Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trân Bảo Vợ Yêu

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 237
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Trân Bảo Vợ Yêu là tựa đề được tác giả Tha Hài Hoàng Hậu lựa chọn và ghép từ khá thú vị. Đúc kết, cô đọng nhưng vẫn ẩn chứa ý nghĩa sâu sắc. Cũng mang màu sắc khá tương đồng với nhiều thể loại truyện ngôn tình đặc sắc hiện nay.

Danh sách chương Trân Bảo Vợ Yêu


Chương 101: Tiểu Hoàng Thịnh Hành Quảng Châu

101 Người trong nhà cũng nhiều, lúc Côn Sơn không ở nhà, cô có thể giày vò bọn người Tiểu Đông, Thẩm mẹ, nhưng có người cô không dám chọc, đó là bà bà đại nhân.


Loading...

Chương 102: Đau Bụng

102 Vì vậy Quảng Châu thành to như vậy a! Trong lúc nhất thời có thiệt nhiều chó, có hay không có?Nghe nói có vị phu nhân đặc biệt khoa trương, nuôi 100 con chó, cho ngửi mùi quần áo của chồng, sau đó không thấy người, sẽ sai đám chó đi tìm toàn thành, khiến cho Quảng Châu thành gà chó không yên, cả ngày đều là tiếng chó sủa.


Chương 103: Lần Đầu Tiên

103 “Thẩm mẹ đã đi nấu súp rồi, tiểu Lan, cô đi gọi phòng bếp mang trước mấy cái màn thầu hay cái gì cũng được lên. ”Nữ hầu nghe xong hướng dưới lầu chạy tới, Thẩm mẹ lên trước, bưng một bát súp cho Bảo Châu, Côn Sơn cho Bảo Châu ăn mấy ngụm.


Chương 104: Bí Quá Hoá Liều

104 Bạn bè buôn bán của Côn Sơn quả thực kéo đến muốn đạp nát nhà hắn, tên của hai cục cưng cũng đã đặt xong, nữ gọi Vạn Kim Ngân, do Vạn Phú Quý đặt, mặc dù có chút ảo não lúc trước chính mình vì cái gì không chọn đứa thứ hai lấy họ mình, như vậy Vạn gia sẽ có con trai a! Bất quá có lẽ số ông đã vậy, cũng chẳng trách ai, con gái cũng rất tốt, đáng yêu như Bảo Châu.


Chương 105: Đại Ác Bá?

105 Ai có phòng ở đều bán đi với giá thấp, bắt đầu là giá cải trắng ! Sau đó giá cải trắng khá hơn rồi, thì đến giá thổ huyết! Giá thổ huyết khá hơn , kế tiếp là giá nhảy lầu a.


Chương 106: Thật Bất Ngờ

106 Côn Sơn vừa gọi điện, đường chủ đã khoa trương hắn rồi, “Lần trước nhiệm vụ kia cậu làm rất vui lòng người, thập phần xuất sắc. Tổng đàn chủ hết sức vui mừng nói không nhìn lầm người.


Chương 107: Người Nào Đó Rất Bị Tổn Thương

107 Quặng mỏ cách nhà rất xa, phải mất ba bốn giờ ngồi xe ngựa, lúc Côn Sơn đến đã là sáu giờ chiều, mặt trời sắp xuống núi rồi, chung quanh quặng mỏ không có gì khác ngoài nhà máy, chỉ là so sánh với chỗ hoang vu không có người ở khá hơn, làm một cái cửa gỗ, dùng cọc gỗ vây quanh một vòng, đã có mười mấy người qua lại dò xét trông coi, không giống kiểu quặng mỏ tựa như ngục giam, những người trông coi kia, nguyên một đám bộ dáng rất là thần khí, có một số người trong tay cầm gậy gộc một số người thì cầm roi.


Chương 108: Vật Chất An Ủi

108 “Không đóng! Đây là dùng nhiều tiền mua được, em nói đóng thì đóng sao, vậy mặt mũi của anh đặt ở đâu? Em thành công? Em thành công, chính là cho thấy anh đã thất bại, em nói em không sai vậy là ai sai? Vốn cha cảm thấy anh rất có năng lực, hiện tại đã có em, cha khẳng định cảm thấy chênh lệch chút ít rồi.


Chương 109: Có Vàng?

109 Thủ đoạn giao tiếp hiện tại của Côn Sơn ở Quảng Châu bên kia đã rèn luyện thập phần khôn khéo, giơ chén rượu, chủ động tìm ông chủ Lưu chạm cốc, lúc nói chuyện bên miệng ngậm lấy mỉm cười: “Tinh thần hôm nay của ông chủ Lưu thật tốt.


Chương 110: Vàng Cũng Chơi Mất Tích

110 Hai người trò chuyện với nhau thật vui, lúc ra về đã là buổi tối, Côn Sơn vừa ra khỏi cửa phòng thay đổi một bộ dạng rất tức giận rất khổ sở lại không thể làm gì nói: “Đi thong thả không tiễn!”Sau ngày hôm đó Sato Thứ Lang đến tìm hắn, Côn Sơn biểu thị rất bất đắc dĩ đáp ứng, nhưng giá cả sẽ không thấp hơn con số lần trước hắn nêu ra, nhưng lần này không phải bán nhà cửa và cửa hàng, chỉ bán nơi truyền thuyết có vàng kia.


