Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trộm Sói Chương 9 .2

Chương trước: Chương 9 .1



Sau đó, Bạch trang chủ đã phái người đến tặng lễ vật, mục đích đương nhiên là lấy lòng nàng. Lúc này đây, không thể tưởng được Bạch trang chủ lại phái người tới cầu thân.

"Bản quan muốn hỏi một chút, ý ngươi thế nào?"

Nàng nhìn Hạng Thiếu Hoài, thấy trong đáy mắt hắn có ý cười, có thích thú. "Đại nhân …. hy vọng ta làm thế nào?"

"Thiết kiếm sơn trang ở trên giang hồ rất có tiếng tăm, bản quan cho rằng đây là một mối nhân duyên tốt, bản quan rất thích ý thúc đẩy mối lương duyên này".

Trong lòng nàng rất căng thẳng. "Đại nhân hy vọng ta gả cho hắn?"

Tuần phủ đại nhân ôn hòa nói: "Còn nhớ, lúc ngươi mười ba tuổi bởi vì đói khổ lạnh lẽo, lưu lạc té xỉu ở bên đường, bản quan mang ngươi về nuôi dưỡng, ngoài dạy ngươi võ nghệ, cũng mời tiên sinh đến dạy ngươi cầm, kỳ, thư, họa, chỉ cần bản quan muốn ngươi học, ngươi đều không ngủ, nghỉ mà học tập, hơn nữa tư chất ngươi lại thông minh, cho tới bây giờ không làm cho bản quan thất vọng".

Ở trong trí nhớ của hắn, bảy năm trước, đứa nhỏ mười ba tuổi, nhưng lại có một đôi mắt rất lạnh lùng, đến nay đã lâu, trở nên xinh đẹp, cao quý.

"Người không phải là cỏ cây, ai có thể vô tình, ngươi là do một tay bản quan nuôi lớn lên, những năm gần đây, đối bản quan trung thành tận tâm, Bổn quan nói một, ngươi cũng không nghĩ hai, cũng không hề oán trách, vì dân chúng mà vào sinh ra tử, bản quan cũng rất lo lắng cho ngươi".

"Đại nhân. . . . . ."

"Ngươi cũng đã hai mươi, một cô nương nhà bình thường đến mười bảy, mười tám tuổi, đều đã gả làm vợ người khác, là bản quan sơ sót, ngươi hẳn phải có nơi chốn tốt, xứng đáng làm trang chủ phu nhân của Thiết kiếm sơn trang, cơ hội rất hiếm".

Nàng tránh đi tầm mắt của đại nhân, khẽ cắn môi. "Thuộc hạ không xứng".

"Bạch trang chủ là anh hùng hào kiệt, lịch duyệt phong phú, cũng không phải là người lòng dạ hẹp hòi, nếu là tiểu thư khuê các, hắn nhìn không thích, mà hắn yêu thích người giống như ngươi như vậy, nữ nhân thông minh, hiệp nghĩa, bản quan tin tưởng, hắn sẽ đối xử tử tế với ngươi".

"Ta. . . . . ." Nàng trầm mặc, không biết có nên đồng ý hay không? mặc dù Đại nhân muốn xem ý tứ của nàng nhưng trong giọng nói, đại nhân có ý chờ mong, nàng hiểu được, đại nhân hy vọng nàng có thể đáp ứng việc hôn nhân này. Mà từ trước đến giờ nàng đều toàn lực hoàn thành tâm nguyện đại nhân, chỉ cần hắn mở miệng, nàng nhất định toàn lực ứng phó.

Nếu là lúc trước, nàng nhất định không chút do dự mà gật đầu, tuyệt không gì do dự, nhưng lúc này đây, nàng lại do dự, trong đầu lại hiện lên bóng dáng của Trộm Sói. Là chuyện gì xảy ra? Nàng … do dự vì hắn? Tại sao nàng lại chậm chạp không có chủ ý gì?

Một bàn tay mạnh mẽ đặt trên vai nàng, Mộ Dung Tử ngẫng mặt lên nhìn đơi con ngươi trong suốt của đại nhân.

"Ngươi suy nghĩ một chút rồi hãy quyết định, ba ngày sau trở lại cho ta biết, thế nào?"

Bàn tay trên vai đột nhiên làm cho nàng cảm thấy thật nặng, nhìn đại nhân, nàng không nói lời cự tuyệt, cuối cùng, nàng cúi đầu.

"Thuộc hạ. . . . . . sẽ suy nghĩ thật tốt".

Trở về chỗ ở, Mộ Dung Tử cả người ngây ngẫn, rơi vào trầm tư. Lấy chồng? Nàng không hề nghĩ ngợi, nàng cho rằng đời mình sẽ không lấy chồng, cũng không có ý định lấy chồng, nghĩ đến lúc về già, mình chỉ cần làm bạn với ánh đèn, một mình ẩn cư qua ngày.

Nàng có nên đáp ứng không?

Trong đầu, nhịn không được lại hiện lên bóng dáng ngang tàng, khí phách kia. Trộm Sói luôn xưng chồng đối với nàng, hắn tự ình là chồng nàng, mà nàng chỉ cho là hắn trêu đùa cho vui, nhưng sâu trong trái tim nàng, lời nói đùa này của hắn như cơn sóng lặng lẽ làm rung động trái tim nàng.

Nhớ lần trước, làm nàng giả trang làm Vương Nhu Nhu dẫn dụ Ngân Hồ mắc câu, Trộm Sói lại xông vào phòng của nàng, đồng thời cũng xông vào lòng của nàng, hắn như thế nào lại tìm được nàng? Đến bây giờ nàng vẫn không hiểu, chỉ biết nam nhân này có biện pháp tìm được nàng, ngay cả Ngân Hồ cũng chạy không khỏi lòng bàn tay của hắn.

Cho tới bây giờ, ngoài đại nhân và sư gia ra, không có người nào biết được hắn mới là người lập đại công bắt Ngân Hồ, nhưng hắn không nói, cũng không tranh công. Hắn chỉ làm cho nàng hiểu được hắn bắt Ngân Hồ là vì nàng. Hắn thật là một nam nhân thần bí, nhìn như vô tình, lại nóng rực như một ngọn lửa cháy lan ra đồng cỏ, khi đêm đến, nàng cảm thấy đã quen thuộc được hắn ôm nàng vào lồng ngực, trong lòng nàng không khỏi thở dài.

Loading...

Xem tiếp: Chương 9 .3

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Lột Xác Sống Lại

Thể loại: Trọng Sinh, Đam Mỹ

Số chương: 35


Quay Lại Vẫn Thấy Anh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 50


Đương Niên Ly Tao

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 50



Công Chúa Giả Dạng Thường Dân

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 36