21 “Cậu không phải nữ?”
Thời Khanh hét lên: “Tất nhiên không phải!”
“A!”
Thời Khanh vẫn còn giận dữ, nhưng nhìn bộ dạng người kia rõ bình bình tĩnh tĩnh, chịu chấp nhận sự thật rồi?
Bạn Thời Khanh dễ chịu hơn một chút, nhưng trong lòng vẫn còn chút giận, bất cứ thằng con trai nào bị nhận nhầm là nữ cũng đều không vui.
22 Thế giới này đúng là hơi bị huyền ảo. Lúc này Thời Khanh vẫn chưa cảm thấy quá kinh ngạc, dù sao những ngày cậu nằm trên giường bệnh từng đọc rất nhiều tiểu thuyết đề tài đa dạng.
23 IL? Bạn lữ của Aleck?
Những từ ngữ ấy vừa vọt vào trong đầu Thời Khanh, cậu nháy mắt đã hiểu được thân phận của cậu là gì.
Nhân vật này trong toàn bộ nội dung câu chuyện thì hoàn toàn ẩn hình, tuy nói ngay từ đầu đã được xem là ‘vợ cả’ của Aleck, nhưng sau khi Amia xuất hiện, cậu ta lại biến thành một người bị lâm vào cảnh khốn cùng, trong âm thầm bị Amia khi dễ đến không thành bộ dạng, bạn lữ tù trưởng hoàn hảo thì lại đối xử y chang nô lệ.
24 Á thú nhân xinh đẹp dùng âm thanh uyển chuyển như chim nhỏ, thánh thót êm tai mà kể ra nỗi sợ hãi bất an trong lòng, đôi mắt đẹp càng long lanh ngấn nước, chờ đợi nhìn hùng thú anh vĩ
[anh tuấn + vĩ đại].
25 IL… Á thú của riêng Aleck?
Theo lý thuyết hùng thú ôm á thú của mình là chuyện rất bình thường, hơn nữa còn ôm kiểu bế công chúa ngọt ngọt ngào ngào làm người ta rất ghen tị có biết không
(gào thét-ing)! Ít nhất Duex bên cạnh tròn mắt ao ước—gâu, á thú của anh cưng ở đâu, anh muốn ôm em một cái…
Nhưng mà nếu người ôm là Aleck tự dưng gây ra cho người xem một cảm giác vừa kì diệu vừa kì dị.
26 Moya là bác sĩ phụ trách cho toàn bộ lạc Yassin, y thuật cao minh, hơn nữa còn am hiểu các loại vết thương sau chiến tranh, có thể làm miệng vết thương khép lại.
27 Nghe được lời Aleck nói, trong lòng Amia cả kinh.
Sau khi hắn bị đưa đến địa lao thì tỉnh táo lại, bản thân nếu không bị giết chết ngay lúc đó thì chắc chắn còn có đường sống, hắn đang chờ cơ hội đến.
28 Aleck trước kia cũng là một người cao ngạo, nhìn người khá chuẩn, thêm khả năng xuất chúng, đã cống hiến cho bộ lạc rất nhiều, nên toàn bộ thú dân rất dễ dãi với Aleck, dù sao người ta cũng là người có tiền có thế.
29 Carter nhìn bức thư vừa tỏ rõ ý tứ khiêu khích lại tràn đầy châm chọc này, dưới cơn nóng giận bóp nát nó thành phấn.
Barry mặc dù là cán bộ của bộ lạc Crow, Phó thống lĩnh trong phân đội thứ tám, hơn nữa năng lực điều tra và ẩn nấp rất cao, nhưng cùng với tài nguyên của bộ lạc Crow mà so sánh thì không đáng nhắc tới.
30 Ngẫm nghĩ như vậy, làm cho Thời Khanh cảm thấy có chút buồn cười.
Tại sao mình lại nghĩ như vậy? Cảm giác này giống như là học sinh tiểu học muốn đi ra ngoài sân chơi, nhưng cần phải xin phép người lớn trong nhà mới được đi.
31 Vào buổi tối Tần Mạc thật sự giữ lời hứa đem Thời Khanh đi dạo hai vòng trong bộ lạc. Nhưng bây giờ cậu vẫn chỉ là một cục lông nho nhỏ, chỉ có thể duỗi thẳng người ra ngáp ngáp, phơi lưng dưới trăng.
