1 Tại một khu công viên gần trung tâm thành phố. Một cô bé cứ đi vòng vòng xung quanh như tìm gì đó, đôi mắt màu cafe cũng đã ướt đẫm vì khóc. -Ba ơi. .
2 Hôm nay là cuối tuần, như lời hẹn với hắn. Nó ra công viên, nơi lần đầu nó và hắn gặp nhau. Cũng nhanh thật đấy, tính từ lúc nó và hắn biết nhau đến bây giờ thì cũng được 3 tháng rồi.
3 Sau khi hắn đi, tối hôm qua nó cứ khóc miết, nó thức trắng đêm đến sáng, vì khóc quá nhiều nên mắt nó bị sưng lên trông rất tội nghiệp. Mẹ nó bước lên gác, bà đi tới cửa sổ vén rèm và mở toan nó ra.
4 Kể từ ngày hắn đi cũng được 8 năm rồi. Nó bây giờ đã trở thành cô bé 15 tuổi cực kỳ xinh xắn và dể thương. Nó luôn theo lời hứa đó cuối tuần đi dạo một vòng công viên rồi lại quán kem quen thuộc.
5 Mẹ nó đi vào trên tay cầm giỏ táo chắc vừa mua. -Con tỉnh rồi à?Nó không nói gì nhìn sang Tuấn Du rồi nhìn về phía cửa. Tuấn Du hiểu ý nên nhìn mẹ nó cười và nói.
6 Hôm nay nó thức dậy thật sớm, đồ đạt thì nó đã xếp vào vali hết từ tối qua rồi. Nó với lấy bộ đồ chuẩn bị tối qua rồi vào nhà vệ sinh. 15' sau nó bước ra, nó mặc chiếc áo ba lỗ trắng bó sát người, chiếc quần kaki đen ôm kèm theo đôi boot cao đến mắt cá chân.
7 -Dì nói sao ạ? Tiểu Phương đi học thiết kế?- Hắn không khỏi ngạc nhiên khi nghe mẹ nó nói. -Ừ Phương Thư mới đi lúc nảy. - Mẹ nó thở dài. -Sao có thể như vậy?- Thế Nguyên bức xúc.
8 Những chap này sẽ dành cho nó nhá. |Năm đầu ở Tổ chức|Sáng sớm, mới 5. 00 am nó đã thức dậy. Vscn xong nó lại tủ lạnh lấy một ít thứ ra nấu bửa sáng. *Reeng.
9 |Măn thứ hai ở Tổ chức|Nó ở đây cũng được cả năm trời rồi. Phải công nhận nó học rất nhanh, chỉ trong 1 năm mà kiến thức thu thập của nó bằng với kiến tức người ta học cả hai năm luôn ý.
10 -Chào ba- Nó cùng với Jisan và Jesan vào phòng làm việc của ông Lâm_ba nuôi của nó đồng thời là ba của Kensai. -Ba đứa ngồi đi- Ông đi lại sofa ngồi xuống.
11 Chương 11: Trở Về. 1Hôm nay nó sẽ về khu trọ và đưa ba mẹ nó qua biệt thự mới. Nó cùng con motor đen loại mới nhất có đèn led màu đỏ ở hai bên và phía sau mà ba nuôi nó tặng chạy ra và xa dần tổ chức.
12 Nó cùng Jisan và Jesan đưa ba mẹ nó trở về biệt thự của nó, sau khi căn dặn ông quản gia đủ điều thì nó lên xe trở về biệt thự Hoa Hồng Trắng_nơi ba nuôi nó tặng để tụi nó ở chung.
13 *6. 00 pm*Nó ở dưới bếp nấu bữa sáng, tiện tay nó ấn vào cái chuông màu đỏ. Không lâu sau từ trên lầu Jisan và Jesan chạy xuống, tóc tai cả hai đều rồi hết cả lên.
14 Nó ngồi học trong lớp bỗng điện thoại đổ chuông liên hồi. Nó trượt nút xanh và áp vào tai. ". . . "Nó ngắt máy rồi cất tập vở vào, nhìn Jisan và Jesan nó khẽ gật đầu.
15 Nó cùng Jisan và Jesan xuống xe và bước vào trường. Hàng trăm con mắt ở đây đều hướng về phía tụi nó. Xe của tụi hắn cũng dừng lại. Hắn, Kansai và Kensai bước ra.
16 Ba chiếc moto phóng như bạc mạng trên đường. Cả ba đều rẽ trái, sang một đoạn đường vắng. Phía sau lại có thêm ba chiếc moto đang đuổi theo với tốc độ kinh hoàng.
17 -Ông lấy tư cách gì mà đòi gặp chủ tịch?- Jesan nghiến răng. -Tôi lấy tư cách là người đang giam giữ ba sát thủ bật nhất của ông ta. - Lão ấy nhếch môi rồi quay đi.
18 -Vì Josan là Tiểu Phương!- Vừa băng cho nó hắn vừa nói. -Hửm?? Cái gì?- Kansai trừng mắt. -Em là Tiểu Phương đây, anh Thế Nguyên!- Môi nó hơi mỉm cười.
19 Jisan vừa vào lớp thì đã thấy nó và Jesan vào trước rồi. Nhỏ bước đến bàn gục đầu xuống, nét mặt vẫn còn phờ phạc lắm. -Cậu sao rồi? Đã đỡ hơn chưa?- Jesan đặt tay lên vai nhỏ.
20 -Kansai!- Hắn đứng ở phía cửa. -Kansai? Anh đùa à? Anh ta không tốt với tôi như thế đâu. - Jisan lắc đầu. -Nhưng đó là sự thật. Kansai là người thức trắng đêm vì cô nhưng rồi nó nhận lại được gì?- Hắn bực tức.