Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trương Tam Phong Dị Giới Du Chương 566: Đại Thu Hoạch (1)

Chương trước: Chương 565: Ai Gian Trá Hơn Ai?(2)



Qua một lúc trầm mặc, Địa Tinh tộc trưởng Mạt Mạt Khắc mới uể oải nói: “Đối với chúng ta nếu như không có khuếch trương, sẽ không đủ vật liệu để làm thí nghiệm, chúng ta đây sống còn có ý nghĩa gì nữa chứ? Còn không bằng chết đi để quên mọi thứ”

“Các ngươi thật sự là rất ích kỷ” Vong Ưu lớn tiếng phê bình: “Tuy rằng các ngươi đã trở thành Vong linh, chẳng lẻ nói chỉ nghĩ cho chính mình thôi sao, tuyệt không vì cuộc sống của tộc nhân mà ngẫm nghĩ sao? Các ngươi có biết cuộc sống bọn họ có bao nhiêu gian nan cực khổ không, trước đây bọn họ ăn cũng không đủ, mặc cũng không ấm, cả ngày lẩn tránh ở bên trong Tinh Linh Chi Sâm không dám ló mặt ra gặp người ta, cho đến hiện tại mới thôi. Chúng nó với số lượng không đến mười vạn, mắt thấy sẽ bị diệt tộc bất cứ lúc nào đó”

“A, tại sao có thể như vậy chứ? Tộc nhân chúng ta ở bên ngoài còn có mấy trăm vạn mà” Địa Tinh tộc trưởng Mạt Mạt Khắc cùng với những Địa Tinh khác quá sợ hãi hô lên.

“Như thế nào không được hả? Các ngươi sau khi bị diệt đẩy vào trong lòng đất, không một ai quan tâm đến bọn họ, với sự thất bại đó, bọn họ ngoại trừ bị Giáo đình chén ép ra, bất cứ chỗ tốt nào cũng tìm không được. Bọn họ một khi đi ra khỏi Tinh Linh Chi Sâm, vận mệnh duy nhất là bị người ta cướp bóc cùng giết chóc. Mà bọn họ tồn tại ở bên trong Tinh Linh Chi Sâm là địa phương nguy hiểm, số lượng bọn họ không có thể giảm bớt đi sao?” Bần đạo vô cùng đau đớn nói: “Tại thời điểm bọn họ cần các ngươi nhất, mà các ngươi lại cứ thầm nghĩ bản thân mình làm sao để được thực nghiệm. Các ngươi còn không biết xấu hổ đem vinh dự của bọn họ dán lên trên bản thân mình, các ngươi nghĩ thấy chính mình có xứng đáng hay không?”

“Ngươi không phải nói là đang giúp bọn hắn chế tạo Thiết giáp chiến hạm sao? Làm nào lại thê thảm như vậy?” Tộc trưởng Mạt Mạt Lạp kinh sợ hỏi.

“Lúc ta gặp được bọn họ chính là thê thảm như vậy đó, hiện tại bọn họ làm việc cho ta, tự nhiên không đến mức như vậy. Nhưng mà rất nhiều kỹ thuật vĩ đại của bọn hắn đã bị thất truyền, hơn nữa số lượng dân cư lại nằm rãi rác, nếu không thể tìm được trợ giúp từ các ngươi mà nói, diệt vong là điều sớm hay muộn mà thôi” Bần đạo chân thành nói.

“Ta nhìn không ra bọn họ vì cái gì không có kỹ thuật sẽ bị diệt vong?” Tộc trưởng Mạt Mạt Lạp khinh thường nói: “Đơn giản ngươi chính là muốn lừa gạt chúng ta làm cho chúng ta dạy kỹ thuật cho bọn họ mà thôi. Sau đó ngươi sản xuất ra nhiều công cụ chiến tranh, đúng không?”

“Ngươi vẫn không rõ hiện trạng Địa Tinh sao, bọn họ ở vài năm trước tại Tinh Linh Chi Sâm lấy bộ lạc làm đơn vị, cuộc sống phân tán, dựa vào trồng trọt, săn bắn mà no bụng, rất ít người biết được kỹ thuật. Ta đến và mang bọn họ đi ra, cung cấp kỹ thuật trả lương cao, khiến cho mấy trăm vị Địa Tinh đại sư làm công cho ta mới có thể nuôi sống mười vạn người Địa Tinh không thông hiểu kỹ thuật” Bần đạo nhún nhún vai nói.

