Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trạch Thiên Ký Quyển 2 - Chương 285-2: Tu Đạo Chưa Bao Giờ Là Chuyện Vui Vẻ (p2)

Chương trước: Quyển 2 - Chương 285-1: Tu Đạo Chưa Bao Giờ Là Chuyện Vui Vẻ (p1)



Từ Hữu Dung biết rõ nguyên nhân nên không để ý tới đối phương nữa, nàng không có bất kỳ hứng thú nào đối với người tu hành đang điên cuồng hò hét.

Nàng đi tới ngồi xổm xuống bên cạnh Trần Trường Sinh, khoanh chân bắt đầu điều tức, trong tay không biết từ lúc nào đã xuất hiện thêm máu khối tinh thạch cực tinh thuần.

Không thể liên hệ với bầu trời đầy sao trong Chu Viên, Từ Hữu Dung không cảm giác được ngôi sao số mệnh của mình, đêm qua thông qua tinh thạch khó khắn lắm mới nảy sinh chân nguyên, lúc này lại có dấu hiệu tan rã.

Sự thật này làm cho nàng có chút không thoải mái, tựa như nàng tuy rằng không thèm để ý tới Bạch Hải âm hiểm độc ác, nhưng là đời sao của Nam Phương Thánh Nữ, vì tương lai nhân loại không ngủ không nghỉ bôn ba hai ngày đêm trong Chu Viên, lại liên tục huyết chiến với công chúc Ma tộc, cuối cùng bị bắt tiến và tuyệt cảnh, lại phải chết ở trong tay một nhân loại, điều này làm cho nàng có cảm giác không thoải mái.

Cách cây ngô đồng xanh, Bạch Hải thấy Từ Hữu Dung khẽ nhướng lông mày, đoán được cảm giác lúc này của nàng, hơi châm biến nói:

- Cảm thấy không công bằng sao?

Từ Hữu Dung khoanh chân ngồi dưới đất, vẻ mặt an tĩnh, cho dù không trả lời nhưng lại có cảm giác như là đang nói… chẳng lẽ có người cho rằng đây là công bằng sao?

- Ta biết ngươi cảm thấy loại người như ta ác nghiệt ích kỉ, âm hiểm giả dối…. nhưng ngươi có nghĩ tới hay không, kỳ thật ngươi cũng không khác gì chúng ta. Ngươi cho mình thật là Phượng Hoàng sao? Ngươi cho là ngươi thật sự thánh khiết như mình đã tưởng tượng sao? Ngươi cho là ngươi đại biểu cho đạo đức sao?

Trên khuôn mặt già nua của Bạch Hải toát vẻ ý tứ hàm súc khinh miệt, nhìn về phía Trần Trường Sinh phía sau nàng nói:

- Đêm qua ta nhìn thấy ngươi từ Mộ Dục bay xuống, sau đó một đường lặng lẽ truy tung, mặc dù không nhìn thấy ngươi cứu được người này thế nào, nhưng nghĩ tới nhất định là ở trước mắt các cường nhân Ma tộc kia, vậy thì lúc trước vì sao ngươi lại chuẩn bị ném hắn một mình ở lại bụi cỏ lau? Ta không nhìn thấy ngươi đi vào rừng cây làm cái gì, nghĩ tới bất quá chỉ là tâm lý giãy dụa mà thôi, nhưng tại sao ngươi phải giãy dụa? Có phải vì không nhìn thấy ảnh hưởng của đối phương với ngươi không? Nói ra thứ ngươi thật sự để ý không phải là Đức Nhân nghĩa mà là cái nhìn của người khác đối với ngươi.

Lời nói này không hề nghi ngờ chính là cực kỳ giết tâm.

Vị trưởng lão Lạc Dương Tông cũng không biết rất lâu phía trước, có vị tiểu cô nương Hắc Long cũng giống như hắn, đã đánh giá Từ Hữu Dung như vậy.

Không hề nghi ngờ, lời nói này cực kỳ giết tâm, rất khó giải thích rõ ràng.

Ánh mắt Từ Hữu Dung yên tĩnh, dường như căn bản không nghe được lời nói như thế, căn bản khinh thường giải thích rõ ràng.

Loại khinh thường này không phải là không biết nói gì sau khi ngụy trang, mà là nàng thật sự không có cảm giác gì đối với lời nói này.

Người khác ý kiến về nàng, nàng chưa từng thật sự để ý, Từ Hữu Dung không cần quan tâm những cường nhân Ma tộc đó sẽ nghĩ như thế nào, tự nhiên cũng không để ý tới người tu hành nhân loại sẽ nghĩ như thế nào.

Ngược lại, sau khi nghe được lời nói của Bạch Hải, nàng chỉ âm thầm nhẹ thở ra.

Bởi vì lời nói này tiết lộ cho nàng một tin tức, người này cũng không nhìn thấy nàng đã làm gì trong rừng cây lúc đi ra khỏi bụi cỏ lau.

Tuy nhiên bị người như vậy trào phúng nhục nhã, chung quy cũng không phải là chuyện gì tốt.

Từ Hữu Dung nhìn về phía Trần Trường Sinh ở sau, khẽ nhíu mi, nghĩ thầm rằng nếu không phải dẫn người này theo, đêm qua mình cũng đã khinh thân rời khỏi, mặc dù lúc trước ở chỗ vách núi gặp được Bạch Hải chí ít cũng có ba phương pháp có thể tránh đi, cần gì phải giống như bây giờ bị nhốt trong sơn động này, sau đó có thể sẽ bị đối phương uống hết máu…

Sau khi huyết mạch thiên phú thức tỉnh, địa vị của nàng liền rất đặc thù trong thế giới nhân loại, bất kể là Thánh Hậu nương nương hay là Thánh nữ lão sư đều vô cùng sủng ái nàng, về phẫn những Thanh Diệu Thập Tam Ti cùng trường đó, đồng môn của Thánh Nữ Phong, cùng với tất cả người tu hành trên thế gian này, có lúc nào dám bất kính với nàng cơ chứ? Làm sao dám uống máu của nàng?

