Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tráng Sĩ Nóc Nhà Ngươi Có Lưu Manh

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 49
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Truyện kể về nhân vật chính Lãnh Cầm tướng tá phong lưu có cái sở thích kì lạ ngồi xổm trên nóc nhà mà lòng đầy suy nghĩ ưu tư. Tình cờ hắn ngồi trên nóc nhà phát hiện một tên mỹ nam nhà tri huyện lão gia một tên đầu bếp giỏi, liệu chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo xung quanh các nhân vật??.

Danh sách chương Tráng Sĩ Nóc Nhà Ngươi Có Lưu Manh


Chương 21: Chiên (ba)

21 Từ sau cuộc nói chuyện ngày đó, Lãnh Cầm cảm thấy cực kỳ phiền não. Không biết đã là lấy thứ mấy nhìn thấy Lãnh Cầm ngồi ngẩn người trước quầy, Đinh Việt lo lắng hỏi: “Lão đại, hôm nay rốt cuộc người bị sao vậy?”“Ta có thể bị làm sao?” Lãnh Cầm nhanh chóng phục hồi tinh thần, gảy cái bút trong tay, ngước mắt nhìn vẻ mặt lo lắng của Đinh Việt.


Loading...

Chương 22: Xông Khói (một)

22 Lãnh Cầm vốn đang nhìn hai người đứng trên đường, lúc này nhìn thấy Đinh Việt dẫn theo Du Tú đi vào khách điếm, vội vàng cúi đầu làm bộ đang xem sổ sách, mãi đến khi hai người Du Tú tới gần, nàng cũng chưa ngẩng đầu lên.


Chương 23: Xông Khói (hai)

23 Không biết vì sao, từ ngày đó về sau, Tri huyện đại nhân rất thích chạy tới khách điếm Lâm Nhân, chỉ cần không làm gì sẽ xuất hiện ở trong khách điếm, vị trí ngồi vĩnh viễn là ở cái bàn sáng sủa kia.


Chương 24: Xông Khói (ba)

24 “Ngươi là người ở đâu?” Im lặng một chút, Lãnh Cầm lên tiếng hỏi trước. Câu hỏi của Lãnh Cầm có chút khéo léo, nàng cũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của người kia, ngược lại mình lại đi hỏi một vấn đề khác, điều này khiến cho người vừa vào cửa sửng sốt một chút, sau đó đột nhiên híp mắt nói: “Cô đã từng gặp Nhậm Lăng…Đúng không?”“Rốt cuộc vì sao ngươi lại tìm hắn?” Lãnh Cầm nhìn người trước mặt, nhịn không được hỏi một câu.


Chương 25: Bung (một)

25 “Ngươi rốt cuộc là…” Lãnh Cầm cảm giác có chút không bình thường, trong lòng hiểu rõ người nam tử này nhất định có quan hệ không bình thường với Nhậm Lăng.


Chương 26: Bung (hai)

26 “Cho nên có thể nói, cô thật ra là nương tử chưa qua cửa của Nhậm Lăng?” Lãnh Cầm không tin nổi nhướng mày, nhìn nữ nhân ngồi trước mặt mình, nghĩ một chút lại nhìn Nhậm Lăng bên cạnh, trong lòng cảm thấy bất đắc dĩ.


Chương 27: Bung (ba)

27 “Cô thích Huyện lão gia, phải không?” Phương Tiểu An không trả lời câu hỏi của Lãnh Cầm, lại hỏi ngược lại Lãnh Cầm. Biểu tình của Lãnh Cầm nháy mắt thay đổi, nàng nhìn chung quanh một chút, nhìn thấy Đinh Việt vừa đi qua cửa phòng bếp nhanh như chớp, lại nhìn Nhậm Lăng đãng vội vàng trong đại sảnh, đột nhiên cảm thấy không nói nên lời.


Chương 28: Chiên (một)

28 Qua một đêm suy nghĩ, Lãnh Cầm rốt cuộc nghe theo gợi ý của Phương Tiểu An, quyết định một lần giả say thử lòng Du Tú. Có ý nghĩ như vậy, Lãnh Cầm nhanh chóng xốc lại tinh thần, sáng sớm ăn cơm xong đã ngồi ở trước quầy.


Chương 29: Chiên (hai)

29 Phương Tiểu An và Đinh Việt nghe được tin này đã thật sự kinh ngạc, có điều Phương Tiểu An nhanh chóng kéo Đinh Việt đang chuẩn bị đi ra ngoài xem, khẽ nói với hắn: “Đừng ra đó.