“Tuy rằng nhóm Địa Tinh này đang muốn học tập từ đại sư, nhưng điều này phải cần rất nhiều thời gian. Ai bảo trụ cột bọn họ quá kém chi? Lại nói, nhóm đại sư đó tuổi đã cao, thân thể cũng bất hảo, vậy đến khi nào thì thành công, một khi những Địa Tinh trẻ tuổi không nắm giữ được kỹ thuật, mà nhóm đại sư ngủm đi, những vị Địa Tinh trẻ tuổi này liền mất đi ý nghĩa cuộc sống, chỉ cần ở lại trong Tinh Linh Chi Sâm và trở thành thực vật của ma thú” Bần đạo khó xử nói: “Thân thể bọn họ tuyệt đối một chút phương pháp làm việc cũng không có. Ta cuối cùng cũng không thể nuôi sống không công bọn họ được?”

Điều này thật sự hù dọa bọn họ, bởi vì nhóm Địa Tinh này cũng rất thông minh, sau vài năm, cho dù tiểu Địa Tinh kém cõi nhất cũng nắm giữ không ít kỹ thuật, đây cũng là bảo bối của ta, nhưng ta cũng luyến tiếc đưa vào Tinh Linh Chi Sâm cho ma thú ăn.

Tộc trưởng Mạt Mạt Lạp kéo những người liên can lại và lâm vào trầm mặc, lập tức Vong Ưu chen vào: “Bọn họ đều là huyết mạch của các ngươi, kỹ thuật các ngươi không dạy cho bọn hắn, như thế nào phát dương quang đại được chứ? Chờ cho khi các xảy ra cái điều gì đó ngoài ý muốn, kỹ thuật các người được tổ truyền lại liền hoàn toàn thất truyền, khi đó các ngươi chính là tội nhân lớn nhất của Địa Tinh bộ tộc, các ngươi có còn vác mặt đi gặp tổ tiên nữa không?”

Những Địa Tinh đại sư đầu đã cúi thấp lại càng thấp hơn, bần đạo liền tăng tốc, nói: “Các ngươi muốn có nhiều kim tệ thì có tác dụng gì chứ? Đơn giản là dùng vàng làm thí nghiệm thôi, hoặc là xem vàng như vật liệu đi Minh Giới đổi lấy một chút vật liệu gì đó để làm thực nghiệm có đúng hay không? Dù sao đều là thí nghiệm, chẳng lẻ làm thủ hạ của ta không thể thí nghiệm được sao? Ta sở dĩ có thể kiến tạo được chiến hạm dài năm trăm thước, là bởi vì ta khống chế một phần ba đại lục, vật liệu luyện kim của ta chồng chất như núi, chính bản thân ta cũng dùng không hết, các ngươi không nghĩ là giúp ta tiêu dùng số đó à?”

Bọn người tộc trưởng Mạt mạt Lạp vừa nghe câu ‘vật liệu luyện kim chồng chất như núi’ ánh mắt lập tức trắng dã lên, vội vàng kích động truy vấn hỏi: “Ai biết được lời nói ngươi thật hay là giả? Tuy rằng ngươi có lẽ có không ít, nhưng đều phải dùng cho việc kiến thiết chiến hạm, chỉ sợ bản chính thân cũng không đủ dùng nữa là? Như thế nào làm sao còn đảm bảo thỏa mãn chúng ta cần chứ?”

“Ặc, chuyện này không thành vấn đề?” Bần đạo tùy tay xuất ra ‘Kim Sơn’ kiếm từ trong giới chỉ ra, bình thản đưa đến trước mặt bọn hắn. Bảo thạch trên thân kiếm đã được ta gỡ xuống rồi, nhưng trên thân kiếm còn lại hơn mười cân Mật Ngân lòe lòe sáng chói, làm cho mấy tên nhà quê trước mặt ta nhìn mà choáng váng, tuy rằng bọn họ sống đã mấy ngàn năm, nhưng chỉ sợ cho tới bây giờ chưa từng thấy qua nhiều Mật Ngân như vậy.

“Đây là Mật Ngân sao?” Tộc trưởng Mạt Mạt Lạp một bên run rẩy nói, một bên đưa tay va chạm một cái, một đốm khói đen toát ra, thủ cốt hắn đã bị kim chúc thần thánh làm cho bỏng. ‘Đông’ hắn nhanh chóng rút tay về, nhưng trong ánh mắt hỏa nhiệt lại càng thêm nồng, bởi vì một lần này đã hoàn toàn minh chứng kiến ngoại trừ được làm bằng gỗ ra còn có độ dày của Mật Ngân, và kim chúc có thể làm cho sinh vật Vong linh bị tổn thương?

“Aaa” Theo đó là một trận kinh hô, những Địa Tinh khác đều xúm lại, mang vẻ tham lam nhìn Kim Sơn kiếm trên tay ta.

