Một vị hành giả cô độcTheo đuổi những bước đi không để lại dấu chânĐây là bài ca ngợi ca về đạo tặcMang theo ký ức của một đạo tặc cấp 180 trở về 10 năm trước, đó quả thật là một trò đùa của vận mệnh đối với Nhiếp NgônTất cả những gì từng lỡ quá và từng bị đoạt mất đều phải từ đầu đoạt trở vềSau đó trang bị một thân thần khí như một cơn lốc quét sạch lá khô, gặp thần giết thần, không ai có thể ngăn cảnLạc lõng và mất phương hướng trong sinh hoạt, trong lòng của mỗi người đều có một vị thần chỉ dẫn đường đi cho họ.