Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trượt Vỏ Chuối, Xuyên Qua Rồi

Thể loại: Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 56
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Nó- Mai Bảo Lam đã từng là một cô công chúa được mọi người trong gia đình yêu chiều, cưng hết mực. Một cô bé dịu dàng, nữ tính đúng nghĩa. Nhưng rồi biến cố xảy ra, cả nhà nó gặp tai nạn trong một vụ đụng xe, ba mẹ vì che chở cho nó mà đã bỏ mạng.

Danh sách chương Trượt Vỏ Chuối, Xuyên Qua Rồi


Chương 21:

21 Tối. . . Nó ôm laptop nằm trong phòng, một ý nghĩ không mấy thánh thiện xẹt qua đầu nó, càng nhớ tới khuôn mặt ai kia đang ở dưới nhà là nó sôi máu. Vào web trường, đang định bấm vào mục đăng bài để "vạch trần bộ mặt của hắn" bằng một bài viết rất chi là "lâm li bi đát" kể đủ mọi thứ xấu xa của hắn mà nó đúc kết được trong mấy giờ hôm nay để cho cái bọn hâm mộ hắn sáng mắt ra, tay nó đang gõ lia lịa, văn chương dạt dào, cứ như kể 3 ngày cũng không hết thì bỗng một bài tin khác với dòng chữ chủ để nhìn rất là lòe loẹt ập vào mắt nó : "THANH NIÊN CỨNG CỦA MÙA"Thường thường thì những bài đăng như thế này nó sẽ chỉ lướt qua nhưng thu hút nó là cái ảnh đi kèm kia.


Loading...

Chương 22: Lời Cảnh Cáo

22 Ôm cả đống đồ ăn trên người, tay cầm khúc bánh mì ngọt, nó vừa nhai chóp chép vừa đi theo Lâm Xuân Hoa. Nghe tiếng nó ăn ngon lành như thế, bình tĩnh như thế, Lâm Xuân Hoa nổi cáu, ít nhất nó cũng phải có một chút biểu hiện sợ hãi chứ, có đứa nào chuẩn bị bị "xử" mà vui vẻ, bình tĩnh đi theo như nó không?? Hay là nó không biết!! Lâm Xuân Hoa vỡ lẽ-Này, mày có biết tao dẫn mày đi đâu không??Nó đang ăn thì dừng lại, khóe miệng còn dính vụn bánh mì, nhíu mày khó hiểu-Hay nhỉ!!! Chị dẫn tôi đi mà giờ hỏi ngược lại tôi là thế nào?? Này bà chị, tôi không rảnh đâu nha!!Lâm Xuân Hoa vốn định tốt bụng nói cho nó biết để nó chuẩn bị tâm lí, nhưng nghe nó nói thế, một chút lòng tốt kia trong chớp mắt tiêu tan.


Chương 23: Tôi Nắm Thóp Được Cô Rồi !!!

23 Lăng Hạo Thiên nhíu mày nhìn con người đang giơ khúc bánh mi ngọt chỉ vào mình, miệng bô bô "phỏng vấn" -Dương Thế Tĩnh -Anh có cảm nghĩ gì khi ở chung nhà với người anh ghét bấy lâu nay??? Anh có nghĩ đó là một thử thách của đời mình không??? Động lực nào đã thúc đẩy anh???-Cậu lấy thông tin nhanh nhỉ?? Liếc qua Hoàng Quốc Phong đang ăn cơm.


Chương 24: Blue Heart

24 -Lăng Hạo Thiên chết bầm, Lăng Hạo Thiên chết dẫm, Lăng Hạo Thiên chết tiệt, đồ Lăng hồ ly, Lăng cáo. . . . !!! Trời ơi tức quá mà!!! Nó vừa đi vừa chửi, nhớ tới cái khuôn mặt cười nụ cười như thiên sứ nhưng hết sức nham hiểm của Lăng Hạo Thiên hồi sáng khi quay phim nó, người nó càng bốc lên sát khí làm ọi người đi xung quanh tránh ra xa, cục tức này theo nó từ sáng đến tận bây giờ.


Chương 25: Don't Stop, Keep Going !!!

25 [Loser oetoriSen cheoghaneun geobjaengiMotdoen yangachiGeoul soge neonJust a Loser oetori. . . ]-Chuyện gì?? Vương Khanh bắt điện thoại. -Thiếu gia, phu nhân về rồi, bà ấy muốn gặp cậu!! Người ở đầu dây bên kia trả lời.


Chương 26: Cách Ăn Mới

26 Kính thưa các vị quan khách, hôm nay Gà tôi xin mạn phép lia máy một vòng hiện trường ngay bây giờ. Trong căn phòng. . . ờ mà nói đại sảnh đi cho nó đúng, đại sảnh của chúng ta đèn đuốc đầy đủ, có đến cả nguyên cây đèn chùm to bự trên trần, coi như đủ ánh sáng.


Chương 27: Mộng Du Nhưng Vẫn Còn Ý Thức!!!!

27 -Tôi hỏi, cô làm gì ở đây thế hả?? Lăng Hạo Thiên gằn giọng, mắt nheo nheo nguy hiểm nhìn nó. Người nó bây giờ cứng ngắc, không dám ngẩng đầu lên, mắt đảo nhanh qua lại nghĩ cách, a có rồi!!!!-Tôi.


Chương 28: Vậy Thì Tôi Phải Làm Sao Đây?

