21 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thân là một trạch nam, Hạ Phi sao có thể chưa từng chơi qua võng du.
22 Giang Thành Khải mang súng lục điện tử, mặc một thân áo đen, bước nhanh trên đường phố của khu nhà ở dành cho quân nhân. Y cẩn thận tránh thoát binh lính tuần tra, lắc người nhảy vào trong một ngôi biệt thự.
23
Gửi bài lên Tinh bác xong, Hạ Phi dùng bách khoa toàn thư tìm tòi thông tin liên quan đến dệt mộng sư.
Dệt mộng sư là ngành nghề mới phát triển mấy trăm năm, chủ yếu dựa vào cấp bậc tinh thần lực, tối thiểu phải là A, còn phải có 20% trở lên huyết thống nhân loại, đây cũng chính là lý do vì sao dệt mộng sư hiếm như thế.
24 Hạ Phi nhớ kiếp trước có xem qua một bộ phim, nữ chính bởi vì bị ngấm chất CPH4 vào cơ thể, có siêu năng lực, kết thúc phim, cô ấy nhắn cho nam chính một tin nhắn —— I’m everywhere1.
25
Hạ Phi cẩn thận nghĩ kỹ lại, hình như đúng là hắn có như vậy thật.
Nhưng mà lúc đó hắn đang say có được không! Giang thiếu tướng chọn lúc nào không chọn lại cố tình chọn lúc hắn uống say mà chìa mặt ra, rõ ràng biết hắn sợ ma!… Ờm, hình như Giang thiếu tướng không biết hắn sợ ma.
26
Hạ Phi tự cho là đã phát hiện được bí mật của Giang thiếu tướng, kích động tới mức lúc về đến phòng ngủ vẫn chưa hồi phục lại tinh thần.
Mặc dù bản thân hắn cũng đã không còn là xử nam, thực ra Hạ Phi cũng không phải là phản cảm gì.
27
“Số 298, số 298, tỉnh dậy đi. ”
Một giọng nữ ngọt ngào như phát thanh viên không ngừng vang lên bên tai hắn.
Hạ Phi lông mày giật giật, số 298? Cái quái gì thế… Chẳng lẽ hắn lại chết phát nữa, rồi lại trọng sinh đến thế giới khác?
“Số 298, tôi biết cậu tỉnh rồi, nhanh mở mắt ra.
28
Hạ Phi nghe y nói vậy sắc mặt trắng bệch.
Giang Thành Khải nhạy bén phát hiện ra hắn không ổn, vội hỏi: “Làm sao thế?”
“Không, không có gì…” Hạ Phi cười ha ha vài tiếng, “Không ngờ Giang thiếu tướng giữ mình trong sạch như thế.
29
Hạ Phi ngừng lại một chút, sau đó càng dùng sức đập mạnh hơn.
“Ông đây là đàn ông đích thực! Chồng cái quỷ gì mà chồng, chồng cậu mới chưa chết ấy!”
Lâm Tiêu Tiêu bị Hạ Phi nổi giận đánh cho chạy trối chết, hoàn toàn không có khả năng chống đỡ, vừa chạy vừa gào lên: “Hạ Phi cậu uống nhầm thuốc gì thế hả, đừng có đánh, đừng có đánh nữa! Ối mẹ ơi cái mũi đẹp trai của tôi! Con mẹ nó cậu thôi ngay! Nếu không đừng có trách tôi!”
Hạ Phi mắt điếc tai ngơ, tiếp tục tấn công.
30
Bốn người còn lại của Giang gia cũng sợ ngây người!
Mới có bao lâu không gặp, sao con trai bọn họ đã đói khát đến mức này? Vừa mới gặp người ta đã chịu không nổi nữa.
31
“Cái gì?” Giang Thành Khải nhíu mày, “Trong trường có người bắt nạt cậu sao?”
Hạ Phi lắc đầu: “Tôi chỉ không muốn học ở đó nữa thôi. Bản thân tôi vốn không đủ điều kiện vào học ở đó, được nhận vào cũng là vì đi cửa sau, tốn thời gian học ngành công văn giấy tờ trong trường quân đội sau này cũng không có tác dụng gì.
32 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đây là máy trợ thính và máy trợ thị kiểu mới nhất, chạy bằng quang năng, so với cái cậu đang dùng nhẹ nhàng hơn nhiều.
33 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Phi mơ một giấc mơ.
Hắn mơ thấy mình và bạn cùng phòng đi leo núi, ngọn núi này vốn là thắng cảnh nổi tiếng của thành phố, nhưng chẳng hiểu tại sao đang leo lại phát hiện ra đây là núi lửa.
34 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Phi nhìn thấy số lạ cũng không nghĩ nhiều, mở tin nhắn ra.
35
Bên ngoài cửa hàng chuyên kinh doanh thẻ mộng cảnh có một biểu tượng rất lớn, từ lần trước Hạ Phi đã chú ý đến nhưng vẫn chưa kịp hỏi.
Sau đó hắn mới biết, biểu tượng kia là của phái Al, đây là cửa hàng do phái này mở, chuyên bán thành phẩm của học trò.
36
Đây là ký ức của người chết.
Là hình ảnh bọn họ giãy dụa thống khổ trước khi chết.
Hạ Phi nhìn thấy hai anh em nhà Ford mỗi người đều đang ở trong phòng ngủ của mình, một người đọc sách, một người tập tạ.
37 Hạ Phi duy trì một khoảng cách nhất định với Giang Thành Khải mục đích cuối cùng là đảm bảo không hại người hại mình, nhưng hiện tại để phòng ngừa Natalie làm ra những chuyện khó lường, hắn đành phải cắn răng đáp ứng điều kiện này.
38
Đã từng là một nhân loại thuần chủng, Hạ Phi cảm thấy cực kỳ bi thương!
Bi thương nhất không phải là sau khi chết đi bị xuyên đến ngoài hành tinh, mà là sau khi bị xuyên thành người ngoài hành tinh, lại phát hiện ở đây thế mà còn tồn tại một thứ sinh vật giống như loài người!
Hạ Phi chỉ hận không thể cùng Lâm Tiêu Tiêu thay máu luôn, hắn muốn làm con người!!! Hắn không muốn làm người ngoài hành tinh!!!
Cuối cùng vì oán niệm quá sâu, Hạ Phi say luôn rồi.
39
“Anh anh anh anh anh…”
Hạ Phi lắp bắp không ra hơi, kinh hãi đến nỗi một câu hoàn chỉnh cũng không nói được.
“Sao vậy, người vẫn nhức mỏi lắm sao? Có muốn tôi giúp em xoa bóp eo không?” Giang Thành Khải cưng chiều nhìn hắn.
40
“Một người phụ nữ không có mặt?”
Sau khi nghe Hạ Phi thuật lại, Giang Thành Khải nghi hoặc nhíu mày.
“Đúng thế, trên mặt nhẵn thín, đến cả mũi cũng không có.