21 Editor: Hoàng Lão Tà
Tôn Văn Nghiễm không nghĩ đến việc Trần Tú Mai lại không biết xấu hổ, ở trước mặt mọi người thẳng thắn nói ra vấn đề này. Trong lòng Tôn Văn Nghiễm có cảm giác không ổn, cứ thế này, Cổ Tiểu Nguyệt sẽ chẳng bao giờ để ý tới hắn nữa!
Tôn Văn Nghiễm tức giận, hắn rất hận Trần Tú Mai người đàn bà không biết xấu hổ này, cho dù hắn không thể đến với Cổ Tiểu Nguyệt, cũng nhất định không thể cưới người đàn bà đê tiện này.
22 Editor: Hoàng Lão Tà
Lưu Diễm Phương cảm giác rằng chồng mình thật không hiểu phong tình, mình còn đang ở đây mà lại dám nói những câu như vậy. Hóa ra không coi mình ra gì, buổi tối phải cho anh đẹp mặt mới được.
23 Editor: Hoàng Lão Tà
Ngô Huy vừa bước vào đã phát hiện Cổ Tiểu Nguyệt đang cười ha ha, mà Văn Mạn lệ vừa hét xong lại đang quệt miệng không vui. Nhìn khuôn mặt trắng nõn của Văn Mạn Lệ tràn đầy bụi đen, dù là Ngô Huy đang căng thẳng tột độ, cũng không nhịn được mà cười phá lên.
24 Editor: Hoàng Lão Tà
Sự việc phát triển đã hoàn toàn không giống với kiếp trước. Tin rằng kiếp này tên đàn ông cặn bã và người phụ nữ tâm cơ đó sẽ không quấy nhiễu được mình.
25 Editor: Hoàng Lão Tà
Mọi người trong nhà thấy mẹ Lý hùng hổ trở về nhà, cười tươi như hoa, đều thấy rất kỳ lạ. Mẹ Lý không để ý đến câu hỏi của chồng và con, đi thẳng đến phòngLý Quang Hoa.
26 Nói đến trưởng thôn, người này thực sự rất tốt. Từ khi ông làm trưởng thôn, bất kể nhà nào xảy ra mâu thuẫn gì, ông đều có thể giải quyết, nên người dân thôn Miêu Thạch sống rất hài hòa.
27 Cổ Tiểu Nguyệt cười nói: "Tiểu Nguyệt, ở đây chúng ta chính là người một nhà, mình so với chị em ruột còn thân hơn. Về sau chúng ta sẽ dựa vào nhau mà sống, chỉ cần chúng ta ở bên cạnh người yêu thương, bình yên sống một đời, tớ cảm thấy như vậy là hạnh phúc lớn nhất rồi!"
Cổ Tiểu Nguyệt không thể tin được lời nói khắc sâu từ miệng Văn Mạn Lệ, đây là cô gái nhỏ mà trước đây cô quen sao? Tình yêu thật sự là kỳ diệu, chỉ trong thời gian ngắn như vậy có thể khiến một người trưởng thành nhanh đến vậy.
28 Tôn Văn Nghiễm nghĩ rằng cô gái mình thích làm sao có thể để người khác dòm ngó, nhìn Lý Quang Hoa là bộ dạng nông dân đích thực, Tôn Văn Nghiễm cười cười khinh thường, một kẻ quê mùa như vậy cũng dám so với hắn sao?
Mang theo ý cười, Tôn Văn Nghiễm đi đến trước mặt Cổ Tiểu Nguyệt, phía sau ánh mắt kinh ngạc của giai nhân chính là sự lạnh nhạt, tuy rằng trong lòng Tôn Văn Nghiễm cảm thấy thất bại nhưng vẫn giữ vững tinh thần cười nói: "Tiểu Nguyệt, mọi người đến thật sớm.
29 Editor: Hoàng Lão Tà
Tôn Văn Nghiễm thấy Trần Tú Mai quay người đóng cửa lại, còn nói một số lời chua xót, sau đó lại trưng ra bộ dáng tười mị hoặc, ngay lập tức cảm thấy một chút không thích hợp.
30 Khi bọn Lý Quang Hoa nghỉ ngơi, Văn Mạn Lệ và Ngô Huy đã chủ động để cho bọn họ không gian riêng, Văn Mạn Lệ kéo Ngô Huy chạy đến tận bờ bên kia bắt bươm bướm.
