21 "Nói đi,có ta. "Kể xong xuôi đại sảnh im lặng ngay cả tiếng kim chỉ rơi có thể nghe rõ ràng. Lưu Mộ Dịch không còn gì để nói với nàng ta nữa chuyện đã dành ra đấy?Hỏi hắn làm sao có thể biện minh giùm nàng được đây?Sao lại thành thế này!Người luôn tin tưởng giao mọi trách nhiệm của toàn bộ phủ của mình cho nàng!Cứ nhiên làm chuyện cho Uyển Nhi bị thương những tiểu thiếp hắn vui đùa cho nàng thỏa sức muốn làm gì thì làm luôn một mắt nhắm một mắt mở, chỉ là tất cả tình xưa của bọn họ.
22 Mặc Du từ đầu chí cuối đều trầm mặc. Nhấc chân bước đến chỗ Tố Thanh Thanh giữ vai thì thầm vào tai vài câu, người bên ngoan ngoãn dừng. "Thật ngoan. "Cái gì? Huynh vừa nói ai ngoan,huynh coi ta là trẻ con lên ba ư.
23 "Đệ đang suy nghĩ gì?" Bất chợt thêm một cái bóng không hay biết xuất hiện từ lúc nào? "Chỉ vài điều vẩn vơ thôi! Sư huynh à!" "Ân. " "Đệ làm nhiều điều có lỗi với Thanh Nhi đúng không?" "Tiểu nha đầu rất cô đơn ,nó luôn trầm mặc khi không có đệ.
24 Phá Lệ thi triển khinh công rút kiếm khỏi bao, chớp mắt cái đã đến trước mắt Tố Thanh Thanh. Gương mặt nàng biến đổi dị dạng nửa trắng nửa đen, môi tái nhợt sứt sẹo lốm đốm chấm đỏ, da dẻ vàng hệch như nghệ.
25 Đêm đẫm máu hôm đó, hắn không thể quên được. Bốc mùi tanh nồng lan khắp bốn phía, nơi nơi ngổn ngang thịt với vài cái đầu rời nhà. Giữa những thứ bẩn thỉu, nhơ nhớt của máu.
26 Cách 20 dặm từ Vũ Quốc,có một ngọn núi cao chót vót được dân chúng đồn thổi là nơi ngạo du của các vị tiên nhân trên trời. Sáng tinh mơ, sương trắng dày đặc bao quanh núi như chàng trai gắt gao ôm cô gái lâu ngày không gặp nhớ nhung, da diết khó lòng buông tha.
27 Nàng tiến đến lại gần, ngồi xuống lấy tay gạt lá trên người kia đi. Theo phỏng đoán của mình thì người này đã ở đây tầm ba bốn ngày. Thấy người này nằm úp, nàng dùng sức chín trâu hai bò mới lật ngửa lại.
28 Đông đi xuân đến,nhoáng cái nửa năm lặng lặng trôi. Cả nước đón chào một năm mới,một khởi đầu mới,một khởi đầu mới,một cơ hội mới. Vân Lam Tông tấp nập qua lại.