Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trung Cung Có Hỉ Chương 44: Chương 44

Chương trước: Chương 43: Chương 43



Editor: Nguyen_Khanh

Beta: Quyền Khuyên

Nàng ngã xuống người cung nữ đang bất tỉnh kia, bất chấp sự đau đớn trên tay, nắm chặt mũi kiếm không buông.

Mạnh mỹ nhân đã sớm bị dọa sợ tới mức kêu lên liên tục, Lục Oánh thấy trên tay Hoàng Hậu đẫm máu mà giật mình đến mức cả sợ hãi cũng không còn, chạy nhanh xuống chỗ nàng. Cũng may ám vệ bị Nguyệt Sênh bắt chờ ở hồ Thái Dịch đã được Lam Huân gọi đến, trước khi Ngự Lâm quân chạy đến đã nhanh chóng chế trụ được thích khách.

Lục Oánh mắt đỏ ngầu, đã muốn rơi lệ, quỳ rạp xuống trước mặt Hoàng Hậu, "Nô tỳ vô dụng."

Lam Huân không ngừng thở dốc chạy theo sau Ngự Lâm quân, nhìn thích khách bị chế phục trên mặt đất, thở phì phò đứng ở một bên, thấy tay Hoàng Hậu bị thương đầy máu, kêu lên sợ hãi. Mạnh mỹ nhân lại nhanh chóng chạy từ trong lương đình ra, nắm lấy cổ tay của Hoàng Hậu, quấn khăn lên tay nàng, sắc mặt trắng bệch, thanh âm run rẩy, "Nương nương, ngài hồi cung để băng bó trước đi." Cả bàn tay đang nắm lấy tay Hoàng hậu cũng run rẩy. "Ngươi còn không nhanh đi mời ngự y!" Nàng quát Lục Oánh.

Luyện Nguyệt Sênh dường như không cảm nhận được đau đớn trên tay, gương mặt trắng bệch đầy phẫn nộ nhìn chằm chằm tên thích khách đã bị kéo miếng vải đen che mặt xuống, lạnh giọng: "Muốn tự sát!". Nàng đột nhiên đá một cước vào ngực hắn, thích khách không chịu nổi mà hơi mở miệng, ngay lập tức bị một Ngự Lâm quân giữ chặt hàm dưới khiến hắn không thể khép miệng lại.

"Tháo hàm hắn cho bổn cung!"

Tay của Ngự Lâm quân kia vừa động, liền nghe một tiếng “răng rắc”, hàm dưới của tên thích khách liền bị trật. Lại có một Ngự Lâm quân cho tay vào miệng hắn, moi ra được từ trong miệng hắn một viên thuốc màu đen.

Trong lòng Luyện Nguyệt Sênh vẫn tức giận, nhìn tay trái của mình đầy máu, vẫn chưa hết giận, nàng nhấc chân đá tên thích khách mấy cước rồi mới để người ta kéo hắn xuống.

Xong xuôi hết thẩy, Luyện Nguyệt Sênh mới cảm giác được đau đớn trên tay, nàng nhíu mày, thì nghe được tiếng của Mạnh mỹ nhân: "Nương nương, hay là đến chỗ thiếp trước đi! Chỗ thiếp cách đây không xa!"

Luyện Nguyệt Sênh gật gật đầu, đi cùng với Mạnh mỹ nhân. Mạnh mỹ nhân sai cung nữ của mình đi tìm Lục Oánh, thông báo cho nàng ta biết Hoàng hậu đến Ngưng Tuyết cung.

Cảnh Diễm đang ở Tuyên Chính điện hỏi chuyện Cao Vĩ chết bất đắc kỳ tử trong ngục, sau khi nghe báo tin Luyện Nguyệt Sênh gặp chuyện, hắn cuống cuồng trực tiếp rời khỏi Tuyên Chính điện. Triệu Hoài Sinh chắp tay hành lễ với vài vị quan sai đang trong điện, ý bảo họ chờ, còn bản thân liền xoay người đuổi theo Hoàng Đế.