31 Editor: Hoàng Lão Tà
Hai người yêu nhau thân thiết ôm lấy nhau, hai cái trán kề bên nhau, do chiếc mũi ngăn cản nhưng đôi môi cũng không cách xa đến ba cm.
32 Editor: Hoàng Lão Tà
Trong phòng Cổ Tiểu Nguyệt muốn tắm rửa phải tự nấu nước, sau đó pha với nước lạnh để tắm rửa. Có một thùng tròn bằng gỗ, chính là thứ mà Cổ Tiểu Nguyệt và Văn Mạn Lệ dùng để tắm rửa.
33 dọc đường đi lại giảng giải một vài chuyện thú vị trong núi. Hai người trẻ tuổi đùa giỡn trên đường đi, cũng hái được một rổ hoa dại.
Gần tới phòng Cổ Tiểu Nguyệt, Lý Quang Hoa tràn ngập tiếc nuối nói: "Tiểu Nguyệt, anh nhìn em về phòng, rồi sẽ đi!" Cổ Tiểu Nguyệt cũng không muốn cùng Lý Quang Hoa tách ra, chỉ là tối nay chuyện thành thân của Văn Mạn Lệ vẫn quan trọng hơn, nên cười nhìn Lý Quang Hoa một chút rồi cầm rổ đi vào phòng.
34 Editor: Lovenoo1510
Phía bên này, rốt cuộc Văn Mạn Lệ cũng tắm xong, Cổ Tiểu Nguyệt mới thấy được chân chính cái gì gọi là người đẹp đi tắm. Hình ảnh này thật sự đẹp, cô xấu hổ không dám nhìn.
35 Editor: Lovenoo1510
Khi gió đêm trong rừng thổi qua, bên tai là tiếng côn trùng kêu vang, Cổ Tiểu Nguyệt mới ý thức được cự ly giữa môi của mình và Lý Quang Hoa chưa đến một cm, thậm chí cô có thể cảm nhận được hơi thở nặng nề mang theo nhiệt độ của đối phương.
36 Editor: Lovenoo1510
Xoa dịu một hồi, rốt cục Lý Quang Hoa cũng cảm thấy tốt hơn chút, nghe thấy giai nhân muốn mình kể lại chuyện khi còn bé, anh không khỏi kỳ quái nhìn Cổ Tiểu Nguyệt nói: “Tiểu Nguyệt, em thật sự muốn nghe chuyện lúc anh còn nhỏ sao?”
Cổ Tiểu Nguyệt nhìn hàng mi nét mày đầy mong đợi của Lý Quang Hoa cười gật đầu một cái khẳng định nói: “Đúng vậy, em muốn biết trước đây anh có chuyện gì tốt.
37 Editor: Lovenoo1510
Cổ Tiểu Nguyệt cảm thấy mệt mỏi, mí mắt càng thêm nặng nề, thoải mái dựa vào vai Lý Quang Hoa, bất tri bất giác lọt vào hương vị ngọt ngào trong mộng.
38 Editor: Lovenoo1510
Dắt tay người mình yêu, tâm tình Lý Quang Hoa dâng trào đi tới bên ngoài cửa nhà Cổ Tiểu Nguyệt. Mặc kệ bọn họ không muốn như thế nào, thì con đường này luôn có điểm dừng.
39 Editor: Lovenoo1510
Văn Mạn Lệ giận liếc Ngô Huy một cái, không để ý tới tiểu nam nhân đang trêu ghẹo, giùng giằng muốn rời giường.
Ngô Huy ôm cô vợ nhỏ dụ dỗ nói: “Mạn Lệ, hôm qua em cực khổ rồi, hôm nay không cần xuống giường nữa, hôm nay anh sẽ hầu hạ em thật tốt, có được không?”
Văn Mạn Lệ cảm động sự săn sóc của người yêu, chẳng qua, nếu hôm nay cô không rời giường, nhất định sẽ bị Cổ Tiểu Nguyệt cười nhạo cả đời, còn lâu cô mới nguyện ý.
40 Editor: Lovenoo1510
Nhìn ánh mắt xinh đẹp của cô gái nhỏ, đột nhiên không biết vì sao Lý Quang Hoa đỏ mặt. Mới vừa rồi vẫn còn như tiểu mãn nam ham muốn chiếm hữu bá đạo mười phần, lập tức đã chuyển thành tiểu manh nam ngượng ngùng, làm Cổ Tiểu Nguyệt buồn cười không dứt.