn bối Khương Hàn, đến đây bái kiến đại nhân.
326 Trước mắt Sở Phong xuất hiện một trấn nhỏ, nhưng mà khi nhìn từ phía xa, Sở Phong phát hiện bên ngoài một khu nhà lớn trong trấn nhỏ lại có rất nhiều người đang tụ tập, những người này xếp thành hàng dài, như đang nhận lĩnh cái gì đó.
327 Vị tiểu hữu này, ta không nghe lầm chứ, cậu nói là cậu muốn đi núi Vạn Yêu sao?" Lý lão gia trông vẻ rất giật mình, ánh mắt nhìn về phía Sở Phong tràn ngập tò mò cùng kinh hoàng, đây đâu còn là đang nhìn một người, quả thực là giống như đang nhìn một con quái vật.
328 Huyễn Lôi tông cách Lý gia không xa lắm, dân chúng bình thường cưỡi xe ngựa thì phải mất vài ngày thời gian, nhưng giờ dựa vào tốc độ của Sở Phong thì chỉ cần nửa ngày ngắn ngủi là đủ rồi.
329 Huyễn Lôi tông, trong tòa tông môn hạng hai này vẫn giống như xưa, trên mặt trưởng lão cùng đệ tử luôn là vẻ tươi cười, tu luyện thì tu luyện, trò chuyện thì trò chuyện, một cảnh vui vẻ vinh quang phồn thịnh.
330 Sau khi cứu Lý Đại Đầu ra thì Sở Phong nhờ bạch đầu điêu đưa gã ta về trấn nhỏ kia, vì để tránh những phiền toái không cần thiết mà Sở Phong không thả Lý Đại Đầu vào thẳng trong trấn nhỏ mà đáp xuống ở ngoài trấn.
331 Giữa biển người đông nghịt kia, lại có một con đường rộng lớn được mở ra.
Một đoàn nhân mã dọc theo con đường đấy tiến về phía trước, dẫn đầu là hai gã trung niên cưỡi chiến mã màu vàng, hai gã này khí chất bất phàm, đều là những cường giả Huyền Võ đỉnh phong, bọn họ chính là người của Chí Tôn sơn trang.
332 Không ngờ lại có chuyện như vậy, chẳng lẽ lần này các ngươi đến đây không phải vì đại hội thông gia, mà là vì bảo vật trên Vạn Yêu Sơn?”
Cuối cùng Sở Phong cũng đã hiểu vì sao Chí Tôn sơn trang lại trở thành bá chủ Cửu Châu.
333 “Thật sự là một tiểu bối ở Thanh châu? Cố Bác, ngươi không nói đùa chứ?” Nghe Cố Bác khẳng định, Sở Phong càng ngạc nhiên hơn.
Là người thuộc Thanh châu, về phần các tiểu bối ở Thanh châu, Sở Phong rõ hơn ai hết, hắn nhất thời không thể nghĩ ra trong đám tiểu bối Thanh châu rốt cuộc ai là người có đủ tư cách nhận được thư mời của Chí Tôn sơn trang.
334 “Sở Phong, đến cả Cố Bác ta cũng tin tưởng ngươi, thì ngươi càng không được phép nghi ngờ chính mình, ngươi là một thiên tài, sự thật đã chứng minh thiên phú của ngươi vượt xa cả ta lẫn Giới Bất Phàm kia.
335 “Ầm ầm ầm” lão già vừa dứt lười, mặt đất trước mặt mọi người liền chuyển động, phát ra tiếng nổ chói tai, cuối cùng hiện ra hai lối vào khổng lồ. Hóa ra ở dưới nền đất lại có hai đường hầm rất sâu thẳm và rộng lớn, dẫn thẳng tới địa cung.
336 Đối mặt với sự khiêu khích của Giới Bất Phàm, Sở Phong chỉ cười mỉm, hắn không ngại đập cho thằng này thêm lần nữa. Nhưng đúng lúc này Cố Bác kéo Sở Phong lại, lo lắng nói: “Sở Phong, muốn dạy dỗ hắn lúc nào cũng được, không nhất thiết phải làm lúc này.
337 Địa cung Vô Cực được thiết kế rất huyền diệu, cơ quan lại không giới hạn, nói cách khác có nghĩa là người đầu tiên xông qua cơ quan đi đến nơi này được rồi thì cơ quan sẽ không bị phá hủy mà sau này vẫn tiếp tục tồn tại.
338 Tay Sở Phong nắm sừng rồng, cưỡi trên lưng rồng, dùng tốc độ ánh sáng mà lao nhanh trong địa cung này, hắn thật sự rất nhanh, nhanh đến nỗi cơ quan trong địa cung Vô Cực này vừa phát động thì đã chẳng thấy bóng dáng của Sở Phong đâu nữa.
339 Giọng nói của Đản Đản êm tai nhưng ngữ khí lại trịnh trọng khiến Sở Phong như tỉnh mộng.
Hai người ở phía xa kia tuy rằng mạnh mẽ, thực lực của ai cũng hơn xa hắn, nhưng trước mắt cả hai đang tranh đấu quyết liệt ta chết ngươi sống, vốn không rảnh để tâm đến xung quanh.
340 "Cố Bác, cũng qua rồi sao?" Thấy Cố Bác thì Sở Phong rất vui vẻ, bởi vì trải qua khoảng thời gian ở chung này thì Sở Phong đã mặc định Cố Bác là huynh đệ tốt của hắn, như thế cũng tự nhiên sẽ hy vọng Cố Bác có thể vượt qua khảo hạch lần này.