21 Edit: Mị MịBeta: SakuraLúc Chân Diệu nhận được tin tức nói Kiến An Bá muốn gặp, trong lòng nàng liền thấp thỏm. Mãi đến khi nàng tới nơi mới biết được thì ra là bởi vì cháo gà nàng làm đã khiến cho nhân vật Kiến Bá An ăn chơi phóng túng bậc thầy vô cùng hứng thú, bàn về thức ăn ngon nên hai ông cháu nói chuyện rất say sưa.
22 Chân Diệu cũng không để ý, đẩy mạnh thêm lần nữa, lần này cửa mới được mở ra. Gió mang theo hơi ấm thổi vào, làm cho tóc vào áo choàng tuỳ ý bay nhẹ, còn làm cho gò má nàng hơi ngưa ngứa.
23 Edit: Mị MịBeta: SakuraAi ngờ đôi mắt kia chỉ chớp chớp, sau đó Chân Diệu vươn tay, không kiên nhẫn hất hai tay La Thiên Trình ra khỏi cổ mình, còn lầm bầm nói: “Thật đáng ghét, sao lại gặp ác mộng chứ!”Nói xong liền nhíu mày nhắm mắt, xoay người lại tiếp tục ngủ.
24 Nghe thấy giọng nói đằng đằng sát khí của Chân Nghiên, Chân Diệu vội vàng ngẩng đầu lên, vẻ mặt tràn đầy tươi cười nói: “Nhị tỷ, tỷ yên tâm, muội nắm chắc mà.
25 Lúc này Chân Diệu nhận được tin tức là lúc nàng đang thêu giọt sương trên cánh hoa hồng, thần sắc chuyên tâm chăm chú. Ngón tay bị kim đâm thủng làm máu chảy ra, rơi xuống nền khăn trắng nõan, tạo thành một mảnh đỏ hồng.
26 Chân Diệu nghe Đại ca nói những lời kia, với tư cách là một muội muội ruột thịt bình thường, tâm tình không tốt là điều hiển nhiên.
27 Chương 27:Đều là sợi tơ màu đỏ xuất ra từ Thiên Tú các, nhưng lại có hai vẻ khác nhau. “Nhị tỷ, muội nghĩ nếu thật sự có vấn đề, thì chỉ sợ là phát sinh trên sợi tơ này.
28 Chương 28:Vợ chồng của Thế tử Kiến An Bá phủ ở tại Minh Hoa uyển rộng rãi sáng sủa, trong đó có phân ra một tiểu viện trong góc, đây là chỗ ở của Lam di nương, mẹ đẻ của Tam cô nương.
29 Edit: Mị MịBeta: SakuraChân Tĩnh nhận được tin tức, khoé miệng khẽ nhếch lên trào phúng. Mẫu thân đại nhân một tay che trời trong hậu viện, vậy mà cũng có lúc thay đổi chủ ý.
30 Nói là đêm thất tịch, nhưng từ xế chiều lễ hội nữ nhi đã bắt đầu rồi. Kinh thành Vương triều Đại Chu rất phồn hoa, hôm nay lại càng náo nhiệt.
31 Edit: Dao DaoBeta: SakuraChỉ nhìn một cái, nàng liền từ trong trăm ngàn người mà nhìn ra cái bóng dáng màu xanh da trời quen thuộc kia. Chân Diệu cảm thấy rét run cả người, cảm thụ chân thật nhất của nàng lúc này chính là như rơi vào hầm băng vậy.
32 Đá một đá gục luôn anh chàng kia, Chân Diệu vô cùng hài lòng với những ngày chuyên cần luyện tập không ngừng này. Sau đó chộp lấy A Loan xách theo hộp cơm, xô gã sai vặt đang ngây như phỗng ra chạy đi.
33 Edit: Dao DaoBeta: Sakura“Cô nương, yên tâm đi, nô tỳ đã lấy hai chùm nho từ trong xe ngựa bỏ vào trong này. ” A Loan chỉ chỉ thực hộp, nói nhỏ. Chân Diệu coi như thở ra một hơi, cảm thấy nha đầu A Loan này cũng khá tri kỷ đó, bằng không lát nữa sẽ chẳng tiện khai bịa rồi.
34 Edit: Gà“Nói như vậy, ngươi muốn tỷ thí với Nhị tỷ của ta sao?” Chân Diệu nhìn Triệu Phi Thúy. Vẻ mặt vênh vang đắc ý của Triệu Phi Thúy lập tức cứng đờ.
35 Edit: GàBeta: SakuraChiếc gương nhỏ kia không giống với loại gương trang điểm mà mấy Tiểu nương tử thường dùng, làm bằng gỗ phỉ hương, hai tấm khép lại với nhau, phía trên có khắc hoa văn cây hoa lạc tiên tinh xảo.
36 Triệu Phi Thúy nhìn tác phẩm của Chân Diệu, vẻ mặt khó coi không sao tả xiết, càng làm nàng khó chịu hơn là, vô số lời ca ngợi đóa mẫu đơn kia cứ không ngừng rót vào tai nàng.
37 Edit: Tuyết YBeta: SakuraLa Thiên Trình vừa xuất hiện, mọi người lập tức yên tĩnh. Chân Diệu vô thức rùng mình một cái, nụ cười sáng rỡ cũng mờ đi. “Thiên Trình Biểu ca, sao lại không ổn?” Giọng Công chúa Phương Nhu vẫn còn vẻ lanh lảnh đặc thù của một cô bé, thế nhưng bộ dáng hờn dỗi đã ra dáng thiếu nữ.
38 “Cái gì, bán rồi!” Mày Lão phu nhân nhướng thẳng lên. Bà cảm thấy đã bị Chân Diệu kích động quá rồi. Giọng Lý thị đặc biệt chói tai: “Ôi chao ơi, nói vậy là sao chứ? Bá phủ chúng ta có thiếu tiền đi nữa, cũng chưa từng bạc đãi các cô nương mà.
39 Edit: Tuyết YBeta: Sakura“Cái gì?” Chân Diệu cảm thấy sấm sét giữa trời quang cứ như vậy đánh thẳng lên đầu nàng. Nàng chỉ đi dạo Hội nữ nhi đêm thất tịch một lần, chọc một chuyện phiền toái không nói, về nhà lại còn phải đối mặt với cục diện gian nan như thế.
40 Nhìn Chân Kiến Văn mặt trầm như nước, bộ dạng âm u, Tưởng thị cười lạnh trong lòng. Thật sự xem bà là kẻ ngốc ư mà nhìn không ra hắn vì một đứa thứ nữ băng băng chạy đến phòng bà, lại liên quan đến chuyện cho phép thứ nữ bảo bối của hắn đi ra ngoài hôm nay đây mà.