21 Bình dường như hiểu được nổi lòng của hắn. Bình bước qua chỗ hắn ngồi và ngồi xuống vỗ vai hắn.
- Cậu không cần lo. Chuyện này nếu cô ấy không muốn cậu tham gia thì cứ đừng tham gia.
22 Sáng hôm sau nó đã dậy từ rất sớm, nó cùng Hàn Du ăn sáng xong sau đó việc ai náy làm.
Nó thì đến Hạ Gia gặp Hạ Thường Chấn, còn Hàn Du thì đi gặp anh trai mình ( Hàn Lãnh trợ lí riêng của nó ) để lấy chứng cứ phạm tội của lão.
23 Quay về hắn. . . .
Hắn bây giờ tâm trạng rối bời. . . Đã 1 tuần rồi nó không đi học, không ở nhà, thẩm chí là bốc hơi không còn dấu vết. Chả ai biết nó đi đâu.
24 - Đại tỷ không xong rồi. . . Máy bay của chúng ta không thể tiếp cận được bọn chúng. ( Một tên phi công báo cáo )
- Bằng mọi giá phải hủy được 5 chiếc máy bay đó.
25 Hắn thử gọi cho nó mấy cuộc nữa nhưng vẫn không ai bất máy. Hắn đang tức giận tay dơ cao chuẩn bị đạp điện thoại thì điện thoại hắn reo lên. Hắn mừng rỡ cứ tưởng nó gọi lại nên vội bắt máy.
26 - Phải. Cô ấy như một ẩn số vậy , ai cũng muốn mở cái ẩn số đó ra nhưng càng mở càng vô vọng. ( Bình )
- Thôi chúng ta vào thăm cô ấy. Tôi tin chắc chắn cô ấy sẽ tĩnh.
27 - Hắc Quỹ cũng chuẩn bị đi ? ( Matthew quay qua hắn )
Hắn mở to mắt ra nhìn Matthew.
- Tại. . . Tại sao bác biết cháu. . . ( hắn quá ngạc nhiên)
- Chuyện gì tôi muốn biết sẽ biết không ai có thể ngăn cản được.
28 - Tao không cần biết cái thứ quan tài hay gì đó. Thứ tao cần là quyền lực và tiền bạc. Và quan trọng nhất là mạng của tụi bây. ( Lão )
- Ông sống không thấy vô nghĩa sao Hạ Thường Chấn.
29 Không gian mênh mông qua, những niềm vui khi xưa vẫn đây
Sao mi hoen cay bóng dáng người tình ngày nào đâu thấy
Khi xưa nơi đây có gió với mây theo ta hát ca
Rồi ngồi đây hôm nay gió mây đã xa cô đơn đưa ta về đây
Ngày em ra đi anh như hóa điên nỗi đau ko ngừng
Thương nhớ ko nguôi cơn đau hoài ko dứt
Rồi em ra đi nơi xa cố quên vết thương hôm nào
Yêu dấu ta trao nhưng sao lòng vẫn đau
Người ơi có nghe ko? lòng anh có riêng em thui
Dù em ra đi để cố quên lòng vẫn mãi sao ko thể quên.
30 ***** 5 năm sau *****
• Anh Quốc
Từ cái ngày 13 tháng 9 đau khổ ấy. Nó vẫn nằm đó và chìm đắm trong thế giới của riêng mình mặt kệ mọi thứ xung quanh.
31 ***** 1 tuần sau *****
Nó xuất viện và trở về căn biệt thư ở Anh. Vừa bước khỏi xe nó không khỏi ngỡ ngàng trước sự lộng lẫy của căn biệt thự Lâm Gia này.
32 - Tiểu Thần đừng đừa nữa. ( Bình nhéo mũi nó )
- Em nói thật đấy. ( Nó lấy tay xoa xoa cái mũi bị Bình nhéo )
THẬT CÁI KHỈ GÌ? DORA EM DÁM. . . ( Một giọng quát lớn bên ngoài vọng vào)
Mọi người theo phản xạ nhìn ra cửa, một thân ảnh quen thuộc tưởng chừng nhưng bị lãng quên bước vào.
33 ____7năm sau_____
- A! Khánh Phàm cậu làm trò gì đấy. ( một cậu nhóc khoảnh 5 tuổi chạy lại kéo áo một thằng nhóc đang nghịch cát ) - Cậu có biết dơ lắm không hả, mẹ Ngọc nổi giận đấy.