81 Trong dục dũng, Ngũ Tử Ngang ngâm thân mình cực độ mệt mỏi vào bên trong, lúc này vị đế vương trẻ tuổi chỉ mặc nội y màu minh hoàng đang đặt hai tay lên vai của hắn, cúi đầu cùng hắn hôn nhau thật sâu.
82 Sáng sớm vừa mới tiến cung thì Vinh Khâu đã bị Ôn Quế đưa đến Nhân Tâm Đường. Đột nhiên được thăng chức Thái y, ngày đầu tiên nhậm chức mà Vinh Khâu đã được Hoàng Thượng đối đãi đặc biệt, tuy rằng bầu không khí trong Thái y viện nổi lên gợn sóng nhưng nội tâm của hắn lại rất bình tĩnh.
83 Vương gia đã trở lại, Ôn Quế nhẹ nhàng thở phào, tuy rằng sau khi Hoàng Thượng và Vương gia đi vào Nhân Tâm Đường vẫn chưa bước xuống giường thì hắn cũng chỉ ngầm cười trộm.
84 Lửa, lửa rực trời, lấp đỏ mắt. Buổi tối gió lớn càng thổi bùng ngọn lửa hung hăng, từng chậu nước tạt vào chỉ trong nháy mắt liền hóa thành hơi nước. Đại hỏa chê cười những chậu nước dễ dàng bị nó giẫm nát dưới lòng bàn chân, há rộng miệng mà cắn nuốt hết thảy những ai dám can đảm tiếp cận với nó.
85 Khẩn cấp bàn bạc trong thư phòng một buổi tối, sáng hôm sau Tần Ca phái đám tiểu quỷ bí mật đi đến Á Mộc và Lộc Nhi, hai nước phụ cận Phượng Minh quốc, âm thầm chuẩn bị sẵn sàng.
86 “Hà Hoan, đừng quên dụng ý mà Phụ Vương của ngươi đã đặt tên này cho ngươi, hắn không hy vọng nhìn thấy ngươi như vậy. Phụ Vương của ngươi yêu thương ngươi như thế, mà lại không nguyện ý đi cùng ngươi là vì ngươi đã trưởng thành, hắn rốt cục có thể thanh thản mà buông ngươi ra.
87 Sau khi Hà Hoan chạy ra, Tần Ca nhớ đến ngày đó Thân Mộc rời kinh đã từng âm thầm giao cho hắn một mảnh thiết bài, nói rằng vật ấy có một ngày sẽ hữu dụng, tuyệt đối phải giữ kỹ.
88 “Hoàn đế ca ca, khí sắc của ngươi rất tệ, tối hôm qua ngươi ngủ không được hay sao? Có phải tướng ngủ của ta không tốt hay không? Quấy nhiễu giấc ngủ của ngươi?” Buổi sáng tỉnh lại, nhìn thấy Tần Ca đang ngồi bên giường không biết suy nghĩ cái gì khiến Hà Hoàn liền hỏi một cách bất an.
89 Sau ngày Ngũ Tử Ngang lên đường, vẫy lui Ôn Quế và Khổng Tắc Huy, không cho bất luận kẻ nào ở lại bên ngoài, Tần Ca một mình triệu kiến Thân Mộc tại Đông Noãn Các.
90 Khi Tần Ca đi lên Nghênh Xuân lâu cùng dân chúng ăn mừng cũng là lúc Đại Đông lại nghênh đón một cái tân niên. Trong tiếng pháo rộn ràng, một góc ở hoàng cung lại dị thường yên tĩnh.
91 Mặc kệ Dung Khâu không hề muốn nhưng vẫn đến đúng ngày. Vào ban đêm mùng năm, hắn mang theo hòm thuốc cùng với sắc mặt u buồn đến Nhân Tâm Đường. Đã nhiều ngày qua Tần Ca viện cớ không khỏe nên không lộ diện, trong khi Dung Khâu để cho vài vị Thái y về nhà mừng tất niên, trong cung chỉ còn một mình hắn là Thái y.
92 Trước khi Tần Ca điều trị thân mình thì đã chuẩn bị chu đáo. Mùng sáu tuy rằng đã có phong phanh truyền ra ngoài nhưng bởi vì vẫn chưa khai triều nên chưa có động tĩnh gì.
93 Nhẹ nhàng vén rèm lên, Ôn Quế nâng khay đi đến. Nhìn thấy hắn tiến vào, Thân Mộc nâng dậy Hoàng Thượng vẫn còn rất suy yếu. Diêm Nhật lấy dược thiện từ trên khay xuống, Ôn Quế buông khay, mang đến một cái đĩa nhỏ rồi gắp một chút thức ăn lên đĩa rồi mới ăn thử.
94 Vội vàng ngẩng đầu, Hà Hoan khẩn trương nói, “Ta, ta, làm sao vậy? Chuyện này ta không thể nói với người khác. ”
Diêm Hoán bình thản nói, “Thuộc hạ là thiếp thân thị vệ của điện hạ, ắt hẳn không tính là người khác chứ.
95 Hai tháng cuối, tình trạng của Tần Ca rõ ràng chuyển biến tốt, khí sắc cũng dần dần bắt đầu khôi phục, hai tháng căng thẳng cuối cùng của Dung gia phụ tử rốt cục giảm hơn phân nửa.
96 “Hoàng Thượng, ngài nên uống thuốc. ” Ôn Quế bưng khay đến, vẻ mặt của Tần Ca nháy mắt khôi phục bình tĩnh.
Đem chén dược đưa cho Hoàng Thượng, Ôn Quế lộ ra vẻ mặt khó xử, muốn nói lại thôi.
97 Vào phòng ngủ, Ôn Quế và Khổng Tắc Huy phát hiện Diêm Nhật đang ở trong phòng, còn Hoàng Thượng cũng đã tỉnh. Diêm Nhật hơi gật đầu đối với bọn họ, lập tức khom người lui ra ngoài.
98 Bộp!
Một bạt tai hung hăng tát lên mặt của một người, tiếp theo lại là một cước thật mạnh, Tần Úy Thần oán hận mà mắng, “Ngươi còn mặt mũi mà trở về hay sao? Cái đồ vô dụng này, ta nuôi ngươi nhiều năm như thế mà có một chút chuyện cũng làm không xong!”
Trên vai của người quỳ rạp dưới đất mơ hồ xuất huyết, hắn ho khan vài cái rồi lại quỳ xuống, không rên một tiếng nào.
99 Trong tẩm cung của Phượng Minh Vương trước kia, Ngũ Tử Ngang bị thương nặng, hôn mê quá mười ngày, đến khi tỉnh lại thì mới biết tin tức mình bị thương đã được truyền trở về, lập tức nổi cơn thịnh nộ, “Ai cho các ngươi đem tin tức ta bị thương truyền về kinh thành!”
“Vương gia! Ngài không thể nổi giận a! Bằng không vết thương sẽ bị nứt ra!” Quân y đứng ở đầu giường lo lắng mà trấn an, Ngũ Hiến theo Ngũ Tử Ngang xuất chinh cũng vội vàng nói, “Vương gia, lúc này ngài là thập tử nhất sinh, xảy ra chuyện lớn như thế thì chúng tiểu nhân làm sao dám giấu diếm.
100 Trở lại tẩm cung, Tần Ca cho Ôn Quế lui ra, hắn mang theo tâm sự nặng nề mà dựa vào đầu giường. Hắn căn bản không thể an giấc, tin tức từ Phượng Minh quốc truyền về báo rằng Ngũ Tử Ngang bị trọng thương nhưng không nhắc đến việc nghiêm trọng như thế nào.