61 Kem đánh răng, bột giặt, đồ điện gia dụng, tủ lạnh, TV, máy giặt quần áo, điều hòa, quần áo, thực phẩm cùng với lương thực, đây là những thứ mà trong một tháng cuối cùng này, Nhiếp Chấn Bang dựa vào mối quan hệ của ông cụ trong nhà nhờ các nhà máy nhỏ trên toàn quốc tăng ca sản xuất ra.
62 Những lời này của Lý Lệ Tuyết chẳng những khiến cho Nhiếp Chấn Bang sửng sốt, mà ở bên cạnh, Lưu Côn cùng với Đại Long và Hổ Tử cũng đều há to miệng. Nhất là Hổ Tử, trong khoảng thời gian này, làm bảo vệ của Lý Lệ Tuyết, nhìn một loạt những gì mà Lý Lệ Tuyết đã làm ở Liên Xô.
63 - Tội lưu manh? Nhiếp Chấn Bang và Lưu Côn vừa nghe thấy câu này, liền cười ngặt nghẽo. Lưu Manh ôm lấy bụng cười ha ha không thèm để ý đến điều gì, rồi chỉ vào Lý Lệ Tuyết, nói: - Tội lưu manh? Cô ấy à? Cô ấy giở trò lưu manh với ông sao? Cái loại như ông mà còn cần cô ấy phải giở trò à? - Làm càn! Các người là ai, mà dám công khai cản trở người thi hành công vụ.
64 Thấy bộ dạng không coi ai ra gì của tên Hứa thiếu, Nhiếp Chấn Bang cũng chau mày lại. Mặc dù lúc này có Đại Long và Hổ Tử, bên hắn sẽ không chịu thiệt.
65 - Ha ha, đừng làm bừa à. Hứa đại thiếu gia, cháu trai của Bí thư Hứa. Quan lớn vậy mà chúng tôi dám làm bừa sao? Tôi sợ Bí thư Hứa nhà anh báo thù lắm chứ.
66 Ủy ban Kỷ luật thành phố? Có phải có gì nhầm lẫn hay không. Bí thư Hứa hơi ngớ ra, nhìn người của Cục công an bên cạnh đều bị Lâm Vĩnh Tăng tập trung lại, Bí thư Hứa rất muốn nói vài câu, tại sao phải rút lui chứ.
67 - Đắc tội không nổi? Tào Hậu An lạnh lùng hừ một tiếng, trong giọng nói mang theo sự khinh thường. Ông ta nhìn Lương Lễ Quý rồi nói: - Lương công tử, cậu đến đây làm gì? Cậu không phải là nhân viên trong thể chế, cũng không phải là nhân viên có liên quan đến chuyện này.
68 - Bồi thường? Chu Thái Bình hơi ngớ ra, ngay lập tức cảm thấy khó xử, nhìn sang Nhiếp Chấn Bang, mặc dù Chu Thái Bình biết rằng đây là một nhân vật có bối cảnh thông thiên, cũng không thể đắc tội.
69 - Tam ca, đây là gì vậy? Đây… Đây gọi là gì ấy nhỉ. Lấy thân báo đáp à. Lưu Côn đứng ở một bên trêu chọc. Anh ta vừa nói vậy, nhưng cũng là đã hóa giải được sự khó xử của Nhiếp Chấn Bang.
70 Lúc này, sắc mặt Lý Lệ Tuyết trắng bệch, hai tay ôm đầu gối, bộ dáng rất tủi thân, ngồi ở trên tấm thảm, hai mắt rưng rưng nhìn Nhiếp Chấn Bang. Một đại mỹ nhân, hơn nữa còn là mỹ nhân rất đẹp, chủ động đưa tới cửa nhưng lại bị người ta cự tuyệt, nhất thời, Lý Lệ Tuyết cũng không biết phải như thế nào nữa.
71 - Ồ! Ồ! Ồ! Là ai đây? Đây không phải là Nhiếp Tam thiếu giao sao? Sao vậy, từ Liên Xô trở về rồi à? Chu Thần lúc này ở bên cạnh, nói một cách âm dương quái khí (chỉ lời nói, cử chỉ,… quái đản, hoặc thái độ lạnh lung, châm chọc).
72 Thành Tứ Cửu mà hiện nay nói đến là khu vực nội thành của thủ đô. Nhưng lúc này, tất cả mọi người đều rõ, thành Tứ Cửu mà Nhiếp Chấn Bang chỉ đó là để chỉ tường bao quanh Tử Cấm Thành.
73 Sân bay Bằng Thành? Nhiếp Chấn Bang vừa nghe đến từ này, cả người cũng có hơi sửng sốt. Lúc này, Nhiếp Quốc Uy đã đứng lên, mặc xong quần áo, trên mặt đầy vẻ xin lỗi nói: - Chấn Bang, con xem… Bên cạnh, Diệp Thục Nhàn cũng có chút trách cứ, nói: - Quan không lớn mà việc lại nhiều.
74 - Sân bay quốc tế sao? Nghe được câu này, Nhiếp Quốc Uy cũng hơi ngây người. Mặc dù đứa con này của ông từ sau khi vào Nhiếp gia, việc mà nó làm đa số đều khiến ông ngạc nhiên, nhưng ý tưởng này vẫn khiến cho Nhiếp Quốc Uy có chút kinh ngạc.
75 - Ừm. . , cái này, Bí thư Lý, để con tôi đến báo cáo với ban lãnh đạo Thành ủy, điều này… có phải hay không có chút đùa. Nếu làm như vậy mà để truyền ra ngoài thì đối với uy tín của anh… Nhiếp Quốc Uy cũng thật là không ngờ, Lý Chấn Dũng lại có quyết đoán lớn như vậy.
76 - Cạch! Trong phòng hội nghị, đột nhiên vang lên một âm thanh vang dội, ánh mắt của tất cả mọi người đến nhìn vào Nhiếp Quốc Uy, lúc này, Nhiếp Quốc Uy đã đem chiếc bút và cuốn sổ ghi chép ném lên bàn.
77 Trở về nhà, Nhiếp Chấn Bang và Nhiếp Quốc Uy đều có vẻ rất bình tĩnh, chỉ có điều, khi vừa xuống xe, Nhiếp Chấn Bang vừa bước vào phòng khách trên miệng vừa nhỏ tiếng thì thầm một câu: - Cha, hôm nay xem ra rất có quyết đoán.
78 - Cái gì câu lạc bộ? - Câu lạc bộ là làm gì vậy? Có cùng tính chất như chế độ hội viên của siêu thị chúng ta sao? Lúc này Dương An Bang có chút nghi hoặc, liên tục hỏi lại.
79 Anh ta cầm tay mình sao? Đây là phản ứng đầu tiên của Đổng Uyển, cảm nhận được sự ấm áp khác thường mà tay Nhiếp Chấn Bang truyền đến, cảnh này khiến trái tim Đổng Uyển đập nhanh không tự chủ được.
80 Trên đỉnh núi, vẻ mặt hiện giờ của Nhiếp Chấn Bang rất thoải mái, đứng ngay phía sau Đổng Uyển. Bởi vì leo núi nên Đổng Uyển lúc này cũng đang đứng thở hổn hển.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Đô Thị
Số chương: 38