21 Mốc dịch
Fei Yang beta
Hai người nằm bò trên dốc núi, Du Tùng treo ngược, chân trái bám lên cành cây ven đường, một tay bắt được ống tay áo của cô, tay còn lại lần mò tìm kiếm, nắm chặt lấy cỏ dại xung quanh.
22 Mốc dịch
Fei Yang beta
Du Tùng không trả lời, ăn được mấy miếng, anh vứt túi táo khô lại cho cô, tiếp tục nghịch bật lửa.
Dư Nam nhìn bật lửa trong tay anh: "Muốn hút thuốc à?"
"Cô có?"
Dư Nam cúi đầu lục ba lô, lấy hộp Trung Nam Hải ra ném cho anh.
23 Mốc dịch
Năm giờ sáng, xuất phát trong sương sớm.
Trời còn chưa tỏ, những đám mây xương cá lững thững trôi trên bầu trời màu xanh tro. Ruộng đất trên núi được mưa giội rửa, bầu không khí trong lành mát mẻ.
24 Mốc dịch
Ba gã cao to đều bị đánh gục, Tần Kỳ không ngờ sẽ có người giúp cô, cô ta thấy tình hình không ổn toan lén chuồn, Dư Nam nghiêm nghị quay đầu, bất chấp vết thương ở cổ chân, chạy mấy bước túm lấy tóc sau gáy cô ta.
25 Mốc dịch
Mùa đông năm ngoài Tế Nam lạnh vô cùng, tuyết lớn kéo dài, gió rét cắt da.
Mạc Tích Đồng là sinh viên tốt nghiệp xuất sắc nhất của đại học Tân Hoa khóa trước, được mời làm khách mời đến dự lễ kỉ niệm ngày thành lập trường.
26 Mốc dịch
Buổi tối, Lữ Xương Dân đãi tiệc ở "Tụ Mãn Lầu", một nhà hàng khá riêng tư, bên trong tổng cộng chưa tới mấy bàn, phòng bao cũng chỉ có một, chuyên phục vụ đặc sản Vân Nam.
27 Mốc dịch.
Không cần nói nhiều, họ tìm một quán nướng vỉa hè ngay bên đường.
Hai người đã quen biết nhau mười bảy năm, từ cái năm Tưởng Tân Tả mất tích, từ mối quan hệ cảnh sát nhân dân trở thành bạn bè.
28 Mốc dịch
Dư Nam và Bạch Chấn Dương ở nhà bà nội hai ngày, mảnh sân hiu quạnh hằng ngày nay bỗng đầy ắp tiếng cười, hai ngày này bà nội cười nhiều hơn, như quay về hồi họ còn bé, từng đoạn kí ức hiện lên trước mắt.
29 Mốc dịch
Càng về sau bữa cơm Dư Nam càng trầm hơn, mới đầu còn kiên nhẫn trả lời hai câu, sau cùng Bạch Chấn Dương như đang độc thoại.
Trong bầu không khí yên tĩnh, tiếng nói chuyện phòng bên cạnh loáng thoáng truyền tới, nam nữ cười đùa, có vẻ ồn ào.
30 Mốc dịch
Họ vẫn ở khách sạn Đông Lai, Trương Thạc xuống xe trước, phía sau vẫn im lìm, anh ta bèn nói: "Đi thôi. "
"Cậu về trước đi, tôi ra ngoài đã.
31 Mốc dịch
Mấy tối gần đây, Thiệu Thục Mẫn đều về nhà một mình, căn phòng trống trải yên tĩnh, chị ta thầm mắng con yêu tinh chuyên đi quyến rũ người khác.
32 Mốc dịch
Xung quanh Dư Nam mây mờ che phủ, cô cảm thấy nóng rực, cơ thể bải hoải. Trong người dâng trào một xúc cảm kì lạ, muốn được ôm, muốn được vuốt ve, muốn được giải phóng.
33 Mốc dịch
Trong biệt thự đèn đuốc sáng trưng, có người hoảng loạn mất ngủ
Dư Nam nhấn chuông cửa một lúc lâu bên trong mới có tiếng động.
Cả người Bạch Chấn Dương lôi thôi lếch thếch, mùi rượu nồng nặc, trong tay còn xách chai rượu, ánh mắt rã rời.
34 Mốc dịch
Đêm không trăng gió lộng, dân cư sống trong khu biệt thự rất ít, huống chi trong cánh rừng đen như mực.
Thủy sam thắng tắp rậm rạp đứng san sát vào nhau, dưới ánh trăng như đám mây đen nặng nề lơ lửng dưới chân núi, không bay hơi cũng không di chuyển.
35 Mốc dịch
Buổi tối Tần Kỳ đến thăm Lữ Xương Dân, gã đã có thể ngồi dậy, ăn thức ăn lỏng và một số đồ thanh đạm.
Cô ta mua cháo rau xanh gan heo và canh gà dược thiện từ quán cháo Bốn Mùa tới.
36 Mốc dịch
Dư Nam đứt hơi khản tiếng, gan bàn tay của Du Tùng nắm trọn vòng eo mỏng manh ấy, anh thúc mạnh, nhìn cô gái hóa thành vũng nước trong tay mình.
37 Mốc dịch
Trương Thạc cùng Du Tùng ra khỏi khách sạn, anh ta chỉ thiếu điều vùi cả đầu mình vào trong lớp quần áo.
Hai cô gái đứng ở quầy lễ tân đang cười nói, gương mặt đỏ ửng, còn tưởng rằng hai cô đang cười nhạo anh ta.
38 Mốc dịch
Thời gian nhanh chóng vào thu, cuối hạ chỉ còn cái nóng cuối cùng. Tuy có cơn gió mát thổi qua, nhưng ban ngày vẫn oi ả.
Bà nội Dư đang chăm sóc cây cỏ ở mảnh vườn trước cửa, những cành hoa nhỏ màu tím bò kín bức tường bên cạnh, loài hoa này khắp đường đều có, không hiếm hoi gì.
39 Mốc dịch
Sáng hôm sau ngủ dậy, tinh thần bà nội đã tốt hơn, có lẽ vì nỗi lo trong lòng cuối cùng đã vơi bớt, nét mặt bà hồng hào, nếp nhăn khi cười cũng giãn ra.
40 Mốc dịch
Trương Thạc nói: "Em đã để lại số điện thoại ở chỗ hàng xóm rồi, chỉ cần người đó xuất hiện, em bảo họ lập tức gọi điện cho anh. "
Du Tùng: "Vậy chỗ đó dễ tìm không?"
"Bình thường.