61 CHƯƠNG 61.
Sở Lẫm nhìn đối phương, không có dục vọng muốn đánh, phân phó Faulk giải quyết nhanh một chút rồi an vị ở trên cỏ nhàm chán nhìn bọn họ đối chiến.
62 CHƯƠNG 62.
Sở Lẫm không nói, dù sao thì hắn cùng những thương nhân này so đầu óc là không được, nếu có thể thì hắn cũng sẽ không rơi vào tình cảnh hôm nay, người ta thông minh, người ta có phương pháp, nếu Tưởng Mộc Cận đã nói như vậy, hắn cũng không cần phải dây dưa nữa, hung hăng trợn mắt nhìn Lỗ Bình trên đất một cái, bực tức rời đi.
63 CHƯƠNG 63.
Cặp song sinh ở lại đây, Tưởng Mộc Mộc suy tính một trận, cuối cùng Tưởng Mộc Cận quyết định an bài cặp song sinh ở trong vườn nuôi dưỡng của vợ chồng Hác gia.
64 CHƯƠNG 64.
Tưởng Mộc Cận nhìn chằm chằm mặt của hắn, trên thực tế, cậu căn bản cũng không quá quan tâm người Tưởng Mộc Mộc thích có phải là cậu hay không, cậu chỉ muốn một người ca ca này mà thôi.
65 CHƯƠNG 65.
Kể từ sau khi thẳng thắn, Tưởng Mộc Mộc cảm thấy Tưởng Mộc Cận thay đổi.
Nhưng mà đến tột cùng là chỗ nào thay đổi, hắn lại không nhìn ra, chỉ có thể cảm giác.
66 CHƯƠNG 66.
Tưởng Mộc Mộc vượt qua ba tháng ở trong viện nghiên cứu, dần dần biết mặt những người của viện nghiên cứu, ở nơi này có thể học được những thứ mà ở trường học hoặc ở chỗ anh Hác không học được, mà ba tháng sau, rốt cục gặp được vị chuyên gia thần long thấy đầu không thấy đuôi kia.
67 CHƯƠNG 67.
Tưởng Sâm là người Thiên triều sống ở nước ngoài, tư liệu của nó rất cẩu thả, lúc Tưởng Mộc Mộc tìm được cậu bé, nó đã là một cô nhi.
Sau đó điều tra được cha mẹ Tưởng Sâm vào lúc du lịch thì phát sinh tai nạn xe cộ, cha mẹ chết, chỉ còn lại một mình nó, ở cô nhi viện, bởi vì bộ dạng khác biệt, bị mấy người bạn nhỏ xa lánh.
68 CHƯƠNG 68.
Phương hướng phi cơ bay đi là nước H, ba người tới nước H lại ngồi du thuyền trở về nước, rồi lại về nhà.
Vòng tới vòng lui cũng không biết là có chuyện gì, về đến nhà, quả thật theo như lời Tưởng Mộc Cận, giúp Tưởng Sâm nhập hộ khẩu, ở lại nhà, để cho mẹ chăm sóc.
69 CHƯƠNG 69.
Tưởng Mộc Mộc biết được nhiều chuyện nhà mình như vậy, vẻ mặt luôn hoảng hoảng hốt hốt, cho đến khi Tưởng Mộc Cận bấm lên đùi hắn một cái, hắn mới đau đến phản ứng kịp.
70 CHƯƠNG 70.
Một tháng sau, Tưởng Mộc Mộc, Tưởng Mộc Cận, Faulk cùng hai anh em Tô Vĩ Tô Thắng sẽ phải đến cấm địa.
Trước lúc đó, Tưởng Mộc Mộc thấy được Hắc Mập Mạp đã lâu không gặp.
