81 CHƯƠNG 83
Đoan Thừa Thân Vương Tề Minh Diệu trở về từ trong cung đã là giờ tuất.
Sau khi thành hôn cùng Nguyên Trưng Ung chủ Đằng Huy Nguyệt, Tề Minh Diệu được Minh đế hạ chỉ giám quốc, mà Minh đế thì bỏ bê triều chính, chú tâm hết sức để chăm sóc Trân phi đang bị bệnh.
82 CHƯƠNG 84
Lúc Tề Minh Diệu tới, Đằng Huy Nguyệt đang vẽ tranh trong tiểu thư phòng của Phượng Tường các. Thứ cậu giỏi nhất chính là thư pháp, chứ không phải hội họa.
83 CHƯƠNG 85
Vẻ chân thành trong nụ cười tươi mà cũng tao nhã của Tề Minh Diệu lập tức biến mất, chỉ là mấy người ở đây đều không phát hiện ra.
Trịnh phi tiếp tục nói: “Linh Yến, vấn an biểu huynh của ngươi đi.
84 CHƯƠNG 86
Ngón tay tinh xảo trắng ngần vân vê một quả nho, chậm rãi bóc vỏ, cho vào trong miệng.
Lúc Đằng Văn Kỳ được thông báo tới đây, Đằng Huy Nguyệt đã ăn hơn nửa đĩa nho.
85 CHƯƠNG 87
“Nó nhỏ như vậy, làm sao hiểu được?” Thấy Tề Minh Diệu dạy dỗ như thật với bụng cậu, Đằng Huy Nguyệt dở khóc dở cười.
“Cứ nói nhiều, nó sẽ hiểu.
86 CHƯƠNG 88
Hôn lễ của Tam Hoàng tử Diên Ninh Quận Vương Tề Minh Dũng và văn tử thứ xuất Đằng Văn Kỳ của đại chi chi trưởng Đằng gia, được hoàn thành long trọng mà cũng kín tiếng.
87 CHƯƠNG 89
Đằng Huy Nguyệt khôi phục ý thức, mở mắt ra, nhanh chóng nhớ lại mọi chuyện.
Nhưng thân thể nặng trĩu, tứ chi không còn sức lực, hạ thân còn rất đau sau khi sinh sản, cậu cố gắng giãy dụa mấy cái, rồi thở hổn hển, mà vẫn không thể ngồi dậy.
88 CHƯƠNG 90
Không khí trong phòng ấm áp như mùa xuân, Tề Minh Diệu vừa mới thấy khuôn mặt lạnh băng nhạc mẫu đại nhân xong, sau đó còn phải tiếp nhận ánh mắt lạnh lùng của Đằng Kỳ Sơn, chỉ biết cười khổ không thôi.
89 CHƯƠNG 91
Trên dưới Nguyên Trưng triều đều coi Trân phi là một đại yêu phi, nàng biến Minh đế anh minh thần võ dần dần trở thành một hôn quân. Sinh mệnh ngắn ngủi của nàng làm người ta vỗ tay vui mừng, nhưng cuối cùng, nữ nhân như phù dung sớm nở tối tàn này, lại làm ảnh hưởng đến vận mệnh của cả một triều đình.
90 CHƯƠNG 92
Trong triều có người muốn móc nối quan hệ giữa việc A Kiếp ra đời và cái chết của Trân phi, suy cho cùng, mục đích thật sự là để công kích Đại Hoàng tử Đoan Thừa Thân Vương Tề Minh Diệu.
91 CHƯƠNG 93
Tề Minh Diệu sửng sốt, tuy rằng không biết là chuyện gì, nhưng thấy thần sắc nghiêm nghị như thế của Đằng Huy Nguyệt, nghĩ không thể nào để xảy ra sơ suất, lập tức đứng lại, không đi tiếp về phía Đằng Huy Nguyệt và A Kiếp nữa.
92 CHƯƠNG 94
Ý chỉ này như đất bằng dậy sóng, khiến cho trên dưới Nguyên Trưng triều đều choáng váng.
Văn võ bá quan được Tề Minh Diệu dẫn đầu, quỳ gối trước chùa Hộ Quốc, cầu xin Minh đế thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.
93 CHƯƠNG 95
Huy Nguyệt điện trong hoàng cung vẫn được bảo lưu, từng cành cây ngọn cỏ vẫn giống như trước khi Đằng Huy Nguyệt xuất giá, nhưng giờ Đằng Huy Nguyệt đã là Đoan Thừa Vương phi, tất nhiên phải đưa A Kiếp đến ở trong Văn Anh điện cùng Tề Minh Diệu.
94 CHƯƠNG 96
Trịnh Linh Yến coi bản thân là một nhân vật rất tài giỏi, nhưng đầu óc của rất nhiều người vẫn luôn minh mẫn tỉnh táo, chỉ là e ngại Trịnh phi nên không biểu lộ rõ sự khinh bỉ.
95 CHƯƠNG 97
Ngày hai mươi tháng hai năm Thái An thứ mười chín, đúng vào ngày Đằng Huy Nguyệt cập quan tròn mười sáu tuổi, đại điển Minh đế nhường ngôi cho đích trưởng tử, Đoan Thừa Vương Tề Minh Diệu, cùng với đại điển phong hậu, được cử hành long trọng ở hoàng thành Kiến Khang.
96 CHƯƠNG 98
Người đó, đã từng để lại biết bao dấu vết trong thân cậu tim cậu. Dù đã rất lâu không gặp, Đằng Huy Nguyệt chỉ nghe qua giọng nói, vẫn có thể nhận ra sự khác biệt giữa hắn với người khác, hơn nữa từ cái nhìn khi ngẩng đầu ấy, cậu đã có thể khẳng định, nam nhân đứng trên Kim Loan điện trong đại điển nhường ngôi và phong hậu, không phải Minh đế thật sự!
Đằng Huy Nguyệt phải dùng hết khí lực mới có thể áp chế nỗi kinh hãi trong lòng.
97 CHƯƠNG 99
Đại điển nhường ngôi kết thúc, tân đế đăng vị, địa vị quần thần được định ra, nội quyến hoàng thất tiến cung dự lễ và các cáo mệnh phu nhân trên hàng tam phẩm lần lượt đến bái kiến tân hậu.
98 CHƯƠNG 100
“Á ____”
“Hoàng hậu!”
“A Việt!”
Nhìn thấy ở chỗ Đằng Huy Nguyệt có nguy hiểm xảy ra, tất cả đều kêu lên thất thanh!
Đằng Huy Nguyệt ôm A Kiếp không hề động đậy, dường như không hề chú ý đến thanh đoản kiếm đang đâm tới.
99 CHƯƠNG 101
Sau khi Đằng Huy Nguyệt được Tề Minh Diệu đón vào hoàng cung, một trong hai vị phi quản lý cung vụ, sinh mẫu Đặng phi của Tam Hoàng tử Tề Minh Dũng, từng đề xuất chuyển giao cung vụ cho Đằng Huy Nguyệt sắp trở thành Hoàng hậu xử lý, bị Trịnh phi lấy lý do danh bất chính ngôn bất thuận để thoái thác.
100 CHƯƠNG 102
Không ngờ đoàn người toàn có thân phận quý trọng này gặp núi lở giữa đường, xa giá của Minh đế rơi xuống vách núi, Tề Minh Uyên và Tề Minh Dũng phải trải qua cửu tử nhất sinh mới thoát hiểm.