321 Edit: AsitaÔn Uyển không vui vì chuyện này một chút nào, khó đạt được hơn nữa thì nàng cũng không muốn, đi đến Hải gia học viện không đến hai ngày thì đã bị lộ khuyết điểm, dù có tốt nàng cũng không cần đi.
322 “Bốp!” Yến Kỳ Hiên ngủ được nửa giấc, cảm giác bị đá một cước, liền từ trên giường té xuống đất. Mở mắt tỉnh táo nhìn lại thấy Ôn Uyển đang trợn mắt nhìn hắn, tức giận mắng tại sao lại chạy tới phòng của nàng ngủ, hơn nữa còn có mùi rượu nhạt nhạt.
323 Edit: Asita“Yến Kỳ Hiên, chúng ta cùng đi câu cá. ” Xế chiều ngày hôm đó, Ôn Uyển hứng trí bừng bừng, nàng tinh thần hăng hái, tự mình bận rộn thu thập đồ câu cá, ngồi thuyền nhỏ, đi đến bên đối diện.
324 “Ngươi đã được nghe xong một thủ khúc rồi, có phải nên đi hay không?” Yến Kỳ Hiên còn không có chơi đủ, không nguyện ý đi về liền lớn tiếng kêu cho sĩ tử kia đi.
325 Edit: Kẹo“Không được, là ngươi đã đồng ý với người ta, muốn thổi thì ngươi đi mà thổi đi. ” Thái độ của Ôn Uyển rất kiên quyết, không quan tâm đến Yến Kì Hiên quấy rầy vướng víu, kiên quyết không đồng ý.
326 Nam An thế tử ôn hòa nói: “Giang công tử khiêm tốn, chuyển lời tới Giang công tử, ta đảm bảo bọn họ sẽ không dám nói gì không tốt, ngươi thấy lúc nào nên bất đầu thì bất đầu.
327 Edit: Kẹo Beta: Tuyết YBan đêm, Ôn Uyển mặc đồ ngủ đang chuẩn bị nằm xuống. Đã thấy Yến Kỳ Hiên mặc một bộ quần áo lót màu hồng nhạt được làm bằng gấm Tô Châu đi tới.
328 Sau khi Tứ lão ra rời khỏi đây, Quốc Công gia lại cho bỏ đồ đạc vào. Quốc công phu nhân đi tới, mở hộp gấm ra nhìn, bên trong đựng một cây nhân sâm thượng hạng, nhân sâm rễ chính, rễ nhánh, đầu, đường vân và rễ thân đồng đều hợp yêu cầu, vô cùng nguyên vẹn, xem ra có vẻ là thượng phẩm trong thượng phẩm.
329 Edit: Kẹo Beta: Tuyết YÔn Uyển thấy trong mắt Yến Kỳ Hiên có do dự, và cả sợ hãi, đầu óc xoay chuyển đủ kiểu, lồng ngực chua xót, suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn hỏi: “Đánh cuộc cái gì?”Quan Thừa Tông cười giễu cợt một cái: “Đương nhiên là đá cầu rồi.
330 Người xung quanh sân, nhìn Ôn Uyển ở tại chỗ đem cầu trên tay trên đầu chuyển động tự nhiên, túc cầu ở trên tay nàng, chuyển động giống như có sự sống, động tác kia, tuyệt đối không chênh lệch với Quan Thừa Tông, chỉ có hơn chứ không thua.
331 Edit: Kẹo Beta: Tuyết YChân tướng chuyện này thật ra thì cực kỳ đơn giản, Yến Kỳ Hiên khoe khoang khoác lác nói Phất Khê rất nghe lời hắn. . . , bảo làm cái gì thì làm cái đó.
332 Hoàng Đế là người đầu tiên nhận được tin Ôn Uyển thắng trận bóng, liền để tấu chương xuống, đứng lên. Đi ra khỏi Dưỡng Hòa Điện. Nhìn bầu trời xanh biếc thăm thẳm, thật lâu cũng không nói chuyện.
333 Edit: Kẹo Beta: Tuyết YKể từ sau khi Yến Kỳ Hiên cam đoan với Ôn Uyển sẽ không đi ra ngoài lăn lộn quậy phá cùng những hồ bằng cẩu hữu kia nữa. Mỗi ngày đều nề nếp mà ngốc ở trong viện, cùng Ôn Uyển rèn luyện, du ngoạn, đọc sách.
334 “Thế tử Gia, công tử, có mấy chiếc thuyền đi theo, làm sao bây giờ?” Người chèo thuyền nói. Ôn Uyển cười nói cứ để cho bọn họ đi theo, cũng không có chuyện gì đáng lo.
335 Edit: Mị Beta: Tuyết Y”Phất Khê, ta cứ nghĩ ngươi không biết bơi, không nghĩ tới ngươi lại bơi giỏi như vậy. Ngươi bơi cùng ta được không, ngươi dạy ta được không.
336 ”Người nói là, về sau Ôn Uyển sẽ gả cho hoàng tử của Hoàng Đế kế nhiệm. Nhưng mà nàng có tật câm mà, hoàng tử nào nguyện ý chịu oan ức như vậy. ” Vương Phi căn bản cũng không tin.
337 Edit: Mị Beta: Tuyết YÔn Uyển mất hết sức lực, lòng bàn chân bốc lên khí lạnh, tay không nhịn được mà run rẩy. Kỳ Hiên cảm nhận được nàng run rẩy, ân cần hỏi ”Sao thế, Phất Khê, ngươi có chỗ nào không thoải mái à?”Ôn Uyển vội vàng gật đầu ” Đầu ta đau, nên muốn trở về.
338 Lúc ăn cơm, ánh mắt Vương Phi cứ liên tục chuyển động trên người của Ôn Uyển. May mà trong khoảng thời gian này đi chung với Yến Kỳ Hiên, tuy nàng không học được cái gì khác nhưng lại học được da mặt dày, mặt không đổi sắc cúi đầu ăn cơm.
339 Edit: Mị Beta: Tuyết YÔn Uyển hồi phục lại tinh thần, thấy đây là thiền phòng, bị doạ sợ khiến hai chân nhũn ra, lập tức rất không có hình tượng mà xụi lơ trên mặt đất.
340 Ôn Uyển nghe được tin này, trong lòng rất sốt ruột, vội vàng đến hỏi Thuần Vương. Thuần Vương gật đầu nói: ” Trịnh Vương đúng là bị bệnh rồi. Cháu sắp xếp thời gian, thay mặt Thuần Vương phủ chúng ta đi qua đó vấn an hắn một chút đi!”Ôn Uyển nhìn hắn, lộ ra vẻ mặt nghi ngờ.