21 Hôm nay Luyện Ngọc Hành về kinh, trên đường lại bị người hành thích, ngực trúng tên.
Tin tức này Luyện Nguyệt Sênh nghe thấy từ miệng Tô quý tần.
"Nương nương! Nương nương! Người đi đâu?" Tô quý tần xách váy chạy đến ngăn trước mặt Hoàng Hậu.
22 Edit: Nguyen_Khanh
Sau khi nghe Luyện phu nhân khuyên giải an ủi, Luyện Nguyệt Sênh khởi hành trở về hoàng cung.
Dù sao lần này là nàng xúc động trách lầm Cảnh Diễm, nàng không thể trốn cả đời ở Ninh quốc công phủ.
23 Edit: Nguyen_Khanh
Cảnh Diễm trầm mặc một chút, tiếp lời: "Chúng ta không nói chuyện này nữa. " Hắn rút kim lụa từ trong tay nàng, trải trên long án, buộc tơ vàng vào, "Luyện Nguyệt Sênh, chúng ta thảo luận chút.
24 Thai của Trương tần đã sắp được bốn tháng, bây giờ mới công bố.
Trương tần nói thân thể mình luôn luôn không tốt, nguyệt tín thường không chuẩn. Nàng biết thân thể mình có bệnh cho nên cũng không lưu ý gì.
25 Từ sau ngày đó, khi Luyện Nguyệt Sênh ở cùng với Cảnh Diễm thì cảm thấy thoải mái hơn nhiều, không cần thu liễm cảm xúc khi nói chuyện với hắn. Chính bởi vì Luyện Nguyệt Sênh có thể thả lỏng, Cảnh Diễm ở cùng với nàng cũng cảm thấy thư thái hơn nhiều.
26 Edit: Nguyen_Khanh
Từ sau ngày đó, khi Luyện Nguyệt Sênh ở cùng với Cảnh Diễm thì cảm thấy thoải mái hơn nhiều, không cần thu liễm cảm xúc khi nói chuyện với hắn.
27 Lúc Luyện Nguyệt Sênh tỉnh lại, trời đã tối rồi, trong phòng đã đốt nến, nàng nháy nháy mắt để thích ứng với ánh sáng này rồi chậm rãi mở mắt ra.
Trước bàn, có một cô gái áo lam chống má, nhàm chán cầm cây kéo xoắn lại hoa đèn, thấy nàng tỉnh, liền khóe môi khẽ cong, bỏ cái kéo xuống, bước vài bước đến bên giường, "Ngươi tỉnh rồi, đói bụng không?"
Luyện Nguyệt Sênh xoa cái ót đang đau nhói, nhìn thiếu nữ cười dịu dàng, hỏi: "Nơi này là.
28 Lúc Luyện Nguyệt Sênh tỉnh lại, trời đã tối rồi, trong phòng đã đốt nến, nàng nháy nháy mắt để thích ứng với ánh sáng này rồi chậm rãi mở mắt ra.
Trước bàn, có một cô gái áo lam chống má, nhàm chán cầm cây kéo xoắn lại hoa đèn, thấy nàng tỉnh, liền khóe môi khẽ cong, bỏ cái kéo xuống, bước vài bước đến bên giường, "Ngươi tỉnh rồi, đói bụng không?"
Luyện Nguyệt Sênh xoa cái ót đang đau nhói, nhìn thiếu nữ cười dịu dàng, hỏi: "Nơi này là.
29 Bởi vì lúc Luyện Nguyệt Sênh bị bắt cóc, chỉ mặc một bộ kỵ trang, nên Mục Cẩm cho nàng mượn quần áo của mình để mặc.
Cơ thể Mục Cẩm cùng cơ thể nàng cũng không khác nhau lắm, mặc vào vừa vặn.
30 Bởi vì lúc Luyện Nguyệt Sênh bị bắt cóc, chỉ mặc một bộ kỵ trang, nên Mục Cẩm cho nàng mượn quần áo của mình để mặc.
Cơ thể Mục Cẩm cùng cơ thể nàng cũng không khác nhau lắm, mặc vào vừa vặn.
31 Luyện Nguyệt Sênh bình an cùng Cảnh Diễm trở về hành cung Đông Sơn, chỉ khác ở chỗ là Cảnh Diễm đi vào bằng cổng, còn nàng là lén lén lút lút được hai cái ám vệ hộ tống đi vào.
32 Luyện Nguyệt Sênh bình an cùng Cảnh Diễm trở về hành cung Đông Sơn, chỉ khác ở chỗ là Cảnh Diễm đi vào bằng cổng, còn nàng là lén lén lút lút được hai cái ám vệ hộ tống đi vào.
33 Mạnh Hiểu Nhị mới vào cung thì trải qua một cơn bệnh nặng, bởi nàng phẩm cấp thấp, người của ngự y viện có chút lơ là, không tận tâm chữa trị cho nàng.
34 Mạnh Hiểu Nhị mới vào cung thì trải qua một cơn bệnh nặng, bởi nàng phẩm cấp thấp, người của ngự y viện có chút lơ là, không tận tâm chữa trị cho nàng.
35 Đi từ cung của Thái Hậu ra, trong đầu Luyện Nguyệt Sênh toàn là biểu tình khẽ biến hóa của Thái Hậu, nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu, "Đúng vậy, Cảnh Dật cũng phải thành thân rồi, Liễu thái phi cũng nên trở về đây.
36 Đi từ cung của Thái Hậu ra, trong đầu Luyện Nguyệt Sênh toàn là biểu tình khẽ biến hóa của Thái Hậu, nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu, "Đúng vậy, Cảnh Dật cũng phải thành thân rồi, Liễu thái phi cũng nên trở về đây.
37 Cảnh Diễm hôm sau tuyên Cảnh Dật vào trong cung, nhắc tới chuyện chọn phi cho hắn.
Cảnh Dật không thể nào nghĩ tới sẽ có chuyện này.
"Hoàng thúc, tuổi ngài cũng không còn nhỏ, cũng nên đón dâu rồi, hay là trong lòng ngài đã có người? Hoàng thúc hãy nói ra, Trẫm làm chủ thay ngài!" Cảnh Diễm giọng điệu thân mật, mặt mang mỉm cười.
38 Cảnh Diễm hôm sau tuyên Cảnh Dật vào trong cung, nhắc tới chuyện chọn phi cho hắn.
Cảnh Dật không thể nào nghĩ tới sẽ có chuyện này.
"Hoàng thúc, tuổi ngài cũng không còn nhỏ, cũng nên đón dâu rồi, hay là trong lòng ngài đã có người? Hoàng thúc hãy nói ra, Trẫm làm chủ thay ngài!" Cảnh Diễm giọng điệu thân mật, mặt mang mỉm cười.
39 Buổi tối, Luyện Nguyệt Sênh không ăn cơm, cũng không phải vì chuyện của Cao Ti, mà là buồn nôn khi nhìn thấy thi thể Băng Dao.
Tuy là lúc ấy nàng trấn tĩnh tự nhiên, vẻ mặt như thường, giống như người không có chuyện gì, nhưng chỉ nhìn một cái, cũng là bóng ma chôn trong lòng không thể xua đi.
40 Buổi tối, Luyện Nguyệt Sênh không ăn cơm, cũng không phải vì chuyện của Cao Ti, mà là buồn nôn khi nhìn thấy thi thể Băng Dao.
Tuy là lúc ấy nàng trấn tĩnh tự nhiên, vẻ mặt như thường, giống như người không có chuyện gì, nhưng chỉ nhìn một cái, cũng là bóng ma chôn trong lòng không thể xua đi.