81 Mùa thu tháng mười, sau khi hôn sự của mấy nhà chấm dứt, trong Cố phủ, Cố lão phu nhân đang giảng giải những chuyện cần chú ý khi tiến cung cho bọn Ngâm Hoan nghe, bà nói những chuyện này đơn giản là vì hai ngày sau các nàng sẽ tiến cung dự tiệc, thu yến được tổ chức trong cung ba năm một lần, bình thường các cô nương tới tuổi thành hôn của quan lại trong triều sẽ được mời, nếu có cô nương nào lọt vào mắt của Thái hậu, cho dù chỉ là hai ba lời tán thưởng, cũng rất có ảnh hưởng đến hôn sự sau này.
82 Đúng là khí trời cuối thu, dù mặt trời lên cao nhưng cũng không nóng mấy, ngược lại ấm áp khiến người dễ buồn ngủ, Ngâm Hoan nhìn bàn phía xa xa kia, chỗ đó đặt hai cái ghế dựa, một ột thấp, xung quanh cũng không thiếu ghế ngồi, cùng so sánh với chỗ của các nàng có điểm bất đồng.
83 Kết thúc buổi hợp tấu, Tĩnh Thù hiển nhiên rất không cao hứng, không có nhiều hứng thú trở về lại chỗ ngồi, mà ngay cả hoàng thượng lúc tán thưởng cũng không lộ nhiều vẻ hứng thú lắm, Tam công chúa ngồi một bên thu tất cả vào đáy mắt, có chút đố kỵ, nếu như phụ hoàng có thể đối với nàng chú ý nhiều hơn tán thưởng giống như nàng ta thì không biết nàng vui mừng đến mức nào, dựa vào cái gì Thất muội tuỳ hứng như vậy mà tất cả mọi người đếu chú ý nàng.
84 Ngâm Hoan xoa nhẹ mí mắt dưới, quấn sợi chỉ vừa mới kéo vào hà bao, đồ án thêu một mặt đã hoàn thành xong, hà bao màu xanh đậm với mặt trên thêu hoa đơn giản, Ngâm Hoan lấy một hạt châu trong hộp ra cẩn thận gắn vào giữa, cầm kim xuyên qua cố định chặt vào hà bao.
85 Bão tuyết đến mang theo tuyết rơi lả tả đến cuối năm, đầu năm càng ngày càng bận rộn, Mộc lão phu nhân biết năm nay nữ nhi rất bận nên không thể phân thân đến thăm bà được nên bà dứt khoát mang con dâu đến Cố phủ thăm con gái, lâu ngày không gặp, tránh không được việc đau lòng một phen, đi cùng bà có cả Mộc Y Lâm, Mộc đại phu nhân sợ cháu ngoại gái của mình một mình ở Mộc phủ buồn chán, nên cũng mang cả Hứa Tình U đến, đã vài năm không gặp, Hứa Tình U ngày càng trổ mã xinh đẹp hơn, chính là ánh mắt nhìn Ngâm Hoan vẫn cứ không thay đổi.
86 Lâm An thành vẫn náo nhiệt như cũ, hỉ khí sau những đám cưới kia vẫn chưa tan, tại Cố phủ nửa năm sau, là ngày Đại thiếu gia của Cố phủ thành hôn. Ngâm Hoan cùng Mộc thị nhìn danh sách khách mời đến dự tiệc, so với ngày Cố gia gả nữ nhi, ngày đại hôn của Đại thiếu gia Cố gia dĩ nhiên khách mời nhiều hơn, Cố gia còn chuẩn bị lễ vật cho khách mang về sau khi đến Cố phủ dự tiệc, những hộp quà được bọc bằng những hộp quà màu đỏ thẫm, tốn không ít công phu a.
87 Trung tuần tháng năm đã gần đến ngày thành thân của Cố Dật Tín, Cố phủ trên dưới lại bận rộn, bên bố phường rốt cuộc cũng yên tĩnh, nhưng này chuyện làm ăn nhất định không thể nào tốt bằng trước kia được, Ngâm Hoan thậm chí hoài nghi là vị nào nhàm chán muốn chọc phá nàng, với phương thức không có tiêu chuẩn trí não kia.
88 Náo nhiệt nửa năm Cố phủ rốt cục cũng đã yên tĩnh trở lại, Lâm An thành cũng náo nhiệt bởi vô số hôn lễ đến ngày đầu hè, thời tiết bắt đầu nóng dần, chuyện cửa hàng bị vu khống dường như đã phai nhạt không ít, Bắc thị làm ăn từ từ khá hơn, Ngâm Hoan không nghĩ ra nguyên nhân, nhưng cũng không muốn đau đầu vì mấy chuyện ô long.
89 Sau khi Cố Dật Tín thỉnh thánh chỉ một tháng liền có mưa to xuống, lúc ấy đề nghị của hắn chỉ lấy được sự đồng ý của một nhóm người, Cố Dật Tín tự mình đi sông Tần trước cả tháng, đem chuyện tu chỉnh đường sông làm cho xong, trong quá trình có nhiều ngăn trở, quan viên địa phương sông Tần đối với hành động của hắn rất khó hiểu, mà ngay cả trong triều cũng có vài cị quan viên khải tấu với Hoàng Thượng, cho rằng cách làm của hắn thật là điên rồ.
