81 Giữa căn phòng tối đen ánh lên một chút ánh sáng lờ mờ. Có hai thân ảnh đã khuỵu gối xuống sàn nhà, bị bàn tay trắng nõn mảnh mai tóm lại khiến đầu bọn chúng phải ngước lên miệng há hốc, mắt trắng dã vô hồn biểu hiện kẻ này đã bị thao túng hoàn toàn.
82 Tiếng hét vừa dứt, Diệp An mở trừng đôi mắt nhìn bàn tay của con tang thi cao cấp đang chuẩn bị đâm thủng lưng của Nam Cung Lãnh Dịch.
Gương mặt vẫn giữ nét điềm tĩnh, Nam Cung Lãnh Dịch xoay người dùng Quang hệ bắn ra lưỡi dao laze vô cực cắt đứt lợi trảo của con tang thi sau đó lui cực nhanh về phía Diệp An.
83 Đám người Nhất Diễm nghe Mộc Tự hô lên liền bỏ ngay công việc đang làm dở chạy đến xem tình hình Nam Cung Lãnh Dịch.
Vết thương không sâu lắm nhưng đã bắt đầu chảy ra máu lẫn giữa màu đỏ và tím nhạt chứng tỏ độc đang xâm nhập qua đường máu vào cơ thể.
84 Nhìn nam nhân an ổn nằm trên giường Diệp An không khỏi cảm thấy hài lòng, bắt chéo chân chễm chệ ngồi trên ghế nhấp một ngụm trà nhỏ cô thấp giọng "Nhất Diễm, nếu anh cứ đi đi lại lại nữa mắt của tôi sẽ vì đảo liên tục mà rớt ra đó.
85 Không biết qua bao lâu tưởng chừng như đã đấu tranh dài cả thế kỷ, bấy giờ người trên giường mới từ từ mở mắt.
Nhìn trần nhà quen thuộc, Nam Cung Lãnh Dịch hơi hơi nghiêng đầu thì thấy một cô gái có mái tóc đen dài nổi bật làn da trắng mịn ngồi ngủ gật ở tràng kỷ ngay bên cạnh.
86 "Cháu gái Đổng gia chết rồi?"
Chu Ái Lan đang thực hiện công việc cô ta thích thú nhất, móc lấy tinh hạch từ trong đầu dị năng giả vừa nghe người con trai có mái tóc xám bạc báo cáo.
87 "An An. . . khi nào thì em trở về?" Diệp Kiến Nguyên lúc về đến nhà nghe em trai kể lại không khỏi sốt sắng gọi điện ngay cho em gái. Đùa sao con bé còn quá nhỏ để hiểu hết sự nguy hiểm ngoài kia, nếu đi theo Lam Dực chẳng phải với tính khí dễ tin người sẽ bị bọn họ thao túng hoàn toàn thành con rối sao.
88 Cô gái họ Diệp muốn thử xem mình được sủng ái như lời Nhất Diễm nói đến đâu nên liền thử xin Nam Cung Lãnh Dịch về nhà. Đương nhiên là không được đồng ý rồi.
89 Buổi đêm náo nhiệt tại Diệp gia, các đầu bếp giỏi nhất của hệ thống nhà hàng Sở Trác Nghiêm mở ra đều được triệu tập để phục vụ bữa tiệc mừng Diệp tam tiểu thư về thăm nhà.
90 Tại lễ đường ngoài trời lớn nhất trong thủ đô, người người tất bật chuẩn bị khâu cuối cùng cho lễ đính hôn của Diệp gia và Triệu gia. Cái chuyện tình đầy phong ba bão táp của Diệp An - Diệp Hoa - Triệu Lâm đã tốn không ít giấy mực của báo chí do mỗi lần Diệp Hoa tứ tiểu thư và Triệu Lâm đại thiếu đánh lẻ đi đâu hoặc Triệu đại thiếu gặp gỡ tiểu thư nhà nào, thì chẳng bao lâu sau sẽ thấy Diệp An tam tiểu thư hùng hổ đi ầm ỹ náo loạn một trận.
91 Ngay lúc Diệp An còn đang rối rắm không biết nên ứng xử thế nào bỗng nhiên cô nhìn thấy Diệp Môn đang lén đuổi theo Lam Đông Đông ở phía hành lang bên hông lễ đường.
92 Anh không thể nào chịu được nước mắt em rơi trên quãng đường dài cô độc.
Em chính là tuổi thanh xuân, là hạnh phúc nhất trong đời anh có được.
Em từng lơ đãng mỉm cười với anh.
93 "Ha ha ha ha. . .
A Ha ha ha. . . "
. . .
Trong khu vườn trồng toàn hoa Tinh Lệ trắng muốt mỏng manh, Chu Ái Lan đang ôm một khóm vào ngực cười không ngừng đến chảy cả nước mắt trước gương mặt vẫn bất động, không chút cảm xúc của Lăng hộ vệ.
94 "Bác Tề, An An thế nào rồi?"
Diệp Kiến Nguyên mới từ công ty trở về liền tìm Tề quản gia hỏi thăm tình hình của em gái. Từ hôm chuyện đó xảy ra ở lễ đính hôn, con bé đã báo muốn yên tĩnh trong phòng lúc nào xong việc sẽ ra ngoài.
95 Cô thấy Chu Ái Lan trong ký ức của Minh Nhiễm là một cái bóng ẩn nửa người trong tối có mái tóc đỏ rượu xoăn nhẹ óng ả. Chu Ái Lan trong những tập hồ sơ Nam Cung Lãnh Dịch cho cô xem cũng là một người đàn bà hắc ám, lạnh lẽo và khát máu.
96 Đôi chân trần trắng nõn của Diệp An đang dẫm lên vô số tro bụi đen xì bước về một hướng nào đó, cô đi đến đâu, tro bụi theo dao động khí mà tung bay, cuốn lên cao rồi biến mất.
97 [. . ]
Ruỳnh!! Ruỳnh!! RUỲNH!!
. . .
Sâu dưới căn hầm khu biệt thự cổ, dãy phía Đông được cách ly phủ một màu trắng đặc trưng dành riênh cho công việc nghiên cứu của y sĩ và pháp sư.
98 Ngày mưa Hà Nội cuối tuần mát mẻ nhé <3 chap="" cuối="" tuần="" thư="" giãn="" nào="">3>
-----
Tình yêu của anh, cho dù em không dám tin tưởng, anh cũng sẽ luôn nhớ kỹ mà cất sâu nó trong lòng.
99 Tiếng nước nhỏ xuống mặt đá đen toả ra khí lạnh trong không gian im ắng, có một cậu bé người lấm lem, nhem nhuốc bởi máu do những trận đòn roi tra tấn khủng bố, tóc tai cậu tán loạn, xơ cứng, đầu cậu cúi gằm xuống nếu không phải do lồng ngực còn phập phồng thì ai nhìn qua cũng tưởng là đã chết.
100 "Cô hãy giết tôi đi, tâm ma đã trỗi dậy hoàn toàn, Tiểu Vệ sẽ không bao giờ muốn nhìn thấy tôi thế này. . . Tôi muốn được đi theo cô ấy. Bại trong Vực của cô, tôi không nên sống.