Cái này tự nhiên cũng không phải là chuyện rất vui vẻ.

Từ Hữu Dung không thể chấp nhận.

Nàng lấy ra Mệnh Tinh Bàn, ngón tay nhanh chóng trượt trên đó, đường cong phức tạp liên tục biến ảo tạo thành vô số đồ án phức tạp.

- Đây là cái gì? Là Mệnh Tinh Bàn sao?

Bạch Hải ở ngoài động nhìn thấy một màn này, mơ hồ có chút bất an.

Từ Hữu Dung không để ý tới người này, tiếp tục làm việc của mình.

Chỉ tiếc là tới cuối cùng, đồ án trên Mệnh Tinh Bàn vẫn mơ hồ như cũ, tựa như Chu Viên trong mắt nàng hiện tại.

Từ Hữu Dung không thấy vận mệnh của mình, cho dù một chỉ điểm nhỏ nhất cũng không có, nhưng ở một chỗ bên trong mảnh đồ án kia, nàng nhìn thấy một ít quỹ tích màu xám.

Nhìn vận mệnh của người khác luôn đơn giản hơn so với việc nhìn vận mệnh của mình.

Từ Hữu Dung lại nhìn về phía Trần Trường Sinh đang hôn mê, có chút khó hiểu nghĩ, vì sao người này lại có liên hệ với mình? Là bởi vì mình cứu hắn sao? Chỉ có điều quỹ tích vận mệnh của người này u ám như thế, quả thật không nhìn thấy bất kỳ sức sống nào, cũng giống như lúc trước ở trong bụi cỏ lau, nếu như không có gì bất ngờ thì người này chắc chắn phải chết.

- Chỉ cần ngươi còn chưa chết, ta sẽ tận lực khiến ngươi còn sống, nhưng… nếu ngươi nhất định phải chết, có thể xin ngươi chết sớm một chút được không, chính mình đi tìm chết, không cần kéo ta và ngươi cũng chết?

Nàng nhìn Trần Trường Sinh nghĩ.

Lui về trong sơn động, nhưng lại không có đường lui, chân nguyên của nàng gần như khô kiệt, hồn Phượng Hoàng lại ngủ say, đồng cung cũng không thể vĩnh viễn chắc chắn không bị phá.

Cây ngô đồng xanh tươi càng ngày càng xuất hiện nhiều lấm tấm màu xanh, đây đều là dấu vết của độc chướng.

Từ Hữu Dung cúi đấu, hai ngón tay trỏ nhẹ nhàng chống vào nhau, lầm bầm lầu bầu:

- Không có việc gì, không có chuyện gì đâu, nhất định sẽ không có chuyện gì đâu.

Lúc này nàng tựa như một tiểu cô nương bình thường, có chút ủy khuất thương tâm, có chút hoảng hốt.

Yếu đuối chỉ trong nhất thời, mà ủy khuất cũng chỉ là nhất thời.

Một lát sau nàng liền bình tĩnh trở lại.

Cho tới bây giờ nàng cũng không phải cô bé bình thường.

Nàng là Từ Hữu Dung.

Nàng ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng ngời.

Nàng quyết định mạo hiểm đi giết chết người này.

Thời gian vẫn đang trôi qua, cự ly cũng không xa, cung đồng hóa thành cây xanh hẳn là còn có thể chống đỡ một thời gian nữa, nhưng đột nhiên cây xanh lại hóa thành quang điểm, biến mất vô tung ở cửa động.

Từ Hữu Dung lao về phía ngoài động, hay tay vẻ ra hai đạo hỏa tuyến trên không trung, tấn công về phía Bạch Hải.

Dưới tình huống bị vây vào hoàn cảnh xấu ở ngoài sáng, tự mình giải trừ thủ đoạn phòng ngự cuối cùng, giành trước phát động công kích, đây là rất dũng cảm, là lựa chọn ngoài dự đoán của mọi người, đương nhiên là vô cùng bất ngờ. Nhưng đêm qua sau khi quyết định làm ra một việc đoạt máu phượng gần như điên cuồng này, Bạch Hải vẫn bị vây trong giai đoạn hùng mạnh nhất của mình—— đúng vậy, cho dù bị gọi là kẻ ác nghiệt khát máu như hắn cũng hiểu được chuyện này rất điên cuồng, nhưng lại khiến cảnh giới của hắn vẫn duy trì ở trạng thái đỉnh cao nhất, vì thế mới có thể tìm được tung tích của Từ Hữu Dung, cùng với lúc này hắn có thể vô cùng ổn định tiếp được chiêu đánh tới của đối phương.

Cây ngô đồng biến mất, độc chướng vẫn ở phía trên hóa thành tro bụi đầy trời tràn ngập ở cửa động.

Bàn tay của Bạch Hải ổn định mà hùng mạnh, phá tro bụi mà ra, trực tiếp đối mắt với hai đạo hỏa tuyến mang theo ý tứ hàm súc thánh khiết kia.

Loading...

Xem tiếp: Quyển 2 - Chương 286: Tay Của Hắn Xuyên Qua Tóc Đen Của Nàng

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Điệu Slow Trong Thang Máy

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 15


Lĩnh Nam Ký

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự, Xuyên Không, Dị Giới

Số chương: 50


Người Vợ Ma

Thể loại: Truyện Ma

Số chương: 11


Hoàng Hậu ATuLa

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 13