41 “Tính hôm nay tỷ tỷ vừa mới tiến vào vương phủ này được hai ngày, tỷ tỷ vẫn chưa biết tên chúng muội muội, mong các muội muội có thể thông cảm tỷ tỷ. Báo tên cho tỷ tỷ biết.
42 “Nếu chúng muội muội đều muốn như thế, tỷ tỷ cũng không tiện giữ lại. ” Thẩm Tích Họa khóe miệng mỉm cười nói. “Ta ở lại. ” Đột nhiên một thanh âm trong trẻo lạnh lùng phát ra, làm cho các nàng giật mình hoảng sợ.
43 “Choang. ” Xuân Hương vừa chạy đến tìm Thẩm Tích Họa liền nghe được câu nói cuối cùng của Thẩm Tích Họa, sợ tới mức đánh rơi bình hoa trong tay xuống đất.
44 “Không sợ ta nói ra?” Trương Như Di rốt cục xuất hiện thêm biểu cảm ngoài vẻ lạnh lùng thường ngày, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Thẩm Tích Họa, nàng không nghĩ tới nàng ta là Thẩm Tích Họa, giả thiết này nàng căn bản là không có nghĩ đến.
45 Mặc Thanh Dạ chỉ cần há mồm là có thể ăn được món cháo làm cho hắn thèm thuồng kia. Sau khi cho vào miệng cảm giác rất trơn mịn, lại không nóng miệng, mùi thơm của sườn nhập thẳng vào chóp mũi, so với món cháo vô vị của đầu bếp An vương phủ nấu hơn rất xa.
46 “Ý kiến này cũng không tệ, được, chuyện này giao cho ngươi đi làm. Đừng có làm hỏng việc. ” Diêm Thanh Lam nghe tiểu Tầm nói xong gật gật đầu đồng ý, cảm thấy chủ ý của nàng ta cũng không tệ, nếu bị bại lộ thì người chịu tội là nàng ta không phải nàng.
47 “Nàng sợ ta?” Đột nhiên một âm thanh vang lên, “A. . . ” Nàng thét chói tai. “Vương phi sao thế? Vương phi sao thế?” Người hầu đứng ở ngoài cửa nghe được tiếng thét chói tai của Thẩm Tích Họa, liền căng thẳng ở ngoài cửa hô to.
48 Edit: voi còi"Thanh Nhược?" Triệu Cơ khẽ nhíu mày, đi vào, vừa mới chuyển qua tường xây trước viện, xác định nghe tiếng đàn truyền đến, cách hành lang có chút mơ hồ, lắng nghe cũng là một khúc hoa sen trong nước, cây sen cao vút, từ bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, ngược lại đàn rất hay.
49 Cho nên Triệu Cơ hạ chỉ gả, thật ra cũng là vì trấn an Triệu Hi, cứ càn quấy như vậy, cũng không thể được chuyện, một nguyên nhân khác chính là Liễu phủ, Liễu Ngạn Linh là vương phi có thể, nhưng hoàng hậu lại xa xa không đủ tư cách, không đủ chững chạc, tâm cơ cũng không đủ thâm trầm, hơn nữa, còn có Liễu phủ.
50 Edit: voi còiHoàng Thành Nam Hạ, ngày xuân vừa qua, trước khi đến đầu mùa hè, trong Vị Ương Cung hoa Lê rụng đi, trên cành lê nhú ra quả lê non nho nhỏ, giắt đầy cành, nhìn rất là thích, trong viện chuyển vài cành xen dây dưa mấy con cá nhiều màu bơi lội ra vào, phía trên là hoa sen, phía dưới nuôi mấy con cá chép, đoàn tụ sum vầy, đêm cá nước (quan hệ thân mật) hài hòa, đây đại khái là khắc họa hợp lý nhất của Vị Ương Cung lúc này rồi.