Lúc này, trong Ngưng Tuyết cung, Chương ngự y mở phương thuốc, thật cẩn thận xử lý vết thương trên tay Hoàng Hậu, Luyện Nguyệt Sênh nghiêng đầu, tay không tự giác run lên, nàng đau đến mức phải nhắm mắt lại.

Trên bàn tay nõn nà như bạch ngọc, xuất hiện hai vết đao sâu hoắm, rách sâu vào thịt, chỉ cần nhìn cũng khiến người cảm thấy run sợ. Mạnh mỹ nhân chẳng qua chỉ là liếc mắt nhìn một cái, liền bị dọa sợ tới mức dùng khăn che kín miệng, khóe mắt đỏ lên, quả thực không dám tưởng tượng đau đến mức nào.

Lau sạch vết máu trên tay, Chương ngự y liền cầm lấy kim sang dược rắc lên vết thương của Hoàng Hậu, Luyện Nguyệt Sênh vẫn nhắm mắt, cắn chặt môi.

Trong lúc bầu không khí đang ngưng trọng, liền nghe tiếng thông báo từ bên ngoài, "Bệ hạ giá lâm!"

Mạnh mỹ nhân ngơ ngác, dưới ánh mắt của Hoàng Hậu, ra ngoài nghênh giá. Chương ngự y tập trung chăm chú, không hề nhúc nhích, dường như hoàn toàn không nghe thấy tiếng thông báo.

Trong lòng Cảnh Diễm đang lo lắng khó nhịn, đi qua Mạnh mỹ nhân, nàng ấy xuất hiện cũng không để ý. Mạnh mỹ nhân chậm rãi đứng dậy, vẻ mặt ảm đạm, cũng quay người đi vào.

Cảnh Diễm tiến vào khi Chương ngự y đang chăm chú dùng băng gạc băng bó cho Hoàng Hậu. Vì vậy Cảnh Diễm cũng không nhìn thấy được tình trạng vết thương của nàng. Trông thấy Chương ngự y đang băng bó, hắn cũng không vội vã tiến lên hỏi thăm, nhưng thấy biểu tình nhẫn nhịn chịu đau của Luyện Nguyệt Sênh, trong lòng hắn liền cảm thấy đau nhói.

Khó khăn lắm mới đợi đến lúc Chương ngự y băng bó xong, Cảnh Diễm bước nhanh đến gần, ngồi bên cạnh Luyện Nguyệt Sênh, thật cẩn thận nắm cổ tay của nàng, nhìn tay trái của nàng phải băng bó, thần sắc tự toát ra vẻ đau lòng, "Có đau không?"

Nếu là dĩ vãng, khi xảy ra loại chuyện này, điều thứ nhất mà hắn nghĩ đến chính là thích khách ở đâu? Ngự Lâm quân cùng ám vệ vì sao không có kịp thời bảo hộ, hoàn toàn không lo lắng đến an nguy của nàng.

Luyện Nguyệt Sênh không nhận ra được sự thay đổi trong thái độ của người bên cạnh, nàng nghiến răng, trả lời, "Không đau!"

Vì vậy Cảnh Diễm càng thêm đau lòng, nghe nàng hít sâu một cái, lòng vẫn còn sợ hãi nói: "Nếu không phải lúc ấy thần thiếp duỗi tay bắt lấy kiếm, chỉ sợ kiếm kia đã sớm đâm vào người thần thiếp. Cho nên, chút thương nhỏ này thì tính làm gì, không đau." Đến cuối cùng giọng điệu còn

Loading...

Xem tiếp: Chương 45: Chương 45

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


A Game Of Chance

Thể loại: Tiểu Thuyết, Trinh thám

Số chương: 15


Thời Hạn Chia Tay

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9


No.4

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 26


Osin Đặc Biệt

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 6