1 Sáng sớm gà gáy, Trường Phong tiêu cục từ từ mở cửa, mặt cửa gỗ sơn hồng qua năm tháng đã dần biến thành thâm nâu, từ giữa hậu viện không lớn lắm truyền đến tiếng hô lớn.
2 Mộc Nghị Tuyên cảm thấy mình rất xui xẻo, không phải xui xẻo bình thường, mà là cực kỳ xui xẻo, người không muốn thấy lại liên tục gặp gỡ, muốn trốn cũng không xong.
3 Đêm hôm đó, Mộc Nghị Tuyên tức giận đến mặt trắng không còn chút máu, bất đắc dĩ không đánh lại đối phương, còn sợ làm kinh động người trong tiêu cục, nên đành nén giận.
4 Đêm đã khuya, nhưng không thể che đậy được xuân cảnh trong phòng, tiếng rên rỉ đứt quãng theo khe cửa truyền ra, may mắn trời còn chưa sáng tỏ, mọi người vẫn đang chìm trong giấc mộng, bằng không nhất định có người tò mò tới tìm hiểu.
5 Vừa vào trong phòng, Mộc Nghị Tuyên lập tức đóng cửa lại, quay người phát hiện Hô Diên Khiên đang nắm lấy tóc hắn, nhắm hai mắt khẽ ngửi, vẻ mặt say mê làm hắn lập tức nỗi trận lôi đình, cố sức đẩy tên đăng đồ tử ra xa.
6 Mộc Nghị Tuyên vừa vén màn xe lên, cô gái đang nằm trên xe giật mình tỉnh dậy, nhìn thấy hắn, khuôn mặt tái mét kêu lên. “A…”“Cô nương, đừng sợ, chúng ta đã đuổi kẻ xấu đi.
7 Tình ái qua đi, Mộc Nhị Tuyên bị Hô Diên Khiên ôm về nơi cắm trại. Thấy hắn ngủ bất tỉnh nhân sự, Hô Diên Khiên liền đưa hắn lên mã xa, hôm sau lên đường đổi Tiết Tuyết Như lên ngồi chung với Bồ nô đánh xe, chính mình cưỡi ngựa giám thị ở một bên.
8 Sáng sớm hôm sau, đại sảnh nha môn. Ngày hôm nay, trời còn chưa sáng, tri phủ liền thẩm vấn phạm nhân, nếu không phải Hô Diên Khiên sớm mướn người chờ ở nha môn suốt đêm, chỉ sợ khi hắn biết được tin tức, Mộc Nghị Tuyên đã bị định tội.
9 Đệ cửu chương. Hô Diên Khiên xé màn giường làm dây thừng, trói tay Tiết Phi Yến ở phía sau, lúc này mới giải huyệt đạo của nàng, áp giải nàng ra cửa phòng.
10 Bởi vì tội danh đã được tẩy trừ, cách một ngày thánh chỉ liền tới phong hắn thành Tuyên Vương, cũng ban thưởng phủ đệ. Mộc Nghị Tuyên vốn không muốn tái làm Vương gia, nhưng Mộc Nghị Sâm trấn an hắn, muốn hắn không cần lo lắng, dư đảng của mẫu hậu từ lâu đã thanh lọc hết, sẽ không còn người đến làm phiền hắn.