1
Edit: Ngũ Ngũ
Ta tên là Thẩm Cảnh Nghiêu, mười sáu tuổi đăng cơ hoàng đế. Năm đó ba mươi tuổi bị phản quân giết chết, lúc ấy đang là mùa nóng nhất trong năm.
2
Edit: Ngũ Ngũ
Ta chậm rãi ngồi dậy nhìn Tiết Như Ngọc bên cạnh, dung mạo của nàng đích thực vô cùng xinh đẹp. Lúc này mày liễu nhíu lại, đôi mắt rưng rưng mang theo một điểm lo lắng, hàm răng nhỏ nhắn cắn nhẹ đôi môi đỏ mọng, ngón tay mềm mại gắt gao nắm chặt chiếc khăn mùi thơm ngát, cộng thêm trang điểm tinh tế, cả người tựa như tiên nữ trong sách thường miêu tả.
3 Người nọ hiển nhiên là Trác Văn Tĩnh. Ta nghĩ cho dù mọi người trong thiên hạ này đều bị ta lãng quên, ta cũng sẽ nhớ rõ gương mặt ôn nhu tuấn tú này.
4
Vài ngày sau, chúng ta từ Tây Sơn khởi hành về cung.
Đi bên cạnh ta vẫn là Tiết Như Ngọc, cũng không phải bởi vì trong lòng ta còn sủng ái nên mới để cho nàng đứng bên người.
5 Thời điểm quay đầu lại nhìn thấy Trác Văn Tĩnh, ta có chút ngẩn người, rồi sau đó chậm rãi đứng lên, máu dính đầy bùn cát từ trên tay rơi xuống đất, ta cũng không bận tâm, chỉ lẳng lặng nhìn Trác Văn Tĩnh.
6 Trác Văn Tĩnh ngẩn ngơ nhìn ta, hồi lâu mới chậm rãi duỗi tay ra nắm lấy. Bàn tay của hắn không lớn, nhưng bên trong đều là những vết chai sần, hẳn là do một thời gian dài cầm binh khí mà tạo thành.
7
*Xuất dục: đi tắm
Bởi vì ta nói lật thẻ bài Trác Văn Tĩnh, Nguyên Bảo liền phân phó thái giám cho truyền Trác Văn Tĩnh, ta nghĩ nghĩ vội ngăn cản hắn lại, nói: “Không cần truyền hắn đến, trẫm qua chỗ hắn là được.
8
Edit: Ngũ Ngũ
*Xao sơn chấn hổ: đồng nghĩa với giết gà dọa khỉ, rung cây dọa khỉ.
Khiều nhẹ cái cằm của hắn, ta nghiêng người về phía trước vốn định hôn lên môi của hắn.
9
Edit: Ngũ Ngũ
Người hôm nay ta muốn triệu đến là Trác Luân, Tiết Thanh đại khái đến đây là để xem náo nhiệt, về phần Vương Hưng có thể thực sự là có chuyện.
10
Edit: Ngũ Ngũ
Nhìn hai người đang quỳ trên mặt đất, ta dừng lại một chút rồi sau đó đi qua bọn họ tiếp tục bước về phía trước. Người xung quanh vội vàng hướng ta hành lễ, ta không có quan tâm bọn họ, chậm rãi đi đến trước mặt mẫu thân bái lễ cười nói: “Mẫu hậu, đây là chuyện gì, ai lại chọc người tức giận.
11
Edit: Ngũ Ngũ
Trác Văn Tĩnh kinh ngạc nhìn ta, ta đem tóc của hắn quấn trên tay một vòng rồi buông ra. Hắn lúc này mới kịp phản ứng, chậm rãi rũ tầm mắt xuống, trong thanh âm mang theo thập phần cung kính nói: “Hoàng thượng, lời này làm khó vi thần rồi.
12
Edit: Ngũ Ngũ
Trác Văn Tĩnh thần sắc phức tạp nhìn ta, sau một hồi nhấc vạt áo lên quỳ trên mặt đất nói: “Hoàng thượng, từ nhỏ Đại hoàng tử đã vô cùng sùng kính Hoàng thượng.
13
Edit: Ngũ Ngũ
Đi đến bên người nọ, lúc nhìn thấy dung mạo của hắn có sáu bảy phần tương tự Tiết Như Ngọc, ta ngừng lại, giật mình có cảm giác hiểu rõ câu nhắc tào tháo thì tào tháo đến.
14
Edit:Ngũ Ngũ
Trác Văn Tĩnh dùng loại ánh mắt mê ly này nhìn ta một lúc, sau đó rũ mắt xuống. Hắn có lẽ là không nghĩ tới ta sẽ hỏi đến vấn đề này, cho nên lộ ra vẻ mặt thất thần.
15
Edit: Ngũ Ngũ
Sau lần kia nói chuyện cùng Trác Văn Tĩnh, mặc dù hai bên đều có chút xấu hổ, nhưng ta giả bộ như không có việc gì xảy ra vẫn như cũ đi đến Giao Thái điện.
16
Edit: Ngũ Ngũ
Nói thật khi đến bên ngoài Hình bộ đại lao, lúc vào cửa nhìn thấy lính canh ngục hướng Trác Luân hành lễ, ta còn không phát hiện có chỗ nào không đúng.
17
Edit: Ngũ Ngũ
Trong Giao Thái điện, sau khi âm thanh ném vỡ đồ đạc chấm dứt. Ta tì hai tay lên mặt bàn, thở hổn hển, ngực bỗng nhiên thấy đau nhói, cơn giận dữ trong lòng một chút cũng không tiêu tan được.
18
Edit: Ngũ Ngũ
Bởi vì nghĩ đến mẫu hậu, ta đã ngồi tại Ngự thư phòng khoảng một nén nhang. Trong lòng cân nhắc đến mọi tình huống sau khi mẫu hậu biết được chuyện này.
19
Edit: Ngũ Ngũ
` Ngồi kiệu đến Giao Thái điện, phất tay ngăn cản Trác Văn Tĩnh hành lễ thỉnh an, ta cùng hắn chậm rãi tiến vào trong điện.
20 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Ngũ Ngũ
Rời khỏi Giao Thái điện, ta phân phó quay về Ngự thư phòng.