90 Mới vừa vào tháng mười, bên Dương quan có tin truyền về, Lục vương gia vì đánh lui Bắc đồ quân, bị trọng thương, Hoàng Thượng lập tức hạ chỉ, để huynh đệ Mộc gia mang binh tiến đến trợ giúp, nhưng sau khi Lục vương gia bị thương, Bắc đồ quân đột nhiên đình chỉ tiến công.
91 Tại Dương quan bên này Tô Khiêm Mặc đang suy nghĩ biện pháp thuyết phục thương nhân ở đây tiến vào địa phận Bắc đồ để buôn bán và thu thập tin tức, còn bên Lâm An thành trong thời gian này không khí có chút náo nhiệt, trong lòng hầu hết dân chúng, ngưng chiến chính là ngưng chiến, bọn họ cũng sẽ không bởi vì trận ngưng chiến này mà thay đổi, mà rất nhiều đang tiến hành chuyện cũng sẽ không bởi vì điều này mà thay đổi.
92 Giờ phút này biên quan Dương quan nhất định thế tuyết rất lớn, Tô Khiêm Mặc ra khỏi cột cờ của doanh trại vài mét liền không thể nhìn đường rõ ràng, thỉnh thoảng sẽ có vài binh lính cầm chổi quét tuyết đọng trên lều, tuyết rơi rất lớn, nếu là liên tục không làm sạch, lều rất dễ bị sập.
93 Kiếm trong tay Mộc Triều Lộ hơi run một chút không dễ nhận ra , hắn rất nhanh ổn định tâm thần, đối với vị quan quân râu ria rậm rạp nói, "Phái hai đội nhân mã chia nhau đi tìm, tìm binh lính tuần hỏi một chút, có người nào thấy lần cuối cùng Tô đại nhân đi về phía nào không.
94 Đêm khuya, bên ngoài chỉ truyền đến tiếng gió gào thét, trong sơn động của vùng núi Bắc đồ, Tô Khiêm Mặc đột nhiên từ trong mộng bừng tỉnh, toát ra một trận mồ hôi lạnh, hắn mơ thấy Ngâm Hoan tức giận hét vào mặt hắn, nhưng một câu hắn cũng không nghe được, lại chứng kiến bộ dáng nàng khóc thương tâm, thời điểm hắn muốn tiến tới an ủi nàng thì tay hắn lại xuyên qua cơ thể nàng, tiếp theo phía sau người nàng xuất hiện một người nam tử tỉ mỉ an ủi nàng, mà phía trước dĩ nhiên là bài vị của hắn, trong chớp mắt cảnh tượng lại thay đổi, trong một cái hoa viên, nam tử an ủi nàng lúc trước đang ôn nhu nhìn nàng, mà nàng thì dắt một nam hài tử ở trong hoa viên chơi, chơi hết sức vui vẻ.
95 Tô Khiêm Mặc vừa nói ra, trong triều ồ lên, Hoàng Thượng có chút hăng hái nhìn bọn họ, mọi người thần sắc vội thay đổi, bởi vì cái gọi là quân vô hí ngôn, Hoàng Thượng đã đáp ứng hắn trước mặt bách quan, hôm nay muốn đổi ý cũng đổi ý không được, con gái của Cố quốc công tuyệt đối là có chút ảnh hưởng trước mặt Hoàng Thượng, mà Bát vương gia giờ phút này cái trán đều ra khỏi lấm tấm mồ hôi, Mặc nhi đây có được xem là tính kế Hoàng Thượng không.
96 Gió núi từ từ thổi, Ngâm Hoan nằm ở trước ngực của hắn, nghe tiếng tim đập trầm ổn truyền đến tai nàng, lòng của nàng từ từ cũng bình tĩnh lại, hai người phảng phất là quên thời gian, yên lặng ôm nhau, cảm thụ được tình cảm của song phương truyền đến đối phương dù hai người không mở miệng.
97 Cố gia hai ngày sau thì biết chuyện Cố Ngâm Sương xảy thai, thời điểm nàng ta có tin mừng Ngâm Hoan không có tiến đến, lần này nàng đi theo Đại tẩu cùng Tam tỷ đi Lục gia.
98 Ngâm Hoan gật gật đầu, tiếp tục đi lên phía trước, rất nhanh đã đến vườn hoa, thật vất vả nàng mới có thể đem cảm xúc bình tĩnh xuống, Ngâm Hoan nói đùa vài câu cùng Cố Ngâm Nguyệt, lúc đến đình bên hành lang bên kia thì đã có một nam và một nữ ngồi rồi.
99 Bọn Ngâm Hoan trở lại phòng của Cố Ngâm Sương, không khí trong phòng rõ ràng có biến hóa, Cố Ngâm Phương vẫn là thần sắc nhàn nhạt như cũ, mà sắc mặt của Cố Ngâm Sương có thể gọi là trắng bệch.
100 "Ta đến xem Ngâm Hoan như thế nào, có được không?" Mộc thị nhìn hai ma ma kia, giọng nói có chút lạnh xuống, "Ta không biết là khi học cung quy thì không cho phép có người vào thăm, vả lại ta thấy cường độ huấn luyện của hai vị ma ma, không biết hai ma ma đây là muốn huấn luyện phi tử hay sao.