28 Thời gian trôi thật mau, thoát một cái đã đến chủ nhật. Tuần này đối với nó xem như cũng bình thường, nó đã hoàn thành xong kì thi ở trường, cũng có vài lần chạm mặt Nguyễn Vũ Trúc nhưng có vẻ như cô ta cố ý tránh mặt nó, nhìn chung mọi thứ đều ổn nếu không kể đến những lúc bị Lăng Hạo Thiên chọc cho ức chế.


Chương 29:

29 Sau khi rời hỏi bệnh viện, ăn cơm trưa xong, nó thắc mắc đi theo White vào một góc phố nhỏ, nơi này thật yên tĩnh như khuất với thế giới ngoài kia, khác xa không khí nhộn nhịp, hối hả của thành phố, chỉ thấy loáng thoáng bóng một vài người dân, White dẫn nó đi đâu thế? Nó sống ở đây lâu rồi mà cũng không biết có chỗ thế này.


Chương 30:

30 Nhà ga. . . -Cậu không đi với tôi à? Nó cầm trên tay vé tàu rồi hỏi White-Tôi chỉ đến đó đi du lịch chứ không định ở đó lâu dài, vả lại. . . Tim Xanh cần tôi điều hành khi không có cậu!! White nhún vai.


Chương 31: Xin Chào, Học Sinh Mới!!

31 Trường N. W bây giờ thật xôn xao. Các học sinh tập trung tại khu bảng tin đông như kiến. Hôm nay là ngày công bố điểm thi đồng thời cũng là việc xếp lớp cho học kì mới này.


Chương 32: Tôi Được Làm Lớp Trưởng!!

32 -Kể từ hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu bước vào học kỳ 2 của năm, tôi hy vọng lớp ta sẽ giữ vững phong độ như trước!! -Cô chủ nhiệm cất giọng thanh thanh nói trước lớp.


Chương 33:

33 Gà: Chương này Gà lười đặt lên quá, mn đọc rồi biết ha!! Hờ hờ, lâu lâu tốt ngày ra 2 chương một lần!! Vỗ tay ủng hộ Gà nào!!! Clap clap clap. . . ________________________________________________________[Ầm ầm ầm, pằng pằng pằng pằng, chíu chíu chíu chíu chíu, bùmmmmmmẦm ầm ầm, pằng pằng pằng pằng, chíu chíu chíu chíu chíu, bùmmmmmm.


Chương 34:

34 Nó ngồi chém gió với Hạ Đông Triều đến quên cả thời gian, cũng phải, xa nhau gần 2 năm rồi mà. [Ầm ầm ầm, pằng pằng pằng pằng, chíu chíu chíu chíu chíu, bùmmmmmmẦm ầm ầm, pằng pằng pằng pằng, chíu chíu chíu chíu chíu, bùmmmmmm.


Chương 35: Vương Khanh Đụng Độ Hạ Đông Triều

35 Trời tối hẳn, đúng 7h nó về nhà. Chiều nay nó đi đi về về gần 5 cây số, chân mỏi nhừ. Vừa vào nhà đã ném bịch bún lên cái bàn trong phòng khách trước mặt Lăng Hạo Thiên, ngã người trên salon nằm nghỉ.


Chương 36:

36 Rời khỏi phòng hiệu trưởng, Hạ Đông Triều đứng trước lớp 11S, đẩy cửa vào trước con mắt của cả đám học sinh trong lớp. Hôm nay lại có học sinh mới à?-Đó chẳng phải là Alexandra Alnadi sao? Tiếng một nữ sinh thốt lên, tay còn cầm cuốn tạp chí vừa lấy ra từ hộc bàn.


Chương 37: Chàng Trai Bên Cây Đàn Dương Cầm

37 Dạo này Vương Khanh cảm thấy rất buồn bực. Đã 3 ngày kể từ hôm ở căn tin, trong thời gian này, hắn cứ lượn lờ trước mặt nó, hết tặng hoa rồi lại cố ý cùng ăn cơm trưa, lại có mấy hôm muốn đưa nó về nhà, còn vâng vâng và vâng vâng các chiêu khác, nhưng chỉ có một kết quả chung: không hiệu nghiệm!! Nghĩ đến lại tức, chẳng phải cũng do con nhỏ chết tiệt kia với cái tên nhà họ Lăng lúc nào cũng xuất hiện đúng phút chót ư? Không, là kè kè bên nó mới đúng.


Chương 38: Theo Dõi

38 Hạ Đông Triều đi chầm chậm từng bước giữa con phố nhỏ, địa điểm đến là rạp chiếu phim ở trung tâm thương mại. Hôm nay cô mặc chiếc đầm suông trắng ngắn tay phối ren bi dài tới gối, mang đôi giày sneaker có gắn đinh tán cũng màu trắng nốt, mái tóc màu hạt dẻ xõa dài sau lưng, tay cầm chiếc túi xách Chanel màu cùng bộ, tất cả kết hợp với gương mặt xinh đẹp hơi lai tây mang nét lạnh lùng của cô làm cho ai đi ngang qua đều phải ngoái nhìn.


Chương 39: Hôn Có Vị Gì?

39 Hạ Đông Triều dừng bước nhìn vào con ngõ nhỏ, chỉ thấy một bóng dáng một người con trai đưa lưng ra ngoài, đầu hơi cúi về phía trước, hai tay giữ vai người còn lại áp sát vào tường, nhìn cũng biết là đang làm chuyện gì.


Chương 40: Rạp Chiếu Phim

40 Màn hình chiếu phim to bự hiện lên hai chữ "Báo oán" cùng với tiếng nhạc rùng rợn, trong rạp xôn xao vài tiếng nói chuyện rồi tắt hẳn. Tất cả mọi người đều tập trung vào bộ phim.


Loading...