461 Vị nhị hoàng tử kia được xưng là hoàng tử xấu nhất trên đại lục, mặt rỗ, béo mập, trên mặt còn có cục bớt không nhỏ, khuôn mặt không ra khuôn mặt, khí chất không ra khí chất, kêu hắn là anh tuấn tiêu sái khỉ gió gì đó không phải là rõ ràng châm chọc người ta sao? Tam hoàng tử bản thân sau khi thuận miệng nói ra liền lập tức nhận ra có điểm không đúng, hắn nhìn về khuôn mặt rỗ của nhị hoàng tử liền thất thần, trên mặt còn bảo lưu nụ cười mỉm tập quán của hắn.
462 "A!" Toàn bộ đều lên tiếng kinh hô, thậm chí cha ta cũng kinh ngạc kêu lên. " Ngươi? Điều đó không có khả năng! Ngươi là một người tàn phế!" A Nhĩ Bá Đặc chấn động, "Ha ha!" Gia gia cuồng tiếu, tiếp nhận một cái hộp gỗ trên tay của ta, nói :" Trước kia thì đúng là vậy, nhưng mà hiện tại, bởi vì sự tồn tại của hắn, ta đã không phải nữa!" Nói xong, gia gia nhẹ nhàng mở hộp ra, khí tức lạnh như băng của sương bi chi thương truyền rất xa ra ngoài.
463 A Nhĩ Bá Đặc trước thế công ào ào như cuồng phong mưa rào, bị bức phải luồn lên nhảy xuống, chật vật chạy trốn, bất quá, vũ kỹ chiêu số của hắn lấy linh xảo làm chủ, chú trọng vào thân pháp lanh lẹ, thần tốc một kích đánh trúng vào chỗ yếu hại nếu đối thủ tiếp cận, bất luận trúng hay không, sau khi xuất thủ liền lập tức chạy ra xa, tránh né đối thủ có thể phản kích, vì thế tốc độ luyện được của A Nhĩ Bá Đặc là phi thường khủng bố.
464 Ngày hôm sau, liên quân thảm bại một trận nhanh chóng làm ra điều chỉnh, năm mươi vạn tinh nhuệ của Hoắc Phúc đế quốc tiến về Mã Lan thành ở hạ du, mà năm mươi vạn đại quân của Kham Mạt Tư tiến về Đề Hà thành ở thượng du, bọn hắn hiển nhiên là tính toán chia quân ra cường công.
465 Ngày kế, khi mặt trời mới ló dạng ở phía đông, trên thảo nguyên xanh biếc đã sớm cháy lên từng đống lửa trại, trên đại doanh của liên quân kéo dài hơn trăm dặm bao phủ một tầng khói bếp mỏng manh.
466 Dư uy của nổ mạnh lần này duy trì ước chừng liên tục mười mấy phút đồng hồ mới chấm dứt, các tướng sĩ liên quân hoảng hồn chưa tỉnh sau khi từ trên mặt đất mờ mịt đứng lên, lập tức bị tình cảnh bi thảm trước mặt dọa cho ngây người.
467 Trận này như cú nổ mạnh rung động toàn bô đại lục, sau lại được gọi một cách hình tượng là cấm chú tai ương. Cống tác giải quyết hậu quả tiến hành gần một ngày một đêm, ngay lúc lên quân còn đang trong đêm khuya bận rộn nhặt xác thì có một đội nhân mã khoảng một trăm người phong trần mệt mỏi chạy tới quân doanh liên quân, ngựa của bọn hắn đều là thuần huyết mã tốt nhất, nhưng mà chạy nhanh một đoạn đường dài cũng đã mệt đến nỗi miệng sùi bọt mép thở hồng hộc, bộ dáng tùy thời đều có thể té chết.
468 Xin chờ một chút!" Âu Dương Nhược Lan đột nhiên xoay người hướng lão giả hô. " Xin hỏi, cô nương còn có chuyện gì?" Lão giả xoay người lại kỳ quái hỏi.
469 "Nguyệt thượng liễu sao đầu, nhân ước hoàng hôn hậu. " Âu Dương Nhược Lan cười dài nói: "Thơ hay, ý cảnh thật đẹp, không ngờ Long tướng quân lại là văn võ toàn tài nha!"Lời Âu Dương Nhược Lan làm người ta nghe như lạc đề ngàn dặm, nhưng lọt vào lỗ tai ta như sấm sét rầm rầm, đập ta choáng đầu hoa mắt.
470 “Trước hết hãy gác lại chuyện Giáo đình, Băng nhi, ta hỏi ngươi, ngày hôm qua Âu Dương Nhược Lan đã nói chuyện gì với ngươi vậy?” Bần đạo nhìn Băng công chúa hỏi.
