41 “Dan! Dan! Dan!”
Giây phút khủng khiếp đó Stephany nhớ đến hết đời. Chị đờ người vì sợ hãi, đến khi tỉnh ra thì đã thấy Dan xăm xăm bước rất nhanh qua hành lang rồi biến mất trong thang máy.
42 Bận rộn vì việc chuẩn bị đám cưới cho Jilly, Stephany có cảm tưởng như mình đã sai lầm khi nhận tổ chức hôn lễ tại Eden. Lúc đầu do hảo tâm bồng bột và muốn bày tỏ tình chị em ruột thịt, giờ đây chị thấy việc tổ chức đám cưới cho người khác trong khi cuộc sống gia đình của mình có nguy cơ tan vỡ là một sự mỉa mai cay đắng.
43 Mười giờ, Stephany còn chưa định thần lại được sau những điều xảy ra trong khoảng thời gian ngắn ngủi vừa qua. Chị cho xe chạy hết phố Bent-Street, rẽ trái sang phố Mackisri về phía “Tara”.
44 Dennis tức giận ném ống nghe xuống.
- Thật không thể tưởng tượng nổi! – Anh giận dữ nói – Họ bảo liên lạc với đảo Orphey mất rồi.
Đứng cạnh bàn, Cassy và Tom đưa mắt hoảng sợ nhìn nhau.
45 Cuối ngày, Dennis ra khỏi toà nhà của “Harper Mining” trong tâm trạng hết sức nặng nề. Thầm cảm ơn Cassy vì cô tỏ vẻ thông cảm với những gì đang xảy ra trong anh, Dennis không để ý thấy sự bứt rứt của cô.
46 Trời rạng sáng ở Eden.
Buổi sáng ẩm ướt và lạnh. Những đợt sóng từ biển đổ ập lên bờ, dạt dào lui ra rồi lại ập lên. Một màu sương quấn lấy cây cối và những khóm hoa báo hiệu mùa hè sắp hết và những ngày lạnh lẽo đang đến gần.
47 Khi Sara gọi điện báo tin dữ, Rina rất sợ cho Bill. Nhưng thật lạ lùng, ông lập tức bắt tay vào việc với nghị lực và sự hăm hở như ông vừa trẻ lại. Rốt cuộc thì họ đã có thông tin.
48 Chẳng nhìn thấy gì cả. Hình như đây là một cái hố. Tối đen.
Người đàn bà hiểu rằng mình sẽ chết nếu không thoát khỏi đây. Chị cố gắng nhúc nhích chân tay nhưng không được.
49 Jilly nằm dài trong bồn nước nóng với số tạp chí “Vogue” mới nhất và một cốc rượu gin. Ả không biết nên bực tức hay vui sướng sau cuộc viếng thăm của hai viên cảnh sát.
50 Mặt trời thiêu đốt hòn đảo hoang vu một cách không thương tiếc. Cát bỏng dường như không còn sự sống.
Tất cả chim chóc đã mất dạng, chúng đi trốn cái ánh sáng chói gắt.