“Đây là thứ mà các ngươi nói sao, tài liệu của ta đều rất hiếm và có thể tạo ra thứ nhàm chán gì đó” Nói xong, bần đạo lại xuất ra một khối Mật Ngân nặng một cân, và đặt nó ở trên bàn bên cạn Kim Sơn kiếm.

“Chỉ có một loại tài vật cũng không thể nói lên điều gì, Tinh kim! (vàng tinh chất) Ngươi có tinh kim hay không?” Tộc trưởng Mạt Mạt Lạp hưng phấn hỏi.

“Ngươi nói là thứ này à?” Bần đạo lại xuất ra hai khối Tinh kim, mỗi khối nặng hai cân, đặt ở trên bàn.

“Úc!” Tất cả Địa Tinh đều ngã xuống hít một hơi lãnh khí.

“Ha hả, cái này các ngươi thấy như thế nào? Rất đáng thương a, các chỉ sợ các ngươi đã dùng quen rồi?” Bần đạo cười yêu mị tiếp tục đả kích niềm tin bọn họ: “Cái này đã gặp qua chưa? Cái này các ngươi có sao? Biết đây là thứ gì không?” Ta vừa nói, một bên xuất ra tài liệu cực phẩm giống như thế đặt lên bàn.

Những tài liệu này đều là rất vô cùng trân quý, có người cả đời không cũng thấy qua được một loại, cho dù là những Địa Tinh này cũng trải qua không ít kiến thức, rất nhiều người chỉ là nghe qua tên mà thôi. Hôm nay mới là lần đầu tiên nhìn thấy. Lúc bọn họ nhìn thấy đều mang vẻ mặt ngốc trệ hoàn toàn, bần đạo biết, bọn họ đã xem như hoàn toàn bị ta bắt làm tù binh.

Vào lúc này, bần đạo cảm kích nhất chính là vị tổ mẫu kia của ta, mấy thứ này tuyệt đại đa số đều là của nàng tặng không cho ta, là cả đời nàng tích góp được, đây cũng chính là thân phận đặc thù của nàng mà có nhiều như thế. Nếu chỉ dựa vào một mình ta, mấy trăm năm cũng không nhất định có thể kiếm được toàn bộ.

“Úc, trời ạ” Chúng ta làm ra đại động tĩnh cũng khiến kinh động đến đám người Hương Hương, Bất Lại Khắc, tất cả đều xúm lại, trong ánh mắt mọi người đã bốc lên lục hỏa, mặc dù Lệ Nhược Nhã là người kiến thức rộng rãi cũng không ngoại lệ.

Địa Tinh tộc trưởng Mạt Mạt Khắc đột nhiên dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Bất Lại Khắc, dụng tinh thần lực nói: “Có thể hay không đánh cướp? Có những kim chúc này, năng lực của các ngươi có thể tăng lên gấp đôi a” Đáng tiếc, hắn lại không biết tinh thần lực của chính mình lại rất yếu nhược, bình thường có thể giấu diếm được người khác một mình một người cùng nhau trao đổi, nhưng nghĩ muốn gạt chúng ta đều cao thủ, kia thật sự là rất buồn cười.

Cho nên hết thảy đều bị bốn người chúng ta nghe được, Lệ Nhược Nhã cùng Cao Sâm ánh mắt trợn trừng lên, lập tức bất động thanh sắc toát ra sát khí. Bần đạo cùng Vong Ưu lại là người xem như không có chuyện gì. Mạt Mạt Lạp tên tiểu tử này hiển nhiên là có tâm hồn tham tiền, bất quá dĩ nhiên cũng còn có người thanh tỉnh kéo hắn về thực tại.

Quả nhiên, Bất Lại Khắc sau khi nghe xong, lập tức dở khóc dở cười nhìn chúng ta lớn tiếng nói, “Lão bằng hữu, đừng có nằm mơ nữa, thực lực của ngươi quá sức yếu, nói cái gì cũng không thể gạt được người ta đâu, đều đã bị nghe thấy rồi đó”

“Hắc hắc!” Mạt Mạt Lạp lập tức xấu hổ cười ngây ngô nói: “Ta cùng với Bất Lại Khắc đùa chút chuyện thôi mà”.

Loading...

Xem tiếp: Chương 566: Đại Thu Hoạch (2)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Thiết Ấn Kỳ Môn

Thể loại: Kiếm Hiệp, Ngôn Tình

Số chương: 31


Chuyển Công Thành Thủ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 40


Yêu Hồ Tiểu Bạch

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 13



Tình Yêu Của Sao

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 36