71 CHƯƠNG 71.
Tàn bích đoạn nhai, mỗi nơi đều là vách đá, mà những vách đá này đều liên thông, phía dưới là vực sâu vạn trượng, phía trên là động không đáy, không thấy được biên giới, ngay cả đường đi đều là dùng vách đá tạc ra, có cửa động, bên ngoài cửa động tất cả đều là cửa nhà che gió che mưa, tầng tầng lớp lớp, phía trên còn có dòng suối chảy xuống, là địa phương không thể dùng để trồng trọt thực vật, chỉ có vài loại thực vật sinh trưởng trong các khe hở của vách đá, nhưng số lượng cũng rất ít, khó trách cần mua thức ăn từ bên ngoài.
72 CHƯƠNG 72.
Bốn người đi đến bên cạnh một tảng đá lạnh như băng, có ba người vây quanh tảng đá, chính là ba đại trưởng lão, hai tay thành kính lần lượt thay đổi, giao nhau ở trước ngực.
73 CHƯƠNG 73.
Có Tưởng Mộc Cận ở một bên trợ giúp, Tưởng Mộc Mộc rất nhanh liền tiến vào trạng thái công việc, hắn nghiên cứu mật kiên cũng không cần bao nhiêu công cụ, tài liệu thiết bị, ở cấm địa bên này vốn là có, mặc dù cũ kỹ chút, công việc cũng nặng nề chút, nhưng quan trọng ở thực dụng, cho dù không có, cũng có thể thông báo cho cha, để ông vận chuyển một ít dụng cụ tới.
74 CHƯƠNG 74.
Ở bên ngoài, đối mặt dã thú không ngừng công kích, có năng lực, thì vẫn như cũ ở trong nhà, phòng vệ tầng tầng, không có năng lực thì biến thành nạn dân, các bộ ngành tương ứng thành lập căn cứ cứu viện tạm hoãn, nạn dân cũng tiến vào nơi đó ở, công kích của những dã thú này cũng không ngừng nghỉ, hai năm sau lại có tăng không giảm, cứ như là đánh không hết vậy, lao tới giống như ong vỡ tổ.
75 CHƯƠNG 75.
Trấn Thất Nguyên chính là một trấn nhỏ ở ngoại ô C thị, cái trấn nhỏ này nói hoa mỹ là địa điểm du lịch, nhưng trên thực tế, có rất ít người đến thăm quan.
76 CHƯƠNG 76.
Chuyện quá mức đột ngột, các cấp còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, chờ lúc đưa tin C thị thất thủ đã là chuyện của ba ngày sau.
Làm người ta kỳ quái là, tình hình của C thị vô cùng thảm thiết, nhưng bộ dạng lại không giống như là dã thú công kích.
77 CHƯƠNG 77.
Bắt đầu từ lúc nó có trí nhớ, nó đã có thể chung sống hòa bình với động vật, bởi vì nó trời sinh có thể nghe hiểu được ngôn ngữ của động vật.
78 CHƯƠNG 78.
Lại là ba tháng trôi qua, Trần Tú Nhã đã có thể không cần đợi trong phòng bệnh nữa, ngược lại ở cùng Tưởng Sâm trong một phòng trống.
Tưởng Mộc Cận mang theo đại bộ đội đi về trung tâm C thị, mặc dù nơi đó đã một mảnh hỗn độn, cậu cũng ngựa không ngừng vó đuổi qua bên đó, dù sao thì phần lớn người đều là từ cấm địa ra ngoài, bọn họ không cách nào có xe dị năng, chỉ có thể ở gần đó tìm được xe quân đội rồi đi qua.
79 CHƯƠNG 79.
Ba năm sau
Tưởng Mộc Mộc và Tưởng Mộc Cận lên đường trở về, thuận tiện mang theo giống cây mật kiên, đây là thành quả nghiên cứu ba năm qua của Tưởng Mộc Mộc, cuối cùng cũng thành công, hắn vốn là muốn trồng thêm một ít mật kiên ở C thị, như vậy hắn sẽ có càng nhiều tài liệu hơn.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 10