471 “Lấy lòng? Vì cái gì?” Phụ thân kỳ quái hỏi. “Hừ!” Bần đạo cười nói: “Ngay khi nàng phát hiện chiến mã bị trúng độc, cũng đã muộn rồi, nàng biết bản thân mình thì bất lực, kết cục Liên quân thất bại đã định hình rồi, cho nên mới hướng ta bày tỏ, đây là cấp cho mình một con đường lui a”“Ân, rất có thể” Gia gia nói: “Theo tin tức tình báo ngày hôm nay cho biết, nàng đã điều một nửa bộ đội Liên quân đi chậm lại phía sau, tạm thời không đi hết lực, bất quá, trong số đó đại đa số là bộ đội Hoặc Phúc đế quốc, hiển nhiên là, nàng muốn bảo tồn thực lực của chính quốc gia mình”“Cách dược hiệu phát tác còn hơn mười ngày, hiện tại bộ đội mà bỏ chạy, chúng ta cũng không hề có biện pháp.
472 Lúc ấy Yêu Kiếm chết là cái chắc, phía sau có huyền nhai, mà con đường duy nhất lại bị bốn cao thủ đứng chặn thành hàng ngang, tổ mẫu, gia gia và A Nhĩ Bá Đặc là ba chiến sĩ, còn có thiên sứ bảo hộ tổ mẫu là và kiêm luôn mục sư chiến sĩ.
473 Trong lời nói của Ni Khoa, khiến cho gia gia cùng phụ thân và tất mọi người sau khi nghe xong tin tức này, khẳng định là một đầu mờ mịt không hiểu, chỉ có ta mới hiểu được ý tứ của hắn.
474 Ni Khoa nói xong, sắc mặt đột nhiên nghiêm trang, duỗi một lóng tay đối với Cái Thứ cao giọng nói: “Lấy danh nghĩa Thần, nhắn giùm vóc dáng tiền tụy của ta, tiến vào đi, Thần chi lĩnh vực” Sau đó, hắn đột nhiên thả ra một vạn đạo bạch lên trên người Cái Thứ, sau khi quang mang chói mắt đó tiêu tán đi, hắn cùng với Cái Thứ trực tiếp biến mất tại trước mặt chúng ta.
475 Thuận lợi thoát khỏi quấn bện của Yêu Kiếm, bần đạo thả người đến trước mặt Tư Đặc Lạp Lý đang ngây người. Tư Đặc Lạp Lý đã bị biểu hiện cường hãn của ta làm cho choáng váng, đó là chiến sĩ cấp bậc Kiếm Thần a, chỉ vẻn vẹn giao thủ có mấy chiêu liền bị ta chém bay đầu, nói ra ai mà tin được chứ? Nhưng sự thật lại cố nhiên như vậy, không thấy Tư Đặc Lạp Lý há hốc mồm mới là lạ.
476 Bần đạo khó xử hướng về trên tường thành nhìn lại, lập tức gia gia hiểu được ý tứ của ta, nhìn ta kiên quyết lắc đầu, ý tứ rất rõ ràng là: không muốn giết hắn.
477 Mở đầu của trò chơi này cũng không tệ lắm, nhưng là ngay lập tức ta phát ngán đến tận cổ, xem ra bần đạo vẫn không có thói quen hoành hành ngang ngược.
478 Tên đầu lĩnh tức giận đến mặt mũi trắng bệch, khi dễ người cưỡi Đại Địa Chi Hùng sao? Cái này không phải làm trò cười cho thiên hạ sao? Hắn là biết ta đang nói trào phúng nói mát, nhưng mà hắn lại chẳng có chút biện pháp nào, đành phải nói: “Một khi đã như vậy, đây điều là chúng ta không đúng, cho ta gởi lời xin lỗi đến ngài, xin cáo từ trước” Nói xong hắn lướt qua bên người ta mà đi.
479 Thỉnh Nhất Đẳng nhân!" Phúc La Tháp đột nhiên quỳ rạp xuống đất, khóc lớn nói : "Đại nhân tha mạng a, ta nguyện ý làm tay sai trung thành của ngài, ngàn vạn lần đừng giết ta, ta tin ngưỡng không đủ thành kính, sau khi ta chết nhất định là muốn xuống Địa ngục a!""Tha ngươi? Cơn tức giận của ta tính sao đây?" Bần đạo cả giận nói, "Hơn nữa, bản thân ngươi làm tay sai, liệu có tác dụng gì đây?" Nói xong ta liền muốn muốn động thủ, phi kiếm hóa làm một đạo lưu quang nhắm vào đầu hắn.
480 Mấy ngày tiếp theo trôi qua trong sự bận rộn , đầu tiên là trên quân sự. Liên quân sau khi bị ta hung hăng chơi đùa một lần, hoàn toàn ngoan ngoãn, toàn bộ đều thành rùa đen rút đầu, ta biết bọn hắn đã hướng quốc nội xin chỉ thị, hiện tại tám phần là chờ đợi hồi báo.