Chương 30: Chiên (ba)

30 Trong lòng còn nhiều suy đoán nhưng Lãnh Cầm vẫn quyết định hỏi: “A Tú, lời huynh nói…” Là có ý gì. Nhưng nàng ngước mắt lên nhìn mới phát hiện ra, Du Tú đang tự tiếu phi tiếu nhìn nàng, bộ dáng giống như sẽ không giải thích gì.


Chương 31: Nhúng (một)

31 “Tiểu An. ” Lãnh Cầm đột nhiên gọi một tiếng. Phương Tiểu An lẳng lặng nhìn Lãnh Cầm, chờ câu tiếp theo của nàng, nàng im lặng một lúc rồi nói: “Ta cũng có giấc mơ, cũng như huynh có hai giấc mơ, trước kia ta muốn có một ngày có thể rời khỏi trấn Lâm Nhân, hiện tại…Ta lại muốn tiếp tục ở lại khách điếm Lâm Nhân.


Chương 32: Nhúng (hai)

32 Khi mấy người đang nói chuyện trong khách điếm thì Lãnh Cầm đang cùng Du Tú đi trên đường tới phủ của Du Tú. Lúc này trời đã sáng rõ, Lãnh Cầm đi theo sau Du Tú, cúi đầu không biết đang nghĩ cái gì.


Chương 33: Nhúng

33 Lãnh Cầm kéo Hạ lão bản đi về phía khu rừng bên ngoài trấn Lâm Nhân, chỉ chốc lát sau đã rời khỏi trấn, khu rừng đã hiện ngay trước mắt. Khu rừng này ngày thường chỉ là rừng cây nhỏ, không hiểu sao giờ phút này lộ ra một chút âm u.


Chương 34: Xào (một)

34 Khi Lãnh Cầm nắm tay Phương Tiểu An quay lại khách điếm, Lãnh Cầm đột nhiên nghe thấy tiếng gió rít. Nếu như bình thường nghe thấy tiếng gió rít cũng không phải chuyện gì đáng ngại nhưng lúc này Lãnh Cầm lại cảm thấy nguy hiểm.


Chương 35: Xào (hai)

35 Lãnh Cầm mơ hồ cảm thấy mình đã nghe thấy tiếng gì đó, giống như tiếng đánh nhau của một đám người, rất ầm ĩ, nàng cảm thấy hơi phiền não. May mà nhưng phiền não này rất nhanh bị đè ép xuống, bởi vì có một đôi tay vẫn ôm chặt lấy nàng.


Chương 36: Xào (ba)

36 Trấn Lâm Nhân vẫn như cũ là trấn Lâm Nhân, chỉ là thiếu đi Phương Tiểu An mà thôi. Cho dù Lãnh Cầm không tình nguyện nhưng cũng chỉ có thể chấp nhận chuyện Phương Tiểu An đã rời đi là thật.


Chương 37: Thịt (một)

37 Bất luận thế nào, Tháp Dạ Ẩn, Sư Hồi Tuyết, Sư Vân, những thứ này đối với Lãnh Cầm đều ở khoảng cách rất xa. Nàng tuyệt đối không thể ngờ không lâu sau mình sẽ tiếp xúc rất nhiều với chúng.


Chương 38: Thịt (hai)

38 Khi mọi người ở khách điếm Lâm Nhân thì ở đầu trấn Lâm Nhân đang bụi tung mù mịt, một chiếc xe ngựa đang tiến vào trấn Lâm Nhân. Người điều khiển xe ngựa là một nam tử khoảng chừng ba mươi tuổi, áo ngoài màu trắng, khuôn mặt như được điêu khắc, toàn thân tỏa ra khí phách cường tráng.


Chương 39: Thịt (ba)

39 “Lãnh cô nương. ” Sư Hồi Tuyết lên tiếng, tự tiếu phi tiếu nhìn Lãnh Cầm đang tiến gần tới hắn. Lãnh Cầm giật mình, trừng mắt nhìn Sư Hồi Tuyết. Vốn dĩ Lãnh Cầm cảm thấy người trước mắt vô cùng giống với người trong lòng, vậy nên nàng mới đột nhiên nói chuyện với người đó, nhưng nàng thật sự không ngờ, Sư Hồi Tuyết lại trả lời nàng như vậy, thế thì…“Ngươi là…Rốt cuộc ngươi là ai?” Lãnh Cầm không hề nhận ra trong tiếng nói của mình có một chút run rẩy.


Chương 40: Bóc (một)

40 “Không có. ” Ngay lúc suy nghĩ của Lãnh Cầm đang bay xa thì Sư Hồi Tuyết đã mở miệng nói như vậy. Không hề che dấu điều gì, cũng không hề do dự, hắn cứ như vậy nói ra, hắn nói, không có.


Loading...