21 "Tiểu thư. " Lam Nhận đi tới đứng trước phòng Lam U Niệm, dường như có chuyện muốn bẩm báo.
Lam U Niệm mặc bạch y lười biếng nằm trên ghế dựa lông trắng xa hoa ở trong phòng, Lam Vũ và Lam Khúc ngồi ở hai bên bóc vỏ trái cây cho Lam U Niệm, hầu hạ chu toàn.
22 Rất nhiều quân nhân mặc khôi giáp đen đi ở trên đường, bộ đội binh sĩ tiến lên phía trước theo hàng ngũ giống như một con Cự Long màu vàng đất, nhúc nhích uốn lượn ở trên vùng quê trắng noãn.
23 Xuyên qua màn che màu trắng, có thể nhìn thấy chiếc giường điêu khắc trắng. Chếch đối diện giường là bàn trang điểm khảm nạm hoa văn con đồi mồi*, rất là lộng lẫy không ai bằng, tươi đẹp rực rỡ lóa mắt.
24 Cửa thành kinh thành sầm uất, có rất nhiều bách tính đến chào đón chiến sĩ đắc thắng trở về, đoàn người xếp hàng đầy mười dặm đường phố dài, giống một hàng rồng rắn, phía trước không nhìn thấy đầu đội ngũ, phía sau không nhìn thấy đuôi đội ngũ.
25 Một tiếng "Ông ngoại" làm cho tất cả người trong đại điện nhìn về phía tiểu nữ hài vừa lên tiếng, ngay cả Phong Dực Hiên ẩn ở chỗ tối tăm cũng giương mắt nhìn sang, trong đám đông tìm kiếm nàng, bỗng nhiên quay đầu, người lại ở đây, dưới ngọn đèn tàn.
26 "Hoàng thượng giá lâm!" Thanh âm bén nhọn chói tai vang lên, làm cho người xem náo nhiệt trong đại điện đều cung kính cúi đầu.
"Tham kiến hoàng thượng!" Tất cả mọi người quỳ xuống hành lễ, Lam U Niệm nhích thân thể, chỉ ngồi xổm người xuống, không có quỳ, trên thế giới này không có ai đáng giá để nàng quỳ xuống.
27 Editor: Bộ Yến Tử
Sáo trúc không ngừng bên tai, trong bữa tiệc ăn uống linh đình, lời nói phấn khởi, vui vẻ hòa hợp. Nhưng người sáng suốt cũng nhìn ra được, người người cũng không có tán gẫu, hai bên chỉ chào hỏi lấy lệ, ca múa mừng cảnh thái bình không giả, nhưng trong cung đã gặp nhiều nên không thấy lạ, khiến người ta cảm thấy phiền cũng không ngoài dự đoán.
28 Cuối cùng tiệc Khánh Công cũng kết thúc trong tiếng cười vui vẻ hòa thuận, nhóm quan to quý nhân dẫn gia quyến từ trong hoàng cung như lao tù đi ra, nhưng cũng có rất nhiều người nỗ lực muốn bò tới vị trí cao cao tại thượng trong lồng giam đó.
29 Nhìn xe ngựa Lam phủ rời khỏi, hai nam tử từ trong chỗ tối đi ra, hai người này chính là Tứ Vương gia Phong Hạ Kỳ và Lục Vương gia Phong Dực Hiên đang chuẩn bị về phủ.
30 Xe ngựa dừng lại, phá vỡ bầu không khí ngột ngạt cùng sắc mặt trắng bệch của Lam Kiến Quân.
Lam U Niệm duyên dáng yêu kiều đứng ở cửa chính Lam phủ, cửa chính Lam phủ rộng rãi to lớn, đôi sư tử đá đứng im uy nghiêm, dường như ở đó bảo vệ phủ đệ này.
31 Trong đại sảnh chỉ nghe thấy tiếng khóc bi ai thê lương của An di nương, tiếng khóc tựa hồ bao hàm bao nhiêu khổ sở cùng bất đắc dĩ.
Lam U Niệm liếc mắt nhìn Lam Kiến Quân, phát hiện trong mắt ông không có buông lỏng, xem ra người phụ thân này đúng là không thích An di nương, phụ thân chính trực như vậy thật khiến người ta không thể hạ độc thủ?
"Phụ thân!" Lam Nhã Nhã cũng quỳ xuống bên chân Lam Kiến Quân: "Phụ thân, người có biết người không ở trong phủ mấy năm, mẫu thân có bao nhiêu vất vả không? Chẳng những phải lo liệu toàn bộ Lam phủ, còn phải tìm kiếm Tam muội, bởi vì Tam muội mất tích mỗi đêm đều không thể an giấc.
32 Lam Kiến Quân đã về nghỉ, mặc dù ông rất muốn ở lại trò chuyện cùng nữ nhi, nhưng khi nhìn dáng vẻ lạnh nhạt của nàng, ông muốn nói cũng nói không nên lời, chỉ có thể đi trở về.
33 Editor: Bộ Yến Tử
Trăng non cong cong xẹt qua phủ đệ tinh xảo, phủ thêm cho tường cao một mảnh ánh sáng mông lung mờ nhạt, khiến phủ đệ có vẻ thần bí mà yên tĩnh.
34 Editor: Bộ Yến Tử
Dưới ánh trăng, nam tử cao lớn vẫn mặc bộ y phục trên tiệc rượu đứng trong phòng nàng, trong ánh mắt có thứ ánh sáng mà Lam U Niệm không hiểu.
35 Editor: Bộ Yến Tử
Sáng sớm, Lam U Niệm đã tỉnh lại. Lam Vũ và Lam Khúc chải đầu búi tóc cho nàng, bởi vì biết rõ sở thích của nàng cho nên chỉ chải kiểu tóc bình thường nhất, trên đầu không có chút đồ trang sức nào, nhưng chính vì vậy mà Lam U Niệm đã đẹp đến mức không thể nhìn thẳng.
36 Hương thơm nhẹ nhàng thổi tứ bề trong các, bảng hiệu "Vô Tình Tiêu Kim các" được kết bằng hoa treo trên cao, vừa vào cửa liền nhìn thấy tấm thảm trắng tinh trải ở đại sảnh, kéo dài đến mỗi góc.
37 Editor: Bộ Yến Tử
___________
"Tam ca, huynh nói thật chứ?" Lam U Niệm vẫn trong tư thế bị sét đánh, mặc dù nàng không kỳ thị tình yêu đồng tính, nhưng nàng không nghĩ tới mình sẽ quyến rũ con gái nhà người ta.
38 Editor: Bộ Yến Tử
___________
Trong kinh thành phố xá náo nhiệt có một lầu các độc lập, gạch ngói màu xanh đen, mơ hồ lộ ra một góc hòn non bộ, đình đài lầu các, hoa và cây cối sum suê đong đưa theo gió, rất có hương vị vùng sông nước Giang Nam.
39 Editor: Bộ Yến Tử
"Tránh ra, vị trí này bổn công tử mua. " Trong đại sảnh phi thường náo nhiệt truyền đến một tiếng quát lớn vô cùng hung hăng càn quấy.
40 Editor: Bộ Yến Tử (Trương Phi Yên)
________
Tâm tình bốn người trong ghế lô giống như một bình nước vừa mới đung sôi, kích động muốn tràn ra ngoài.
Thể loại: Nữ Cường, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50
Thể loại: Nữ Phụ, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 17
Thể loại: Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 39