41 Trần Mộc và Lưu Chân Chân ăn cơm ở Mạc Thủy Cư, đương nhiên là tránh Lâm An Liệt. Cấp dưới muốn tránh ông chủ thì rất khó, nhưng ông chủ muốn tránh cấp dưới lại rất dễ dàng.
42 Thời điểm mặt trời mọc lên từ phía đông, đội ngũ chiến xa của Vương gia liền rời khỏi phiến phế tích này, sau đó, một người thân cao hai thước năm đi ra.
43 Trần Mộc và Chu Dật Cẩn vào một sương phòng, sau đó Chu Dật Cẩn cũng không khách khí mà gọi đồ ăn. Ba món trứng mối mà Mạc Thủy Cư mới quảng cáo đương nhiên không thể bỏ qua, còn một vài loại thịt của dị thú cao cấp cũng muốn nếm thử.
44 Ăn xong bữa trưa, Chu Dật Cẩn liền sửa sang quần áo đi ra ngoài, lại quay đầu nhìn Trần Mộc trong trạng thái không có tóc giả:“Bữa này là anh mời khách đúng không ? Nên đi tính tiền rồi.
45 Trần Mộc an bài đoàn du lịch cho mình, tuy rằng Lưu Chân Chân cảm thấy kỳ lạ nhưng vẫn là làm theo. Ngày hôm sau liền thu thập đồ đạc mang theo mẹ và mấy đứa cháu ngoại đi du lịch.
46 “Hai nhân viên kỹ thuật trụ cột đã điều tra chưa?” Hạ Minh nhìn Vương Lập Công hỏi. Ngay ngày hôm qua, người của U Minh thành đã truyền tin tức đến, bọn họ có ba miếng tinh thạch dị thú cấp tám, ngoại trừ hai nhân viên kỹ thuật cao cấp còn muốn mấy chiếc chiến xa nữa.
47 U Minh thành là nơi mà phần lớn dân chúng đều chưa từng nghe nói tới, cũng là nhà của Lý Triết Tâm. Khi mạt thế vừa mới chấm dứt, U Minh thành cũng từng có một khoảng thời gian huy hoàng.
48 Lý Triết Tâm nhìn qua thì rất giống đàn ông, nhưng giọng nói lại rất trong trẻo. Sau khi cô đi vào trong xe liền đem ánh mắt đặt lên người Chu Dật Cẩn và Lạc Tề.
49 Phía trên cái cây cao lớn bị biến dị là những đóa hoa kiều diễm, bên dưới gốc cây lại có những bụi cỏ cao bằng cả thân người. Trần Mộc dừng xe, đem Chu Dật Cẩn bỏ xuống đất:“Cậu làm sao vậy ?”
“Trật khớp.
50 A Hổ đương nhiên không sao cả, Chu Dật Cẩn tra xét không ít tư liệu, lại quanh co lòng vòng hỏi ông nội của mình, cuối cùng đưa ra kết luận:“Nó hút quá nhiều năng lượng, tự động ngủ đông bắt đầu tiến hóa.