61 Lam Kỳ cùng Dung Bạch Minh lên lầu ba của quán cà phê, đôi mắt Lam Kỳ nhìn phong cảnh bên ngoài, bỏ qua ánh mắt cực nóng của Dung Bạch Minh đang rơi trên người cô.
62 Thiệu Tử Vũ biết bé con vẫn còn đang tức giận, cô gái nhỏ này cực kỳ mang thù, nhìn bộ dáng tức giận đùng đùng của cô, anh ở bên tai cô ấn xuống một nụ hôn.
63 Trong siêu thị, Thiệu Tử Vũ mua rất nhiều đồ ăn cho Lam Kỳ, đều là đồ ăn vặt cô thích ăn, còn mua thêm một chút gạo cùng thức ăn, sau khi trả tiền Tiểu Lý mang đồ lên xe, cậu ta biết tay thủ trưởng hiện tại không đủ lực.
64 Sáng sớm ánh mặt trời chiếu đến trên người Lam Kỳ mới rời giường, duỗi thẳng eo, cô mè nheo ngồi dậy, chóng mặt, ngày hôm qua cô mất ngủ, bởi vì khiêu kích không thành công nên buồn bực đến nội thương, nhưng mà cô mơ thấy giấc mơ đẹp, mơ cô cùng Thiệu ngốc xxoo, tình cảnh kia.
65 Lúc Lam Kỳ từ trong nhà Mễ Đóa đi ra bên ngoài trời đã tối đen, cố vốn chuẩn bị vể sớm một chút, nhưng mà sau khi Mễ Đóa log in thì Khương Hạo đã log out, vì thế Mễ Đóa cầm tay cô tâm sự hết hai tiếng đồng hồ, lúc ra về đã trễ thế này.
66 “Bé con, em nghỉ ngơi một chút buổi tối chúng ta tiếp tục. ”Thiệu Tử Vũ biết là cô đang cáu kỉnh. Lam Kỳ nhìn gương mặt đẹp trai của anh, trong lòng ngứa một chút.
67 Trên đường Lam Kỳ cùng Thiệu Tử Vũ trở về liền không vui vẻ, Thiệu Tử Vũ cười, cô gái nhỏ này nói một là một, rõ ràng là đồng ý để cho chị gái ở lại, hiện tại lại muốn đổi ý.
68 Trong mộng Lam Kỳ bị tiếng mưa rơi đánh thức, cô híp mắt nhìn phía ngoài cửa sổ, cách bức màn cô biết trời đang mưa, gần đây dự báo thời tiết nói có bão, nhìn thời tiết bên ngoài rồi lại chuyển ánh mắt đến gương mặt đẹp trai quen thuộc, cô giật giật thân thể, khóe miệng chứa nụ cười thoả mãn, đêm qua ngủ thật sự thoải mái, Thiệu ngốc cực kỳ giữ chữ tín, cả đêm đều thành thật chỉ ôm cô ngủ, một chút động tác mờ ám cũng không có.
69 Lam Kỳ về đến nhà ngày hôm sau liền bắt đầu đi làm bình thường, sáng sớm cô liền nói chuyện sảy ra ngày hôm qua co Mễ Đóa nghe, dù thế nào cô cũng biết đó là chuyện tốt, dù sao cũng cần có người chia sẻ một chút.
70 Trong điện thoại Lam Kỳ an ủi mẹ già một hồi liền cúp máy, đi xuống lầu thấy xe Thiệu ngốc đang dừng dưới lầu, anh đứng dưới ánh mặt trời, tư thế oai hùng cao ngất cực kỳ gây chú ý, dẫn tới không ít ánh mắt các cô gái rơi vào trên người anh.
71 Lam Kỳ theo thời gian đã hẹn đi đến nhà hàng, cô vốn không muốn tới, nhưng không còn cách nào nếu không làm theo sắp xếp của mẹ già khẳng định sẽ không qua ải được, không bằng đi một lần cho xong việc, như vậy mẹ già liền không thể nói rồi.
72 "Như thế nào, vội vã trở về xem TV?” Anh cười như không cười hỏi. Lam Kỳ 囧 lúng túng một chút, Thiệu ngốc là đang nhắc nhở chuyện vừa rồi cô nói dối gạt anh?"Em vốn là ở nhà xem TV, hơi mệt mỏi nên mới ra ngoài một chút.
73 Khi về đến nhà đã rất trễ, Lam Kỳ đỏ mặt xuống xe không nghĩ bọn họ vậy mà dây dưa ở trên xe lâu như vậy, Thiệu ngốc chết tiệt, cô rõ ràng đã nói thật mà anh vẫn không chịu buông tha cho cô, nhớ lại chuyện trên xe vừa rồi, không ngờ anh còn có một mặt đáng giận như vậy.
74 Ban đêm biệt thự nhà họ Thiệu đèn đuốc sáng trưng, cửa mở ra Lam Kỳ xuống xe, cho dù trong lòng có chuẩn bị nhưng mà nhìn thấy cảnh sắc trước mắt trong lòng vẫn kinh ngạc một chút, cô biết gia cảnh nhà Thiệu ngốc rất tốt, chỉ là không ngờ bây giờ nhà họ Thiệu lại trở nên tốt như vậy.
75 Lam Vũ dịu dàng nhìn Lam Kỳ, không biết như thế nào nhìn thấy cô liền có một cảm giác rất thân thiết, thật ra ngốc ở trong xe cũng không buồn bực, Tử Mục để rất nhiều đồ ăn vặt trong xe, còn có tạp chí thời trang, nhưng mà cô vẫn gọi cô lại.
76 “Ưm” Tiếng rên trầm thấp vang lên, người đàn ông trên giường cử động. Lý Hạo lắc lắc đầu, đầu óc choáng váng, trên người không còn chút sức lực nào, hơn nữa vừa rồi còn bị công kích, hiện tại trân người hắn đều nóng rát đau đớn.
77 Trong hành lang bện viện, Lam Kỳ ngồi trên ghế rầu rĩ không vui. "Làm sao vậy?” Thiệu Tử Vũ mua cho cô chai nước, từ khi rời khỏi nhà anh bé con đều là cái bộ dạng này.
78 Liên tiếp vài ngà Lam Vũ thông qua quan hệ tìm người khác nhưng cũng đều không có kết quả, sắc mặt rõ ràng tiều tụy. "Chị, chừng nào thì Lý Hạo có thể ra ngoài?” Lam Kỳ cảm thấy hắn cùng chị gái già không có khả năng tái hợp lại, cho nên loại bỏ hai từ ‘anh rể’.
79 Trong phòng, Lam Kỳ đưa tấm hình chụp cô mặc áo cưới trong di động vào laptop, nghĩ một chút liền gởi một tấm qua cho Mễ Đóa, cô muốn kết hôn nhưng làm thế nào cũng muốn kích thích con nhóc kia một chút, làm bạn bè tốt nhiều năm như vậy, không gởi một tấm qua không tốt lắm.
80 Bạn học cũ phiền cậu giúp tôi tìm hai người. ” Trong phòng sách Thiệu Tử Vũ đang nói chuyện điện thoại, sau khi đối phương đồng ý liền nói tên một lần.