41 CHƯƠNG 41
“Tuy rằng Ai gia không thích hắn, thế nhưngAi gia không thể không bội phục hắn, tuy rằng là một người tàn tật, không có bản lĩnh gì, nhưng hắn đến cuối cùng, cũng không mất đi bản sắc nam nhi.
42 CHƯƠNG 42
Duẫn Phú cười nói: “Hồi bẩm Gia, đã tra xét rõ ràng, lúc tôi đến, Vân La ngồi ngay tại ngoài cửa lớn, nói là lạc đường mấy lần, khó khăn lắmmới đi được đến nơi đó, hiện tại đều đã an bài thoả đáng, tôi đã đểhắn vào ởDuyệt Tâm Các, an bài nha đầu nhũ già hầu hạ, chỉ chờ Gia lúc nào phân phó, liền đón hắn trở về.
43 CHƯƠNG 43
Lời này vừa nói ra, tựa như trên cao sét đánh ầm ầm, Duẫn Giám Phi bị sét đánh đến trợn mắt há mồm, thật lâu sau mới lấy lại tinh thần, cả người run rẩy mấy cái, Đăng Lung bên này oán hận nói: “Tên Duẫn Phú vương bát đản, lại dám gạt chúng ta, Gia, mau đi kiếm hắn để hỏi cho ra nhẽ.
44 CHƯƠNG 44
Rạch toàn bộ bụng con sói, tìm ra hơn ba mươi miếng vải rải rác, tuy rằng màu sắc đã không còn rõ ràng, nhưng Đăng Lung nhìn hoa văn trên miếng vải vẫn đoán ra được đây là một bộ quần áo Vân La ngày thường hay mặc.
45 CHƯƠNG 45
Duẫn Giám Phi sớm đã rơi lệ đầy mặt, Khinh Doanh trong mắt cũng phiếm ra nét tiếc hận, lắc đầu nói: “Ai có thể đoán được một người bình thường như vậy, trước khi chết lại có một khí độ thong dong đến thế, ngay cả Thái hậu, bình sinh không phục bất luận một ai, đều phảithừa nhận rằng hắn không làm mất bản sắc của nam nhi.
46 CHƯƠNG 46
(Đại kết cục)
Duẫn Giám Phi ngây ngẩn cả người, Đăng Lung cũng ngây ngẩn cả người, hai người đồng thời ngẩng đầu nhìn lên trên vách núi, chỉ thấy sương mù lượn lờ, căn bản thấy không rõ lắm, bỗng nhiên trong lúc đó, lại có mấy khối xương lăng không hạ xuống, Đăng Lung vội vàng nhảy lên vách núi, Duẫn Giám Phi cũng đã ngây người, bị xương đập trúng cũng mờ mịt không cảm giác, sau một lúc lâu mới bỗng nhiên mở miệng nói: “Đăng Lung, chúng ta vừa rồi ở trên nhai, hình như không có thấy chung quanh có nhà dânở xung quanh phải không?”
Đăng Lung gật đầu: “Đúng vậy, trong phạm vi năm dặm, tuyệt không có nửacăn nhà dân, ta nhìn thấy rất rõ ràng.