32 Tài nguyên của Yassin cách lãnh địa của bộ lạc Yassin chừng 10km, hành quân hơn mười phút mới đến nơi, nhưng các đại đội của Yassin đã xuất phát từ tối hôm qua, sáng hôm sau Tần Mạc cũng đuổi đến.
33 Nụ hôn này không có một chút nào gọi là ôn nhu, từ đầu tới cuối đều là dã man xâm chiếm, cường thế tác thủ, mãnh liệt như có một ngọn lửa hừng hực bốc cháy, chỉ biết đem tất cả những gì thuộc về mình thiêu đốt đến không còn lại gì.
34 Carter không muốn sống liều chết một trận, hiệu quả cũng rất rõ ràng.
Toàn quân trở nên kích động, tất cả hùng thú trong đội quân đều kích động cường hóa, thao tác này cũng không tính là quá khó, nhưng rất mạo hiểm.
35 Nhiệm vụ ngẫu nhiên?
Thời Khanh lập tức lục lại ký ức trong đầu mình, chưa nhớ thì thôi, vừa nhớ lại cậu liền kích động. Cha mẹ ơi! Không ngờ nhiệm vụ ngẫu nhiên chỉ có thể gặp không thể cầu!
Trong sổ tay có dành nguyên một tờ nói về loại nhiệm vụ này.
36 Thời gian bị đảo ngược?!
Thời Khanh theo không kịp. Cậu nghiêm túc nhớ lại những chuyện xảy ra, dù mới năm sáu phút, nhưng rõ ràng lúc ấy Tô Nhuế đã mở cửa, thấy cậu và Tần Mạc đang… rồi kinh ngạc đóng cửa chạy ra, tiếp theo cậu xuống giường mặc quần áo… Chưa mặc áo xong chẳng hiểu sao đã quay lại giường?
Không lẽ những chuyện đó đều là ảo giác? Hoặc chăng cậu đang nằm mơ?
Nhưng vì sao cảm giác lại chân thật như vậy? Còn nữa, cậu mơ mấy cái tầm xàm ba láp đó làm gì?
Thời Khanh nghĩ không thông, xoay người nhìn Tần Mạc.
37 Trước lạ sau quen, ba lần hay bốn lần thì cũng chẳng sao.
Thời Khanh tỏ vẻ, hiện tại cậu đã có thể duy trì bình tĩnh một cách hoàn mỹ, da thịt tương cận thì cái quái gì nào, ôm ôm ấp ấp thì lại làm sao? Dù sao tất cả mọi thứ chỉ gói ghém tại cái thế giới quái dị này, sau khi kết thúc nhiệm vụ thì cậu chẳng liên quan tí nào nữa! So với mấy lần trước gấp rút chui ra khỏi ổ chăn, thì lần này Thời Khanh trầm ổn đến lạ, lại còn nhàn nhã mà suy tư cao thấp.
38 “…Như thế này. ” Tần Mạc khom người ngậm vào.
Thời Khanh trở tay không kịp, kinh ngạc đến ngây người.
Cái gì… Cái gì thế này!
Chuyện tiếp đó càng khiến cậu muốn ngất xỉu, Tần Mạc vậy mà đưa lưỡi liếm vào nơi mẫn cảm đó, làm cả người Thời Khanh trở nên nhột nhạt, cảm giác này khác hẳn với những lần trước đó, Tần Mạc lúc này hoàn toàn tỉnh táo và tự chủ, cái này… là đang cầu hoan sao?
Hai chữ này vừa lướt qua đầu cậu, Thời Khanh đã không thể nghĩ thêm gì được nữa.
39 “…Như thế này. ” Tần Mạc khom người ngậm vào.
Thời Khanh trở tay không kịp, kinh ngạc đến ngây người.
Cái gì… Cái gì thế này!
Chuyện tiếp đó càng khiến cậu muốn ngất xỉu, Tần Mạc vậy mà đưa lưỡi liếm vào nơi mẫn cảm đó, làm cả người Thời Khanh trở nên nhột nhạt, cảm giác này khác hẳn với những lần trước đó, Tần Mạc lúc này hoàn toàn tỉnh táo và tự chủ, cái này… là đang cầu hoan sao?
Hai chữ này vừa lướt qua đầu cậu, Thời Khanh đã không thể nghĩ thêm gì được nữa.
40 Tô Nhuế không biết mình vì sao lại có năng lực như vậy, giống như ngủ một giấc, tỉnh lại, thì phát hiện mình có khả năng xoay chuyển thời gian.
Chỉ cần hắn muốn là có thể trở lại thời điểm ban đầu.