Chương 111: Người Không Có Đồng Nào

111 “Một cục cũng là vàng. ” Côn Sơn thở dài một hơi nói ra, tựa hồ vẫn còn tiếc hận cái gì. “Nhưng tao dùng một rương vàng, chỉ để đổi một cục vàng lớn bằng hạt vừng, Lục Côn Sơn mày còn có mặt mũi nói à! Mày là một tên lường gạt.


Chương 112: Đổi Lương Thực

112 “Vậy thì nói cho cha biết! Cha sẽ không đối với anh thấy chết mà không cứu!” Lục Hoài Ninh nghiến răng nghiến lợi nói, cho dù cha đem hắn đánh thành tàn phế, cũng so với ngồi tù bảy mươi năm tốt hơn.


Chương 113: Bị Gạt

113 “Thế nhưng bên ngoài tôi không có nhà a! Lão gia có đưa cho cô chía khóa nhà chuyển cho tôi không?”Bát phu nhân lắc đầu: “Hai người có thể thuê a! Không đúng, không phải hai người, là đại thiếu gia, ý của lão gia, chị cả không cần đi ra ngoài ở, chị cả có thể trở về Hồng Kông bên kia ở.


Chương 114: Không Thể Vãn Hồi

114 Vị phu nhân kia thở dài nói: “Nói ra không sợ cậu chê cười, đứa con kia của tôi và cha nó cãi nhau, mỗi lần tìm người đi điều tra tình hình gần đây của nó, luôn không rõ lắm.


Chương 115: Có Thể Chuồn Yêm Không?

115 Kết quả lái xe đến cửa phủ, Côn Sơn lần nữa há hốc mồm, nhìn trên tấm biển khảm nạm hai chữ vàng cực lớn Thẩm Phủ , lúc này mới phát giác, Thẩm Phủ không phải nơi bình thường, mà là Thẩm gia giàu nhất Sơn Tây.


Chương 116: Quá Gian Trá

116 “Đúng nha!” Hắn như thế nào không nghĩ tới, để cho Tiểu Hoàng ra, Tiểu Hoàng có thể mang Bảo Châu từ sân thượng đi ra ngoài, hơn nữa chắc có lẽ không kinh động bất luận kẻ nào, trực tiếp bay mất mà!Còn hắn thì dễ rồi, nhảy lầu, trèo tường đều đã quá thuần phục.


Chương 117: Biển , Đất, Trên Không Bao Toàn Bộ!

117 Hắn thật vất vả thích một cô gái, cha hắn lại triệt để quấy nhiễu, ngay cả một tưởng niệm đều không lưu. Cha a!Cha xác định, con là con ruột của cha sao?Côn Sơn vừa về đến, không ngừng bận rộn, Trí Đường bên kia có rất nhiều chuyện phải nhờ hắn xử lí, đường chủ tuổi đã cao, gần đây bị bệnh, phần lớn công việc đều phải do hắn quyết định, về nhà muộn cũng là chuyện thường, người Trí Đường, có chuyện gì bình thường đều thương lượng vào buổi tối, có đôi khi vài việc phải cùng nhau thương lượng, cho nên buổi tối hai ba giờ về nhà cũng là có.


Chương 118: Không Lấy Được Vợ?

118 Nhàn rỗi không có việc gì, Lục lão gia liền đi tìm thân gia, uống rượu uống đến cao hứng, cùng Vạn Phú Quý nói: “Thẩm Kỷ Lương là một chàng trai không tệ, đáng tiếc tôi chỉ có hai đứa con trai, ông đã có ba đứa con gái, còn có hai đứa chưa có xuất giá.


Chương 119: Bảo Châu Đói Bụng

119 Không chỉ là cảm thấy Lục Hoài Ninh ban đầu ở Vận Thành lòng dạ hiểm độc không có lương tâm, càng là vì hiện tại hắn rơi đài, ai nguyện ý đi theo hắn.


Chương 120: Mỹ Nữ Đầu Bếp Nữ

120 “Không phải em vừa ăn hết một đĩa bánh đậu xanh sao?” Ôn tiểu thư nói. Bảo Châu gật đầu, hùng hồn mà nói: “Nhưng lại đói bụng. ”“Nhị thiếu phu nhân nếu không chê, tôi mời cô ăn bữa khuya, tay nghề của tôi cũng tạm được, nhà tôi ở cũng không xa.


Loading...

Truyện cùng thể loại

SEX và những thứ khác

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 8


Trần Khinh Yên

Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn

Số chương: 11


Vô Tâm Khí Phi Hoa Đào Nhiều

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Xin Chào, Chu Tiên Sinh!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 100


Ly Hôn Là Chuyện Nhỏ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 46


Theo đuổi em, khổ quá cơ!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Chỉ mong chầm chậm thích em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Lại Trầm Luân Lần Nữa

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 51


Tuyệt Thế Bá Sủng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Vương Gia Giá Lâm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10